[SGP] Bâng X Quý Mượn Rượu Tỏ Tình.
viết cho nó vui chứ k bít mô tả gì=)))…
viết cho nó vui chứ k bít mô tả gì=)))…
Tất cả chỉ là giả thuyết do tác giả đề ra .Lưu Ý : Không áp đặt vào đời thật .…
"lớn lên em sẽ cưới anh""em ngốc ,sao có thể cơ chứ𝜗𝜚"otp chính:Datquy,Bangkhoa,redfish…
Sự trân trọng muộn màng…
One shortỞ đây chỉ có BângMỗi BângVà mình BângĐọc đc thì đọc ko đọc thì cookko nhận gạch đá oke…
__" Em đẹp như một đóa hướng dương - luôn rực rỡ, kiêu hãnh và mạnh mẽ. Nhưng cũng giống như loài hoa ấy, em chỉ có thể hướng về một người duy nhất, dù người ấy chưa từng ngoảnh lại. "__…
7 ngày yêu anh ❤…
ngọt, ngược. tùy hướng tác giả, văn thơ tùm lum…
Không liên quan đến đời thật !Tất cả là tưởng tượng. truyen sieu nguoc 😘💔…
Tình yên tuổi học trò là một thứ gì đó khó diễn tả bằng lời, vì mọi cảm giác nó mang đến vừa thú vị mà cũng rất nhẹ nhàng, khi yêu chúng ta cảm thấy thật yên bình làm Sao,những đứa trẻ không được gọi là lớn, họ ngây ngô, không có lừa gạt, mưu mô, không cần lo nghĩ về việc cuộc sống này sẽ trôi về đâu , nó đẹp đẽ đến lạ, khi yêu ta như thổi hồn vào từng câu chuyện vì sau này chúng Vẫn mãi là kỉ niệm đáng nhớ thời học sinh ,nên ở đây câu chuyện này mang đến thứ mà con người ta ngưỡng mộ , thứ tình yêu đích thực, đó là lúc mà sẽ có một ánh mắt luôn dõi theo ta và trong tim chỉ tràn ngập một bóng hình suốt cái thời thanh xuân tuyệt đẹp của đời người, trong cái tuổi trẻ nhiệt huyết quậy phá ấy lại có người đang học cách yêu, học cách để dịu dàng hơn, ôn nhu hơn, tuyệt vời hơn, xuất sắc hơn,mạnh mẽ hơn để bảo vệ một con người, bảo vệ lấy nụ cười hồn nhiên mà có người coi đó là cả thế giới, cố gắng che chở Cho bông hồng trong lòng người thật tốt để người ấy nhận ra rằng nếu cậu yêu đúng người thì cậu Vẫn mãi chỉ là một đứa trẻTrong những năm tháng mùa hạ, tiếng ve râm ran đệm thêm cho bản hòa tấu ngày hè, hoa phượng đỏ nở rộ như lòng anh khi yêu cậu, vậy nên nếu mong chờ sẽ có một mối tình đẹp , thì mơ Đi vào trong đây chỉ có coi họ hạnh phúc thôi…
Bản tình ca về tình ta, lộng lẫy hơn cả pháo hoa, nồng nàn hơn cả mùi hương của mùa hạ...…
Bâng KhoaQuý CáKể về chuyện tình bất đắc dĩ của Tấn Khoa và Lai Bâng…
...đôi lời từ tác giả ^-^Truyện dựa trên những sự kiện có thật như giải đấu, trận đấu, đội tuyển. Nhưng thế giới truyện hoàn toàn không có thật. Viết ra vì mình yêu OTP này. Nếu không thích vui lòng click back. không mang truyện đi đâu hết ạ.cảm ơn vì đã ở đây với tớ.______về truyện:" tuyết ấm, rất ấm"OOC !!!ndung xoay quanh thế giới ABO và SGP. đọc truyện mong mọi người đừng áp đặt quá tại nhỏ viết truyện đôi lúc không nghiêm túc😿...…
"Anh ấy là của tôi!"Warning: ooc, r18, cake - fork…
Tiệm bánh nhỏ ngay đầu ngõ của đội trưởng Thóng Lai Bâng…
thể loại:Loạn luân, Cuntboi…
Ngọc Quý bị ép quỳ xuống, cả người căng cứng đau đớn đến khó chịu, những cơn vết thương lớn xây xướt ở người làm hắn trở nên choáng váng.Căn phòng rộng lớn xa hoa trang trí bằng những màu sáng bắt mắt, lấp lánh cái ánh kim cương thổ phỉ, chói mắt đến đáng sợ. Từ trên cầu thang có một bóng dáng của một công tử trẻ, hàm răng nhỏ cười toát lên điểm nổi bật cả gương mặt.-"Chào mừng công tử!!"Những người đàn ông mặc vest đen vây kín hắn bỗng thét lên những tiếng rú man rợ.-"Trông trẻ trung nhưng lại khá vạm vỡ nhỉ? Gương mặt cũng hảo."Anh ta vừa đi vừa cất tiếng, đôi mắt sâu hoắm mang màu đỏ tươi nhìn chăm chú vào gương mặt Ngọc Quý.......Con mẹ nó mới ra ngoài chơi một ngày đã bị bắt cóc, ai thấu nỗi cay đắng này của hắn đây?Ảnh được chỉnh sửa từ Book Covers.…
tất cả chúng mày đều bị điên hết rồi"cái khóa 11a3 có được bình thường không vậy?""nghe nói nó lại bị bốc lên cfs kìa""đi trễ thì chớ lại còn gặp bà giáo vụ"--------------textfic lowcaseý tưởng thì không có mà lên fic thì rất nhiều…
Bông hoa của chúng nó?Warning: lowercase, occ, badwords…
[mượn tên của họ để viết lên cái viễn cảnh tưởng tượng của mình. họ vẫn là họ mong không liên hệ thực tế. không đem đi đâu, không bàn tán. cùng mục đích thì ở lại, cảm thấy không hợp thì bỏ qua.] "Khoa không nhớ Đạt sao?""Xin lỗi tôi không biết cậu, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau". Thành phố buồn nằm nghe khói toả, người lưa thưa chìm dưới sương mù. Quỳ bên em trong góc giáo đường, tiếng kinh cầu dệt mộng yêu đương. Chúa thương tình sẽ cho mình mãi mãi gần nhau. Em à tình yêu của chúng ta ngay cả chúa cũng phải thương mình.-Tấn Khoa đã quên điều gì đó và Hữu Đạt đến để nhắc cho cậu nhớ.…