▶Author : _NgVoDanh_▶Truyện kể về một cậu bé con nhà giàu khi bước vào mái trường cấp 2 thì bị các anh lớn trêu ghẹo...▶Truyện thể loại ShortFic tự sáng tác ,mong các bạn ủng hộ. ^O^ ▶KHÔNG NÊN ĐỌC CHỐN ĐÔNG NGƯỜI (~_~メ)…
truyện bl chuyện này chỉ là suy tưởng không có thật . nếu mà ai thích thì đọc còn không thì thôi cho nên đừng chửi nhađây là lần đầu tui viết truyện cho nên là có những điều gì sai sót thì các bạn có thể bỏ qua và thông cảm cho tui và hãy giúp tôi nêu ra ý kiến nha🫀 truyện tranh ngắn : chiếm hữu…
Draco Malfoy bỗng xuất hiện tại trường Hogwarts-không-một-bóng-ngườiPhải làm sao đây ?Ý là bài này tui viết để tham gia event, mà thấy ưng quá up lên luôn, đẻ hàng luôn.…
Tác giả: Đoạn DựcNguồn Raw: Duy NgãEdit: Mạn Châu Sa HoaVăn án: Đệ nhất mĩ nam tử Nam Quận quốc Tư Tiểu Bạch. Trong ngày hè nóng bức du sơn ngoạn thủy vì mải ngắm trai đẹp mà xuyên đến thời hiện đại nhà Tư Đồ Dật Xâm nhập bất hợp pháp mà còn nói: Ta muốn thú ngươi về làm Vương Phi…
Nani- Này, sao có cảnh hôn thôi mà cậu làm mãi không được vây?Dew- em xin lỗi chúng ta diễn lại nha.không biết đã quay đi quay lại bao nhiêu lần rồi, chỉ biết giờ môi Nani như bị ong đốt :))))…
Kiếp trước chúng ta không thể, kiếp này nhất định sẽ không bỏ lỡ anh...Mười giờ đêm, mưa gió ràn rạt quất liên hồi kèm theo là tiếng sấm chớp khẽ làm Thẩm Thiên Hoa thức giấc. Vừa ngửng mặt lên cô đã cảm nhận được những hạt nước mưa nhỏ xíu đang phảng phất hắt thẳng vào gương mặt, thậm chí nước mưa cũng đã hắt xuống bên dưới mặt bàn làm ướt mất một góc của quyển tiểu thuyết cô đang đọc. Thẩm Thiên Hoa khẽ lắc đầu, đưa hai tay lên dụi mắt rồi nhanh chóng lấy bàn tay với những ngón tay thon dài trắng nõn để lau đi những vệt ướt loang lổ trên trang sách. Đưa mắt hướng ra ngoài cửa sổ, ánh đèn đường màu vàng soi rõ những hạt mưa vẫn rơi đều tí tách, đột nhiên cô thở dài, đôi đồng tử lấp lánh đã hướng lên phía trời cao nhưng chỉ thấy một màn mưa tối đen mù mịt. Hoá ra hôm nay là ngày mùng 7 tháng 7 âm lịch hay người đời còn gọi là ngày Thất Tịch. Hằng năm cứ tới ngày này trời lại đổ mưa không ngớt làm Thẩm Thiên Hoa tâm tư cũng đều không mấy vui vẻ, thậm chí ở ngày này người ngoài nhìn vào còn thấy vẻ mặt thê lương hoặc âm u sắc khí toát ra từ người cô.…
mili: vào thành phố đi,bên trong thành phố chắc chắn sẽ có người giúpkoli: z thì nhanh lên,còn chờ gì nữamoka: thôi đủ rồi,koli à trước giờ chúng ta chơi rất thân,nhưng như z là quá đủ rồivà như thế là moka ôm mặt bỏ chạykoli: moka đừng chạy màmili: moka đứng lại !moka ngay lập tức đứng lạimili: có thể là bạn sẽ ko nghe mk nói,nhưng xin bạn đừng làm chuyện này lớn thêm nữa.Bây giờ chúng ta phải kiên nhẫn tìm hỉu, để xem cái chìa khóa các bạn lấy từ đâu ra, mới có thể giúp hai bạn trở về chứmoka khóc nức nở moka: xin lỗi nhưng mk ko thể kìm chế cảm xúc, chắc vì mk quá lo lắng và ko tin tưởng hai bạn, nên mọi chuyện mới tồi tệ như zkoli: thôi đc rồi chúng ta lên đường thôivà như z là moka,koli và mili đã bước chân vào thành phố mẹ koli: đã tới giờ này rồi mà nó vẫn chưa về, ko bik đã xảy ra chuyện gì rồimẹ moka: moka ơi con về đi mà đừng bỏ mẹ ở lại đâyvì quá đau lòng khi moka và koli ko về nhà, hai bà mẹ đã quyết định gọi cảnh sát mili: thưa giáo sư paron, con cần ngài giúp ạparon: đc con cứ nóimili: có hai người bạn nói là tìm thấy chiếc chìa khóa của ngài eri và đã mở cánh cổng dẫn đến đâyparon: con nói sao, ta đã ko nghe gì về chiếc chìa khóa này bữa, nhưng sao bây giờ lại...mili: con hỉu người ngạc nhiên cỡ nào nhưng người phải giúp họ vì họ là bạn của conparon: ta sẽ giúp nhưng có thể cho ta xem wa chiếc chìa khóa ko ?koli: dạ đây ạhết tập 3 các bạn cố gắng chờ tập 4 nhé…
Lệnh phi tên thật là Nguỵ Anh LạcLà một nô tì to gan nhất lịch sử Trung HoaVì muốn tìm chân tướng sự thật về cái chết của tỷ tỷNàng không màn đến cái chết mà xuất cung tìm công lýNội chiến trong cung quả thật rất độc ác và bí hiểmSau một lần may mắn nàng được phong làm Quý Nhân sau nhiều lần làm cho Càn Long đắm đuối dưới sự đáng yêu và chiêu trò của nàng.…
Những câu chuyện nhỏ của tôi đã viết được tổng hợp vào một ngày đẹp trời cuối tháng 10. Có những thứ đã đi qua rồi thì không còn gì để tiếc nuối, chỉ mượn vài lời văn để diễn tả vài câu chuyện để lưu giữ vài khoảng khắc đẹp ...DN, 31/10/2015…