hardar; can we be friend?
chiến tranh kết thúc và harry quyết định sẽ hàn gắn mối quan hệ với draco.- fleur et pluie.…
chiến tranh kết thúc và harry quyết định sẽ hàn gắn mối quan hệ với draco.- fleur et pluie.…
"pluie battante" là mưa như trút nước.…
Khi annyeongz đi ngủ nhưng quên tắt vlive :))…
Mưa tình yêu...Mưa của thanh xuân...Mưa của sự lãng mạn - hoa lệ.…
For Ong Seongwu and Kim Jaehwan.Some sweet and kewt~What do you think about Jjaenpuppy?…
Bỉ Ngạn hoaMột ngàn năm hoa nởMột ngàn năm hoa tàn...___________________________________________Có hoa không có láCó lá không có hoa...*Nhạt...Viết theo dòng cảm xúc nào đó...*_20180711_…
"Hoa tuyết có đẹp không nhỉ ?""Có lẽ nó rất đẹp...Trong trắng, thuần khiết như cậu chăng ?"_____________________________"Cậu cho tớ nhìn thấy tất cả nhưng không thể nhìn thấy cậu..."…
ALICE là một băng đảng thuộc nơi họ gọi là 'thế giới ngầm'. Mục tiêu của họ chính là để trả thù những mối hận khi xưa, những thù hằn đáng lẽ ra không nên tồn tại.…
"Real love doesn't meet you at your best.It meets you in your mess."- J.S. ParkHwang Barista x Yoo Biên KịchParapluie (n.m): từ để chỉ "chiếc ô" trong tiếng Pháp.…
Tên: Phía chân trời là biểnThể loại: Truyện ngắn 16+, hiện đại, lãng mạn, ngượcBìa: Team Xí MuộiSố chương: 37 (Đã hoàn)Chỉ phát hành trên watpad, cấm mọi hành vi copy, reup...Năm năm liệu có đủ để cho ta quên một người? Năm năm có đủ để ta từ bỏ chấp niệm, từ bỏ tự do để nguyện ý khoá mình trong không gian gò bó, kín mít chỉ để được ở bên người ta yêu?Năm năm có đủ để ta nhận ra, tình yêu của người giành cho ta mênh mông như biển cả, vĩnh cửu như bầu trời?Năm năm trước cô lựa chọn ra đi không hề ngoảnh lại dù chỉ một lần. Năm năm sau, liệu đi rồi cô có hối hận? *Trích một đoạn ngắn:Vươn tay lên vuốt ve khuôn mặt anh. Cô đột nhiên hỏi: "Năm năm qua anh sống có tốt không?""Không tốt." Anh đáp. "Em thì sao?" "Rất tốt!" Cô nói dối. "Em có đi nữa không?" "..." Đáp lại Nam Hải chỉ là màn đêm im lặng. Đỗ Nam Hải! Thứ anh muốn em không thể cho anh. Sau đêm nay hãy quên em đi. Tìm một người con gái khác, kết hôn, sống cuộc đời bình thương và yên ổn như Trần Nam Phong. Thứ duy nhất em có thể cho anh, chính là...Phương Du kéo sát anh lại gần mình, không hề do dự, ánh mắt kiên định sáng ngời, giây phút môi cô chạm vào môi anh, năm tháng đau khổ dằn vặt cũng bị xoá sạch. Hơi thở của Nam Hải trở nên nặng nhọc, anh đẩy cô ra hỏi: "Em muốn làm gì?" Cô lại nở nụ cười mê hoặc, đôi môi đỏ mọng mấp máy dẫn dụ: "Anh nghĩ em muốn làm gì?"…
chẳng thể cùng ai đi dưới ô nữa.…
dựa trên bộ truyện anime đã được chuyển thể thành phim 'Boku dake ga Inai Machi' của tác giả Sanbe Kei. tất cả các nhân vật và cốt truyện đều là hư cấu. mình sẽ cố gắng sửa đổi nhân vật sao cho phù hợp với enhavui lòng không reup nơi chốn nhỏ của mình đi đâu. cảm ơn!!++ khuyên hãy nghe ost của bộ phim này vì nó rất đáng thực sự đấy ㅜ@juwjibìa by @p2061ha…
_Title: YeosM•OneShot__Author: Mưa Mộng Mơ__Category (Thể Loại): Fanfiction,_ LGBT+, Romance, City-life or School-life (Maybe), Teen+_Rating: Không dành cho các độ tuổi từ 10 trở xuống__Status (tình trạng): On-Going (Vẫn đang cập nhật, update từ từ..)-Không có thời gian cố định.Quyển này là Fanfiction, là Fanmade, là do Fan làm ra và tạo nên, vậy nên quyển Fanfiction này hoàn toàn không có sự nhúng tay nào từ phía YeosM, xin đừng nhầm tưởngTất cả các nhân vật xuất hiện trong truyện đều thuộc về YeosMMình chỉ đăng truyện của mình ở hai nơi duy nhất. 1 là Wattpad, với chiếc acc @Pluie_Rain này và 2 là acc FB. Nếu bạn thấy nơi nào khác đăng truyện mình lên mà không có credit đầy đủ, hãy báo cáo cho mình biết nhé, mình cảm ơn.Và mình chắc chắn sẽ cập nhật ảnh bìa sauCảm ơn bạn vì đã ghé qua và đọc hết những dòng trên<3 giờ thì chúc bạn đọc truyện vui vẻ, hưởng thụ khoảng thời này nhé…
Tác giả: KATAYAMA KyoichiThể loại: Văn học Nhật Bản La đánh máy lại từ ấn phẩm đã xuất bản ở Việt Nam. Không có mục đích gì khác ngoài chia sẻ một truyện hay với mọi người!Review: Một mối tình ngây thơ trong sáng tuổi 17 với rất nhiều cung bậc cảm xúc. Đậm chất văn học Nhật Bản. Truyênh kết thúc buồn khiến người ta phải day dứt, rơi nước mắt.Trích một đoạn ngắn:"Sao lên rồi kìa", em nói. "Bạn có nghĩ càng ngày trông chúng càng đẹp hơn không?""Tại khí CFC đấy. Tầng ôzôn đang bị tàn phá, tầng khí quyển trở nên mỏng hơn nên trông các ngôi sao cũng có vẻ sáng hơn.""Thật sao?"Hai đứa lặng lẽ ngắm bầu trời sao một lúc."Hôm nay chẳng có UFO rồi", tôi nói.Aki cười bẽn lẽn."Muốn về nhà chưa?""Ừ", em khẽ gật đầu.Đúng vào khoảng khắc tia sáng cuối cùng biến mất khỏi bầu trời, hai đứa chúng tôi hôn nhau. Bốn mắt nhìn nhau, một thứ cảm xúc vô hình cùng dâng lên, trước khi kịp nhận ra, môi hai đứa đã chạm vào nhau rồi. Đôi môi của Aki mang mùi hương của lá rụng. Cũng có lẽ mùi hương ấy là do vị tu sĩ vừa đốt lá rụng ở sân đền. Aki đặt tay lên túi áo khoác nơi tôi đựng chiếc hộp gỗ và áp mạnh vào môi tôi. Mùi lá rụng mỗi lúc một nồng.--------…
- tôi ghét anh. - anh yêu em.…
dogav." ngày mai không biết thế nào. nhưng nếu... nếu mai này miền Nam mình độc lập... hết bom hết đạn rồi, anh sẽ dẫn em về nhà. gặp bố mẹ anh, xin họ cho mình ở bên nhau. anh sẽ cưới em, đàng hoàng"warning!!!: câu chuyện hoàn toàn là sản phẩm của trí tưởng tượng. không có ý bôi nhọ, công kích hay hạ bệ bất cứ cá nhân hay tổ chức nào. 1 số tình tiết có liên quan đến lịch sử trong fic là do pluie thu thập và tìm hiểu trên Wikipedia nên sẽ không thể tránh khỏi sai sót. mong mọi người sẽ góp ý nhẹ nhàng.…
" ngày ta tưởng chừng như đã mãi mãi có nhau, lại là ngày ta vĩnh viễn mất nhau "@pluie-liebe…
Một dạng nhật kí online Là những cảm xúc không đầu không cuối. Là những dòng viết vội khi đang đứng trên con phố xa lắc xa lơ nào đó. Những sáng mùa thu ngồi ở cà phê nhìn ra Bờ Hồ. Hay những ngày mùa đông gió rít ngoài cửa sổ, ôm một tách cà phê ấm áp. Cũng có thể đang nửa đêm chợt nghe một bài hát buồn viết vội vài câu. "Chỉ mong tuổi trẻ nếu có mất đi, thì câu chữ còn lại sẽ lưu giữ hộ những thứ mà thời gian và cuộc sống nhẫn tâm cuốn mất..."…
neulbin no switch. zhanghao! top, sunghanbin! bot. source: archiveofourown.org/works/52589386sung hanbin say xỉn ở paris.."why does it feel like none of my other dreams matter now that i know you? how did you make me dream of nothing but you?".…