
HÃN PHI BỔN VƯƠNG MUỐN GIẾT NGƯƠI - MÊ LOẠN GIANG SƠN
Truyện Hãn Phi, Bổn Vương Giết Chết Ngươi là một truyện khá đạc sắc, truyện lấy bối cảnh thời cổ đại để vẽ lên một chuyện tình, hài hước có, đáng yêu có và cũng đầy lôi cuốn không hề nhàm chán, khô cứng.Nàng không phải là tán gẫu quá cao hứng một chút sao? Vậy mà trừ tiền thưởng một tháng của nàng rồi hả ? Nàng không phải là giả vờ đáng yêu một chút sao? Lại thiếu chút nữa bị biến thành Tiểu Tam? Nàng không phải là mắng ông trời quá hăng một chút sao? Cư nhiên bắt nàng xuyên không !Truyện xuyên không cũng không có gì đặc biệt , nhưng mà vì sao nàng xuyên qua liền muốn xuất giá? Gả lại là Vương gia trong truyền thuyết đối nàng hận đến nghiến răng nghiến lợi, giết người không chớp mắt ? Trong Vương phủ, Vương gia đối nàng hận thấu xương; trắc phi đối nàng hãm hại không ngừng; tiểu thiếp đối nàng bịt mũi diễu cợt; đặc biệt ngay cả hạ nhân cũng dám khi dễ nàng!"Chết tiệt , lão tử không dễ chịu, đặc biệt các ngươi một người cũng đừng nghĩ sẽ được dễ chịu!Hai chữ vô cùng đơn giản , lại làm xúc động lòng nàng, hai mắt sương mù đẫm lệ ngẩng đầu nhìn hắn tuyệt sắc dung nhan: "Về sau không được khi dễ người ta!""Uh!" Gọn gàng linh hoạt."Về sau không được không để ý tới người ta !" Thanh âm có chút bốc đồng ."Uh!" Không chút nào ướt át bẩn thỉu."Về sau tùy ý để người ta phi lễ!" Nói xong lau một cái nước mũi, hai mắt chờ mong nhìn hắn."Uh!" Sủng nịch sờ sờ cái mũi của nàng .Vì thế, mỗ nữ được một tấc lại muốn tiến một thước: "Về sau không được gây trở ngại người ta tán tỉnh nhữn…

Bông hồng vàng và bình minh mưa
Bông hồng vàng và bình minh mưa là tập truyện ngắn do một nhà văn Nga viết, Konstantin Georgiyevich Paustovsky (1892-1968). Ông là nhà văn nổi tiếng với thể loại truyện ngắn. Ông còn được đề cử giải Nobel Văn học năm 1965.Vì đây là tác phẩm rất hay, cho nên Haru mượn về để dịch và cho m.n cùng đọc.Và đương nhiên, nếu ai đó muốn lấy thì phải hỏi ý kiến của Haru nha.Lấy mà không xin phép thì biết rồi đó 🔪 =))…

TÔI YÊU MINH
Minh và tôi là thanh mai trúc mã với nhau.......Năm 5 tuổi Minh chuyển đến tiểu khu tôi đang sống lúc ấy mẹ của Minh và mẹ tôi đã rất nhanh chóng làm thân với nhau tôi và minh bắt đầu trở nên thân thiết với nhau..Một ngày tôi và Minh đi chơi với nhau có cả mẹ tôi và mẹ của Minh.Chúng tôi chơi với nhau rất vui vẻ mẹ của Minh và mẹ tôi nói chuyện rất vui vẻ trong lúc đang rượt đuổi nhau thì Minh bị vấp và té.Lúc Minh khóc trong lòng tôi cảm thấy rất"Kì Lạ" và tôi muốn Minh khóc cho tôi xem "Cả Đời".Tôi vẫn cứ đứng chôn chân ở đó nhìn Minh đang khóc,dòng suy nghĩ của tôi chợt bị cắt do mẹ của minh và mẹ của tôi nghe thấy tiếng khóc của Minh nên đã chạy đến xem sao....Sau hôm đó tôi cảm thấy bản thân mình thật kì lạ....!?Bản thân cứ muốn nhìn lại Minh khóc "RẤT NHIỀU RẤT NHIỀU RẤT NHIỀU VÀ MUỐN THÊM MỘT LẦN NỮA....."…

Gió Nổi Lên Rồi
Cảm ơn đã ghé đọc!…

Hồi Ức Năm 21 Tuổi
" Mọi ân oán đều xuất phát từ chuyện khi xưa, em không hề có lỗi, Phác Chí Mân. "…

Đoản Văn Ngôn Tình
Tổng hợp đoãn văn ngôn tình tại đây.…

(Fnaf)Ask and dare
Chả là con V này đang nghiện fnaf nên mở cái này thui…