penthouse|sk•sh
❝toxic❞penthouse৻yizlavyi৲…
❝toxic❞penthouse৻yizlavyi৲…
Chuyện là mình vừa xem lại penthouse cách đây 2 ngày, aaa, và tự dưng mình nhớ hai anh em Nhà này ghê aaa. Truyện sẽ có một số nội dung của phim, một số là mình viết thêm vì mình ship hai anh iêm nhà nì…
Duyên mình lỡ là vì ai?Vì anh không kịp trân trọng?Hay vì em không đủ dũng khí để nói ra?…
Để lỡ mất nhau. Chính truyện BE, ngoại truyện HE, truyện ngắn.…
Để thỏa mãn mấy con fic ngắn tui sẽ cho ra các oneshort nìLƯU Ý : AI KHÔNG HỢP CÓ THỂ OUT VÀ LÂU LÂU CÁC CHAP SẼ CÓ H+…
Tôi muốn yêu một người chẳng cần phảiđậm sâu, chẳng cần mỗi ngày phải ở bên nhau.Chỉ là lúc kề cạnh, sẽ cho tôi mượn hơi ấm.Tôi muốn yêu một người dịu dàng và cười thật tươi,Để tôi thấy những khó khăn trong đờiSẽ dần vơi, sẽ không quá đỗi mù khơi.Dù có phải đi khắp thế gian, thì tôi vẫn mong có một người.Dành trọn yêu thương, cùng tôi đi cuối con đường.Tôi muốn yêu một người trọn vẹn cả tuổiXuân, có nhiều nụ cười hơn nước mắt rơi.Đâu ai muốn dành, bao tháng năm dài để khóc.Tôi muốn yêu một người thật thà và trẻCon, vòng tay ôm những lúc tôi im lặng,Cuộc đời nhiều lúc, chỉ cần như thế mà thôi!…
Tên gốc: 换盏Tác giả: 绘空事 (LOFTER)AU! Ngày tận thế…
Bản dịch: only NgoHam947CP: Nine và INTO1Những texfic đáng eo mà mình thấy trên siêu thoại…
Mẫu chuyện nhỏ xoay quanh Jeonghan and Seventeen…
Sống ác nhưng kết có hậu.…
dành cho những bạn nhỏ mà mình yêu thương warning: sns ; lowercase...…
Lại gặp nhau rồi…
Cô bật khóc nức nở, tiếng khóc nghẹn ngào nhai cơm trắng trong miệng. Cô cảm nhận được nỗi đau ngụ trị trong tim, nhói lên từng đợt cô nấc lên.-" Vương Sở Khâm."Anh nghe cô nói, nhưng chẳng dám nhìn cô chỉ biết gục đầu xuống.-" Ưm.."-" Anh có thể có một chút cảm thông được không?"-" Nếu anh rời đi thật sự em rất cô đơn."Tiếng thở gấp gáp hòa lẫn với tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ. Cô ngước lên, đôi mắt đong đầy khát khao nhưng cũng chất chứa giằng xé.Anh vẫn im lặng, chẳng ngước lên nhìn cô. Sự im lặng đến chết chóc của anh khiến cô hoảng loạn bất an, cô yêu anh, yêu đến phát điên. Nỗi đau như dai dẳng, vô hồi vô hạn, có thể xé nát tâm can cô bất cứ lúc nào.Có những cuộc tình không chỉ chết đi vì phản bội, mà cũng chết đi vì sự phai nhạt của năm tháng. Anh yêu cô thật lòng. Cô tin như vậy. Đã từng yêu đến mức chỉ cần nhìn cô thôi cũng cười, chỉ cần nghe giọng cô cũng thấy vui. Đã từng nắm tay cô thật chặt trong đêm mưa, từng chạy xe hàng chục cây số chỉ để đưa cho cô một ly trà sữa còn nóng. Đã từng nói rằng, cả đời này anh sẽ không yêu ai khác ngoài cô.Nhưng một ngày nào đó, tình yêu không còn đủ mạnh để giữ chân một người. Tình yêu của anh đầy nồng nàn và mâu thuẫn.Cô chỉ nghe tiếng thở nhịp nhàng của anh. -" Đừng rời xa em có được không?"…
Đồng nhân Cứu HoặcTruyện đăng chưa có sự cho phép của tác giả, chỉ đăng trên wattpad.…
Chuyện rằng mùa thu năm ấy tôi gặp một nhà thám hiểm đến ngọn núi này vì tin đồn có quỷ.…
những cảm xúc chưa được nói ra, những khoảnh khắc yêu thương âm thầm giữa Sun Yingsha và Wang Chuqin.…
TẤT CẢ CHỈ LÀ TƯỞNG TƯỢNG.Mình lưu lại để đọc. Truyện dịch không chuẩn.…
"Mỗi người ít nhất nên có một giấc mơ, có một lý do để kiên cường. Tiếc nuối nhất của cuộc đời không phải là bạn không thể, mà là bạn chưa từng nỗ lực và phấn đấu vì cuộc sống mình mong muốn." "Bóng đêm có thể vừa tối lại còn lạnh, nhưng hãy cứ dũng cảm tiến về phía trước, bạn ắt sẽ tìm thấy ánh sáng của bình minh." 《人民日报》…
Vài ngày sau khi gặp lần đầu, Vương Sở Khâm lại đưa Mộ Thừa tới sân bóng, kể cho Mộ Thừa về kế hoạch cầu hôn của mình.Mộ Thừa như một người lớn nhỏ, nghe xong rất nghiêm túc, nhận lời mời ăn bánh quy gấu của Vương Sở Khâm không giới hạn, và đặc biệt nghiêm túc nói với Vương Sở Khâm: "Ba đẹp trai, mặc dù mẹ rất yêu ba, ba cũng là ba ruột của Mộ Thừa, nhưng ba phải yêu mẹ như Mộ Thừa yêu mẹ, phải yêu mẹ còn hơn cả mẹ yêu Mộ Thừa, thì ba mới là ba thật sự của Mộ Thừa!"…
Tại sao anh ấy cứ phải quản cô như thế?Cô đã 26 tuổi rồi.Sự nổi loạn không bộc lộ ở tuổi 18 giờ lại bùng nổ ở tuổi 26."Sở Khâm, em không muốn anh quản em như vậy nữa.""Shasha, anh là bạn trai em. Làm sao anh có thể không quan tâm em?""Nhưng em rất khó chịu với cảm giác này! Em không muốn anh quản. Em không muốn tình yêu như vậy nữa!""Shasha, em phải biết mình đang nói gì! Nghĩ kỹ rồi hãy nói được không?""Em rất rõ ràng mình đang nói gì." Tôn Dĩnh Sa bực bội vò đầu."Rốt cuộc là em ghét bị quản, hay ghét anh?" Vương Sở Khâm đau đớn hỏi.Anh có linh cảm không hay, rằng có thể hai người họ sắp chia tay. Đây là một cảm giác tồi tệ."Cả hai." Tôn Dĩnh Sa cúi đầu thở dài. "Sở Khâm, chúng ta chia tay đi."…