[Shortfic - ChanSeo] - Give Me New Beginning!
…
Văn án... Trải qua những năm tháng tươi đẹp của tuổi trẻ liệu rằng chúng ta có thoát khỏi cô đơn? Liệu rằng sau những cay đắng và chia xa chúng ta còn nhớ đến nhau? Ngần ấy năm trôi qua có khi nào chúng ta ngừng tiếc thương cho tuổi trẻ, ngừng lưu luyến những tháng ngày đã đi qua, ngừng nhớ thương một mối tình đã lùi xa? Ngần ấy năm ngày ấy chúng ta cùng nhau trải qua, có khi nào chúng ta ngừng chơi vơi với nỗi cô đơn tự bản thân đào lấp?Chúng ta yêu những ngày đẹp trời, nhớ hương một loài hoa ngào ngạt, đó chỉ là cảm xúc nhất thời, còn mối tình đầu hay tuổi trẻ tươi đẹp sẽ là tình yêu vĩnh viễn. Dù là ngày tháng về sau chúng ta yêu một người khác, chúng ta vẫn sẽ luôn khắc khoải về mối tình đầu hệt như ngày tháng về sau có tươi đẹp cỡ nào thì chúng ta vẫn nhớ thương tuổi trẻ. Dù lỡ làng hay trọn vẹn, dù mặn mà hay nhòa nhạt, ngày tháng ấy, mối tình đầu ấy sẽ để lại trong chúng ta những vết loang lỗ hãi hùng mà dù cho ngày rộng tháng dài của tương lai cũng không cách nào bù đắp nỗi.Những ngày tháng sau này chúng ta sống chỉ để chữa lành vết thương thời gian ghi tạc, chỉ để thoát khỏi nỗi cô đơn tuổi trẻ để lại. Rồi một ngày đẹp trời, chúng ra nhận ra bản thân vẫn còn yêu người cũ, vẫn thiết tha mong người ấy quay lại. Và rồi thời gian liệu có đem tình yêu trở lại, số phận có đem hai bàn tay đan lồng vào nhau? Chúng ta nào đâu có biết. Vậy hãy cố gắng cùng nhau khi có thể, hãy yêu nhau thật nhiều khi còn ở bên. Bìa truyện: Edit by Hoatulien from Meohoang_team…
Thanh xuân của chúng ta…
một chàng trai cô đơn…
Mk viết cái này là kể về gia đình và cuộc sống đời thường của chúng tôi trong Cuộc sống và gia đình của tôi P/S : Không yêu đương ! ^^…
Vốn dĩ Trì An có một gia đình hạnh phúc, lại vì một sự kiện lúc cậu vừa tròn 5 tuổi mà mỗi người mỗi ngã. Trì An mang theo vết thương tâm lý mà lớn lên, sau khi lớn lên Trì An hay mỉm cười mỗi ngày nhưng liệu nó thật sự vui vẻ?Năm 17 tuổi, vừa khai giảng năm lớp 11, lớp cậu có một học sinh chuyển trường đến. Người đó rất lạnh nhạt với mọi người nhưng luôn là tiêu điểm cửa trường, người ấy ngồi cạnh cậu, không quan tâm gì cậu nhưng cậu luôn liếc nhìn về phía người đó. Người đó như một ngôi sao trên cao, dù nhỏ nhưng đối với cậu nó như chiếu rọi trong thế giới tối tâm của cậu.Nhân vật chính: Trì An ( thụ ) x Đỗ Ngọc Cường ( công )Ngoài lề: Mình viết cấp 3 là 15+ về sau trưởng thành mới 18+Mọi người ủng hộ mình, dù khen hay chê mình đều là động lực của mình.Người viết: Mồn lèo hoảng loạnCrs ảnh:tìm trên Pinterset ( Watpad )…
truyện man tính chất minh họa internet…