180620"Hanahaki Disease là một căn bệnh sinh ra từ tình yêu đơn phương, lồng ngực của người bệnh sẽ sản sinh ra những cánh hoa và tự giải phóng chúng ra theo đường miệng - như nôn, hoặc ho.Bệnh có thể được chữa khỏi nhờ phẫu thuật, nhưng tất cả những xúc cảm nồng nhiệt kia cũng sẽ biến mất theo đó.Có một cách khác cũng có thể chữa khỏi căn bệnh này, đó là khi tình cảm của 'người bệnh' được đáp lại.Nhưng nếu hanahaki mãi mãi không được chữa lành, 'người bệnh' sẽ chết."-Không may, Hoseok đang bị dày vò trong thứ tình cảm không bao giờ được hồi đáp ấy.Cậu đã mắc phải Hanahaki. -Author: peepandchirpCredit: https://archiveofourown.org/works/14395947…
Một hắc pháp sư tuyên chiến với 12 vị thần và bị các vị thần đó phong ấn lại vì không thể giết được. Lúc bị phong ấn, hắc pháp sư tuyên bố sẽ trở lại và trả thù hết các vị thần đã phong ấn anh ta. Và sau 66.666 năm, anh ta đã phá được phong ấn và chuyển sinh và gia đình Welton…
- Nhân vật Kimetsu no Yaiba.- Otp: Sanemi x Kanae.- Truyện dựa theo một phần của tiểu thuyết "Người dẫn lối của gió" nếu các cậu muốn đọc để biết thêm thì có thể mua tiếu thuyết "Người dẫn lối của gió" hoặc đọc trên app TYT. Tiểu thuyết này viết về SaneKana là chủ yếu. Tiểu thuyết viết dành cho mấy bạn yêu thích otp này.- Tác phẩm chủ yếu viết về SaneKana dựa theo bối cảnh của truyện. Vì otp này ít người viết, hint không nhiều nên tớ muốn viết truyện này để những bạn yêu thích otp này đọc.- Truyện này tớ có đăng trên app MangaToon.LƯU Ý: Truyện mà tớ viết chỉ là giả tưởng mà tớ tạo ra vì thích otp này chứ không hề có thật trong nguyên tác.…
Tôi gặp cậu thời học sinh, cứ ngỡ hai người xa lạ nào ngờ tôi lại trao thanh xuân mình cho cậu.Người ta hay nói thời gian đẹp nhất là lúc còn ngồi trên ghế nhà trường, tôi cũng thấy vậy. Hôm nay tôi sẽ dắt bạn về thanh xuân của tôi, nơi tôi đã dành trọn con tim cho một người.…
- Tôi tên Hoshi.- Cái đó tôi biết. Thú vị thật đó, lần đầu diện kiến Nghiệp chủng tận mắt như thế này, tôi cũng háo hức lắm ó.Cái danh đó chẳng hay ho một chút nào. Nó như chà đạp tới xuất thân của Hoshi vậy, nhưng đó là nội dung đã được truyền lại trong kho tàn mật tin của chú thuật sư, nên không có cách nào thay đổi được.- Anou... Nghiệp chủng là sao ạ?- Từ từ em sẽ biết thôi, cơ thể cô gái này rất đặt biệt đấy, từ cơ thể cho đến linh hồn. Được rồi, giờ thì chúng ta tâm sự chút nào. Lý do tôi thả cô ra là để giữ cho tâm hồn tên này tịnh lại đấy.Gojo chỉ vào Yuji, lí do họ thả nàng ra là vì nghĩ rằng nàng có thể giữ chân Sukuna sao.- Không sợ tôi về phe của Sukuna, quay lại đâm cho anh một nhát hửm?- Tôi thừa nhận cô rất mạnh. Nhưng cô không thắng nổi tôi đâu. Với lại tôi tin chắc cô sẽ không về phe nào cả, chứ đừng nói là sẽ đứng về phe tôi.Gojo rất tự tin, đó là đặc quyền của những kẻ mạnh. Anh ta tin rằng Hoshi sẽ đồng ý.- Anh nói đúng ý tôi rồi đấy. - Tôi đồng ý.Warning: + OOC (đây là điều không thể tránh khỏi)+ Không bám sát nguyên tác quá nhiều+ Ngoại trừ OC thuộc về tôi thì các nhận vật khác thuộc về Gege Akutami.+ Truyện chỉ được đăng tải duy nhất trên Watpad, không mang đi chỗ khác, chuyển ver hay mượn ý tưởng mà không có sự cho phép.…
MỘT người đàn ông cụt bàn tay đến tận cửa bán cho tôi một bức ảnh căn nhà của tôi. Trừ hai cái móc bằng crôm, gã là một người trông bình thường trạc khoảng năm mươi tuổi.NGUYỄN HẠNH QUYÊN dịch…
SÁNG SỚM hôm ấy, thời tiết chuyển và tuyết tan thành nước bẩn. Những vệt nước chảy ròng ròng từ khung cửa sổ nhỏ cao ngang tầm vai nhìn ra sân sau. Xe hơi chạy soàn soạt ngoài phố đang tối dần. Ở trong nhà cũng tối.Trong phòng ngủ, người đàn ông đang xếp đồ vào vali thì chị ta hiện ra ở khung cửa.Tôi lấy làm mừng thấy anh sửa soạn ra đi! Tôi lấy làm mừng đấy! chị ta nói. Anh nghe thấy không?Anh vẫn tiếp tục xếp đồ vào vali.DƯƠNG TƯỜNG dịch…
Summary: Câu chuyện được lấy cảm hứng từ moment của NielWink ở sự kiện fansign nơi mà Jihoon bị còng tay.Rating: ExplicitCategory: M/MAuthor: ValerineTranslator: MaejinBeta: TinhFIC TRANS ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. Đừng đem nó đi đâu khỏi tầm mắt của chúng mình, đây là lời đe dọa không phải cảnh báo đâu. Link fic gốc: https://archiveofourown.org/works/14347977?view_adult=true…
Tác giả:Thủy vân dã hạcMột câu tóm tắt: Đương Akutagawa cos Akutagawa sau về tới văn dã.Vai chính: Akutagawa Ryunosuke andcos đoàn các bạn nhỏ ┃ vai phụ: Văn dã chúng ┃ cái khác:…
* ta lại tới kéo lang, hắc bạch xứng yyds* đầu bạc hắc y x tóc đen bạch y song nam thần ngẫm lại đều thực đẹp mắt* là cùng@ Thẩm sầm daoCùng nhau sinh oa, nhưng nàng chỉ lo sinh mặc kệ dưỡng cho nên ta muốn một người đem hài tử mang lớn khóc khóc* ngốc nghếch hoa hoà bình chú thuật giới, tiếp thiếu niên viện sự kiện sau* danh kha xưởng rượu tuyến kết thúc, vườn bách thú tuyến tiến hành trung* ma sửa nguyên tác, tư thiết như núi* một cái khoác chính kịch da sa điêu văn, vui vẻ quan trọng nhất…
Author: YooEdit: HắcCharacters: Lim Changkyun|I.M (main), Lee Minhyuk (main), Shin Hoseok|Wonho, Yoo KihyunPairing: MinKyun (Minhyuk/Changkyun)Rating: KCategory: SadLength: 1 shotStatus: CompletedDisclaimer: Nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tác giả, fic viết với mục đích phi lợi nhuận.Author Note: Fic mình viết được lấy cảm hứng từ MV Be Well của Sechskies và Vsub , lý giải lyric từ page 6CRYSTAND - 젝스키스 Sechs kies Fanbase. Vui lòng không mang ra khỏi nơi này khi chưa có sự đồng ý.Link nhạc nghe kèm dành cho các bạn onl điện thoại ở đây: https://soundcloud.com/d-nh-t-huy-n/what-my-eyes-say-healer-ost/s-j2H0OHoặc các bạn kéo xuống cuối fic và click play nhé ^^…
Mặt trăng dần hiện lên, theo tiếng thần chú vang đều đều là cơn sóng thần khủng khiếp ập tới... Sau trận này, liệu còn gì ngoài sự diệt vong?(Tất cả chi tiết trong truyện đều là hư cấu, không mang tính xúc phạm đến bất kì nhân vật, sự kiện, cá nhân hay tổ chức nào.)…
QUYỂN 1: SELENA WHITELEY - Thiên Thần Sa Ngã"Landcaster đẹp, đẹp não nề trong mỗi buổi trời trở thẫm, nhuộm xám cánh rừng thưa. Nhưng chao ôi nó dằn vặt tôi trong cái sự cô đơn tột cùng và đớn đau cắt tận xương tủy, nó là quê nhà của tôi - họ nói vậy.Liam Patrick ướm vào người tôi một bầu không khí xưa cũ kỳ quặc, cổ quái đến rợn lên từng sợi tóc mai hai bên thái dương tôi. Vậy mà nó sẽ là chốn giữ cho tôi được an toàn - dì tôi nói vậy.Còn tôi? Tôi chưa từng nghĩ rằng sẽ có một ngày tôi được rời London, rời khỏi phố Sloane, và rời khỏi bà dì đáng thương của mình. Tôi cũng chưa từng nghĩ đến giờ phút này - khi mà con dao chết dẫm kia đang kề sát vào cổ mình, mà mỗi nhịp gồng lên hít vào lại là một lần xước da, tươm máu. Đến nỗi mỗi hơi thở cũng phải dành dụm, để những lằn gân nổi cộm không bị cứa đứt, thực đáng thương quá đỗi.Lũ quỷ cong vẹo và cao kều, chúng chẳng có lấy mắt mũi, nhưng cái miệng thì rộng tuếch với hàm răng như đính hàng chục con dao găm đang ở ngay trên đỉnh đầu tôi. Có thể cái đầu tôi sẽ bị chúng cắn phập và đứt mất trong chỉ chưa đến đôi ba giây nữa. Nhưng thì sao chứ, dẫu sao tôi cũng sẽ phải chết dưới tay chúng, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Và có lẽ tôi nên xem đó là một niềm vinh dự khốn cùng, chỉ để ít ra bia mộ của tôi cũng được khắc lên một lý do chính đáng và nghiêm chỉnh, thay vì tự sát.Mà thôi, dù gì đi nữa, quyết định này cũng là ước mơ mà suốt quãng thời gian qua tôi khao khát - được sống quả cảm, được khẳng định mình, được có gia đình và hy sinh ch…