Nếu như có một người hỏi bạn rằng: "Nếu một thảm họa ập tới, điều gì bạn sẽ nghĩ tới đầu tiên?""Tất nhiên đó là chết!""Vậy trong sự tuyệt vọng chờ đợi cái chết đau đớn đó, một tia sáng xuất hiện dẫn đường cho bạn thì bạn sẽ làm gì?". Người kia tiếp tục hỏi bạn."Tất nhiên là nắm bắt lấy thời cơ và tiếp tục chuyến HÀNH TRÌNH TÌM LẠI SỰ SỐNG rồi!"==========Đây là truyện riêng không ăn cắp!!!Ảnh bìa mình cố tìm nguồn nhưng chỉ có một đó là Pinterest.comCre Pic 1 :TamintonCre Pic 2 : Im ShiYannẢnh của Russia không có lấy một tí ti thông tin nên mọi người mà có thì cho tui nhen!Truyện Cre by Trng_Chou.…
-Giữa cánh đồng thốt nốt bạt ngàn của miền quê An Giang, nơi nắng vàng trải dài trên từng tán lá, "Nắng Trên Đồng Thốt Nốt" kể về một câu chuyện tình yêu giản dị nhưng sâu sắc, đậm chất Việt Nam.Giữa cánh đồng thốt nốt xanh mướt của miền Tây, nơi nắng vàng phủ đầy trên từng tán lá, câu chuyện của Trần Hoài Phong và Lê Quốc Huy lặng lẽ nảy mầm từ những điều giản dị nhất.-Trần Hoài Phong: chàng trai 25 tuổi Hiền lành, chăm chỉ với giọng hát ngọt ngào, cả đời gắn bó với nghề làm đường thốt nốt thủ công. -Lê Quốc Huy - 28 tuổi,một nhà nghiên cứu văn hóa đến từ thành phố, thông minh, khép kín, nhưng mang trong mình niềm đam mê khám phá nét đẹp truyền thống.------"Anh là người thành phố, sao hiểu được những gì tôi gắn bó cả đời?" - Phong bướng bỉnh, ánh mắt có chút giận dỗi."Vậy để tôi ở lại, không chỉ để hiểu, mà còn để cùng cậu gìn giữ." - Huy kiên nhẫn, nụ cười chân thành.--------Một tình yêu chậm rãi nhưng sâu sắc, như chính vùng đất An Giang thanh bình, mang theo hương vị ngọt ngào của nắng, gió và sự sẻ chia.Dưới nền trời miền Tây yên bình, câu chuyện không chỉ khắc họa một tình yêu đầy cảm xúc mà còn tôn vinh giá trị của sự chân thành, niềm tin, và những điều giản đơn trong cuộc sống.Hãy để "Nắng Trên Đồng Thốt Nốt" đưa bạn đến một miền quê mộc mạc nhưng đầy sức sống, nơi từng con đường, từng giọt mật đều mang hương vị ngọt ngào của tình yêu và hạnh phúc.…
Trích: "Ngày xưa có một nàng công chúa nhỏ, yêu lấy ai lại không yêu. Mà trót dại thương nhầm nàng công chúa nước láng giềng."Mẹ tớ kể ngày xưa ngoài bố ra còn một người yêu mẹ lắm. người ấy không cao to rắn rỏi, cũng chẳng khỏe mạnh, lực điền. Người ấy là một cô gái nhỏ con nhưng lại vô cùng cứng rắn. Người ấy là thiếu nữ, nhưng lại gồng mình che chở cho mẹ.Mẹ kể rằng ngày xưa dưới bóng cây cổ thụ, có hai cô gái ở độ tuổi niên thiếu ngồi trên chiếc xích đu đung đưa qua lại và cười nói nô đùa. Như thể ngày hôm ấy cả thế giới thu nhỏ lại, chỉ để vừa cho hai người có thể bù đắp lại tất cả sao chổi đã qua, có que kem nhỏ từng giọt chảy lên tay bởi vì bị ánh nắng làm cho đến mức say sẩm. Trong từng giọt đó lại chan chứa sự dịu dàng và ân cần của một người thương mẹ, lau đi bất kể dù tà váy trắng có đổi màu do kem, có nhuộm màu bùn đất do đôi tay mẹ dính bẩn.Thuở xuân xanh, có người đã yêu mẹ bất chấp khắc khoải của cuộc đời.…
"tớ thích màu vàng. không phải vì cậu thích để tóc vàng đâu, mà là vì tớ thích nắng. người ta không thích nắng hè vì nó chói chang, nhưng tớ lại rất thích. vì nó làm tớ nghĩ đến cậu.""văn vở. tao thì thấy màu xanh lá cây quê chết. tao chỉ thích mày thôi."izukatsu - cửu thắng ở hà nội.warning: ooc.…
Tương lai, game thực tế ảo Sinh tồn thời bao cấp ra mắt. Ngọc Thảo chơi thử và rồi cô không tìm thấy nút để đăng xuất?Aaa..cô muốn đánh giá 1 sao.Trời ơi, có ai nói cho cô biết cách để sinh tồn không!…
Tales of Elysium[Vietnamese Translate]Trans by Mina (MinaSiber) CNB (CocoNaBe)Link artist:http://haychelda.tumblr.comỦng hộ bọn mình tại đây:https://www.facebook.com/ChirocatTrans_Group-222840721902840/----------------------(*) Tác giả đã đồng ý cho chúng tôi dịch và đăng truyện, làm ơn đừng lấy nó hay đăng nó khi chưa có sự cho phép của chúng tôi và của tác giả.(*) The artist allowed us to translate and repost the comic, please do not take it away (steal it) or repost without our permission and the artist's as well.…
Tôi quen Cá Mập từ khi tôi lên cấp 3, ngày đầu tiên tôi quen Cá Mập lại là khi tôi ngồi vào phòng thi lên Trung học phổ thông. Phải nói Cá Mập là một người tốt, tuy ít nói nhưng tôi tin cậu là người tôi có thể ở bên cạnh cả đời.Nhưng không, hết năm lớp 12, chính là vừa xong kì thi tốt nghiệp, Cá Mập liền bỏ tôi mà đi, nói là phải đi du học, trước khi đi, cậu có gửi cho tôi một nụ hôn lên trán, nói là ấn ký. Số điện thoại cũng không còn, tôi vẫn từng ngày mong Cá Mập trở về, vậy mà đã tám năm, tôi ở lại trong cô độc.Đó là một ngày nắng hè, vì không học đại học nên tôi về làm tại quán ăn của dì, chỉ là một buổi sáng, tôi thấy một bóng người quen quen. Tôi nheo nheo mắt, trái tim thì thắt lại, thầm thì:"Mày có nhìn nhầm không ?"…
Nhưng vậy nó là gì? Một con quái vật mang hình người? Xác sống hay thứ gì đó bước ra từ phim kinh dị?Cách nó vặn nắm cửa khiến tôi rùng mình, nếu là một con thú hoang nó sẽ đập phá hoặc cào cấu theo bản năng, như một con gấu moi tổ ong vì đánh hơi thấy mật, nhưng sinh vật này vặn nắm cửa như thể nó biết rõ cách mở vậy...…
• Author: Ayumi Amamiya Ngân.• Characters: Kae Serinuma, Hayato Shinomiya, Yuusuke Iragashi, Asuma Mutsumi, Nozumu Nanashima, Shima Nishina, Acchan, ...My Characters: Ayumi Amamiya, Miyuki Mina, Kyo Minishiya, Natsu R. Yona, ...•Tên khác: Vietnamese: Hôn cậu ấy kìa, đừng hôn tôi!Japanese: Watashi ga Motete..._ _ _Kết thúc tập 12 trong bản Anime để lại trong lòng tớ sự hụt hẫng và tiếc nuối. Tuy vậy, nhờ thế mà câu chuyện này mới được ra đời. Xem như là Ss2.Và trong truyện của tớ, điều gì sẽ tiếp tục diễn ra? Thử thách gì đang đợi họ? Tình yêu, tình bạn,... tất cả liệu vẫn còn như xưa?…
Ảnh : cre Pin ( lấy ảnh khá lâu không nhớ ad , sẽ cố tìm )Lấy bối cảnh : Tương lai , các thế hệ trước được sản phẩm công nghệ cao hồi sinh nhờ qua các mẫu vật để lại .Hướng : Diễn biến được bó trong thế giới hoà bình quy luật đặt ra khiến chiến tranh không thể xảy ra , từ đó các quốc gia sinh hoạt y như một humans .…
Tôi thích trợ lý của chị gái tôi, chị ấy có nét đẹp dịu dàng khiến trái tim tôi khó mà giữ bình tĩnh.Nhưng sợ rằng chị ấy không yêu tôi, dù vậy thì tôi vẫn mong tình yêu này sẽ được hồi đáp.…
Bạn đang chán vì Watt ít khi có những ship mà bạn cần hay có những bộ truyện không hợp gu bạn ? Nếu vậy thì bạn thử đặt một đơn hàng từ shop đi. Shop sẽ đáp ứng mọi thuyền ship của bạn (cả bè hay tàu Titanic)Ảnh bìa: Pinterest (rất cảm ơn mn nếu ai tìm dc chủ tranh) Edit: Bendy (xấu sml)…
(Countryhumans) Love YourselfKết: HE.Tình trạng: Chưa hoàn thành.Lưu ý: Chứa các Crack ship, có phần không đúng với lịch sử, chiến tranh thật, vui lòng tôn trọng các cặp ship.…
« vietnamese »Jungkook: Vậy là cậu không biết sao? Taehyung: Không biết gì cơ? Jungkook: ...Jungkook: Bạn thân của tôi đã tự tử. Original ver:Start: jan 16th ishEnd: march 1st ishTranslating ver:Start: may 15thEnd: ?#530 in fanfiction 6•10•17#247 in kpop 6•2•18CẢNH BÁO TRƯỚC - truyện bao gồm nội dung về cảnh tự tử. @shookguk…
Truyện kể rằng, vào thời xa xưa, con người không như bây giờ. Họ sống chan hoà, hiền lành và dễ mến. Cũng vì lẽ đó mà ở thế giới con người khi đó luôn tồn tại những sinh vật huyền bí mà ở hiện tại chỉ có thể tìm thấy trong những câu truyện cổ tích dỗ trẻ em đi ngủ; những bảo vật mang đậm hơi thở của những vị thần nay đã đi vào thần thoại, và những sự tồn tại thần kỳ mà khi con người hiện tại nghe được sẽ mang đầy vẻ khinh thường. Thế nhưng, trong một cửa tiệm trà nọ, một nơi yên tĩnh nằm ở một góc khuất trong một khu phố vắng vẻ, lại như không bị tổn hại chút nào qua dòng chảy thời gian. Cửa tiệm không chỉ gây ấn tượng bởi vẻ ngoài thanh lịch nhưng mang đậm nét hoài cổ, cùng với sự cao quý dường như bất khả xâm phạm, mà còn sở hữu những bảo vật quý giá luôn được bảo dưỡng một cách tỉ mỉ có niên đại từ vài trăm, vài ngàn cho đến hàng vạn năm.Sở hữu những món đồ cổ quý giá như vậy, mỗi món đồ nơi đây đều có giá trị lên đến cả trăm vạn kim tiền, thậm chí còn có những món bảo bối giá trị liên thành. Vậy tại sao nơi này không được đặt giữa khu chuyên buôn bán cổ vật giá trị, mà lại nằm ở một góc khuất như thế? Lý do là, cửa tiệm này không buôn bán, mà chỉ chào đón những người có duyên. Thế nào là "có duyên"? Điều đó có nghĩa là, chỉ khi họ thật sự là chủ nhân của những món bảo vật kia. Hoặc đến khi, họ cần trao trả lại những món bảo vật đó. Hoặc chỉ đơn giản là họ cần những việc không thuộc phạm trù của "thế giới con người", họ mới có thể tiến vào nơi…