Tác phẩm: Chung cư địa ngụcTác giả: Hắc Sắc Hỏa ChủngThể loại: Kinh dị, Linh dị, Hiện Đại, Hồi Hộp___________________________________________Chào các bạn, vì quá mê bộ này nên mình xin được phép beta lại một cách trau chuốt dễ đọc hơn từ một bản dịch trên mạng😁😁Về nội dung thì theo gu của mình bộ này đọc bao phê vì tới 30 quyển lận kkk😁😁 Plot twist đồ không làm mọi người thất vọng đâu nè😊…
Nhà Makoto vốn yên tỉnh và hạnh phúc bên nhau. Nhưng tiếng chuông cửa vang lên và phá tang đi sự bình yên ấy, mở cửa ra chính là Shigoku Kyou cùng bó hoa hướng dương trên tay."Cháu đến đón anh Hoshi-san đi chơi ạ"......Tg: Zịt007Các nhân vật trong truyện đều thuộc quyền sở hữu của Shiryuu Nakatake trừ Makoto HoshiroLưu Ý: OCC nặng…
"This is not a love story, this is a story about love."Câu chuyện mà mình muốn kể không phải là một chuyện tình, nó nhiều hơn thế. Đó là câu chuyện về tình bạn, tình thân, tình yêu, và tuổi trẻ. Mình là một người trẻ đang try to figure things out ở tuổi đôi mươi này, và dĩ nhiên, thời cấp 3 ngây ngô của mình đã trôi qua rồi. Mình mong câu chuyện mà mình viết nên có thể giúp những người trẻ như mình cảm thấy được một chút ấm áp và bớt sợ hãi trên con đường trưởng thành. Và, dù bạn đang ở độ tuổi nào, mình mong bạn có được một tuổi 17, 18 thật trọn vẹn và tươi đẹp. Bất cứ khi nào nhớ lại những tháng ngày ấy, bạn đều có thể mỉm cười, như mình đã, đang và sẽ."Tất cả những người đã cùng tôi chen chúc trong thời thanh xuân chật chội ấy, ai cũng mang trong mình đầy lí tưởng và hoài bão, từng bước tạo nên con đường của riêng mình sau này. Thịnh Công đã từng hỏi tôi rằng, có hối hận vì khi ấy đã không thổ lộ hay không, tôi cũng chỉ mỉm cười. Dường như, khi đem lòng đơn phương ai đó, tình cảm càng sâu đậm, thì bản thân sẽ càng tự hoài nghi. Tôi khi ấy trong mắt mọi người xuất sắc là thế, ưu tú là thế, vậy mà tôi lại cảm thấy mình thật "què quặt" trước cậu. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ Diệp Mai năm 18 tuổi là tự ti đến hoang đường, cũng kiêu ngạo đến khó tin, đúng là tột cùng mâu thuẫn. ...Ngày tốt nghiệp, chúng tôi nói lời tạm biệt như thường lệ. Nhiều năm sau, tôi nhận ra rằng chính thanh xuân đã nói lời tạm biệt với tôi của ngày hôm đó..."…