[ AllVietnam] Oneshots
Mới đầu viết nên hơi xàm nhé!Thể loại:Allvietnam hoặc nói khác là VietnamharemLưu ý:Không nhận đơn h(ghi sẽ rất nhạt và xàm)Ảnh lấy trên Pinterest nha:)Đa số toi ghi là ngôn cả:))))…
Mới đầu viết nên hơi xàm nhé!Thể loại:Allvietnam hoặc nói khác là VietnamharemLưu ý:Không nhận đơn h(ghi sẽ rất nhạt và xàm)Ảnh lấy trên Pinterest nha:)Đa số toi ghi là ngôn cả:))))…
Tác giả: Phong LộngThể loại: hiện đại đô thị, nhất công lưỡng thụ, ân oán tình cừu, bi kịch kinh điểnĐộ dài: 15 chương + 1 phiên ngoạiBiên dịch: Nguyệt Cầm Vân____________________- Giản giới -Bãi biển Caribe, đã từng là thiên đường.Xuất Vân nhớ rõ, bờ cát lãng mạn nơi ấy, con sóng say đắm lòng người; nhớ rõ khi dùng số tiền của một viên chức nhỏ mà mình đã phải khổ cực tích góp rất lâu, cắn răng tham gia vào chuyến lữ hành ngắn ngày tới biển Caribe lần ấy, nhớ rõ một nụ cười nhàn nhạt.Còn nhớ rõ cái tên đã ép chính bản thân mình phải quên đi suốt hai năm qua.Cái tên này đại biểu cho ngọt ngào và hạnh phúc, đáng tiếc chính là, cũng đại biểu cho một người không thể phai mờ trong sinh mệnh của Xuất Vân.-- ◇ ◆ ◇ --"Bạn anh đã bị liệt vào danh sách những người mất tích trên hải dương. Anh là bằng hữu của cậu ấy, có thể theo chúng tôi đến cảnh cục một chuyến, cung cấp chút tư liệu được không?""Cần gì tư liệu, tôi biết cậu ấy ở đâu.""Anh biết?""Đúng." Xuất Vân khe khẽ cười: "Ở biển Caribe."_____________________- Văn án -Nhân gian có thể có thiên đường?Có thể có bờ cát lãng mạn, con sóng say lòng người?Nếu tương ngộ bất quá chỉ là một lần ngẫu nhiên, vậy hủy diệt có phải chỉ là một trò vui đùa?Là lúc mặt trời lặn, khi tiếng thủy triều bồi hồi bên tai,Bọn họ đã gặp gỡ, nơi biển Caribe.…
TẠI MỸ NHÂN HOÀITác giả: Chân Gia Tiểu ĐảoThể loại: Cổ trang giang hồ, phúc hắc bá đạo tuyệt sắc mỹ nhân công x ngoan độc biệt nữu y thánh thụ, sinh tử, 1×1, HECặp đôi: Hách Liên Dực Mẫn x Mộ Tĩnh VânEdit: Cửu Nguyệt + TịnhNguồn: GekkabijinSố chương: 100 chương chính văn + 4 phiên ngoạiTình trạng raw+QT: HoànTình trạng edit: HoànWeb gốc: https://tinhnguyetcotran.wordpress.com/dam-my-da-hoan/tai-my-nhan-hoai/…
Bạch Hiền bị cha mẹ bỏ rơi năm 4 tuổi. Sau đó cậu được một gia đình họ Biện giàu có nhận nuôi. Cứ ngỡ là họ yêu thương cậu nhưng cuối cùng lại đối xử với cậu rất thậm tệ. Họ có một cô con gái kém cậu 3 tuổi, xinh đẹp nhưng tính cách lại trái ngược với sự hiền lành, tốt bụng của cậu. Cô gái đó tên Mộc Ngân. Vào ngày cô sinh nhật 18 tuổi, ba mẹ mua tặng cô một chiếc siêu xe. Mộc Ngân vui mừng lái siêu xe đi ăn chơi, sau đó gây tai nạn, hại chết một cô gái trẻ. Vì không muốn con gái phải ngồi tù nên người nhà họ Biện đã bắt Bạch Hiền phải chịu tội thay. Bạch Hiền bị ép, nhưng vì cậu đã nợ họ một ân tình nên đành chấp nhận. Bạch Hiền ngồi tù được 2 ngày thì được một người bảo lãnh ra ngoài. Sau đó cậu được đưa về biệt thự nọ. Khi cậu biết người đã cứu mình là anh, cậu đã vô cùng cảm kích và đem lòng yêu anh. Còn anh, lại vô tâm chà đạp lên tình yêu của cậu. Và..... MỌI NGƯỜI ĐỌC ĐI RỒI BIẾT NHA. Fic là tâm huyết, lời thoại, nhân vật của au, các bạn làm ơn đừng mang đi đâu nếu không có sự cho phép của mình 🙏🙏…
Một thanh niên ba tốt, một bác sĩ đầy nhiệt huyết với nghề.... Xuyên không rồi... Trần Thanh đánh đánh khuôn mặt mềm của mình '' Ây da, đau '' '' Cầu xin vương đừng tự hành hạ mình '' '' Chúng ta làm gì sai sao, thưa ngày ,xin trừng phạt chúng ta, đừng làm như thế '' '' Sự tổn thương của ngày là điều tàn khốc nhất ''Trần Tiểu Thanh ''.....'' ủa ta đâu có làm gì đâu??? Thể loại :Nhất công đa thụ…
Đây là một quyển truyện khác, cũng nhận Oneshot như quyển kia nhưng nó liên quan đến đồ ăn và người viết là bạn của tác giả và tác giả. Hãy đọc truyện vui vẻ, hoà đồng :3 xin cảm ơn. Tác giả: Se Young, Rui. Ngày ra chap đầu tiên: 20/10/2020 :3 22h52 phút cùng ngày :D Tên truyện: Quán bánh của bạn và tôi [ Oneshot]. Chấm hết.…
Tác giả: Hạo Phong Công TửĐộ dài: 5 chươngBắt đầu viết vào tháng 11 năm 2018, kết thúc 30/3/2019Thể loại: chiến tranh dân quốc Hồng Kông, thanh mai trúc mã, thanh thủy văn, hiện thực và hồi ức đan xen, nhất công nhất thụ, SEGiới thiệu:Câu chuyện xảy ra vào những ngày tháng cuối cùng của năm 1941 trên đất Hương Cảng. Thượng Quan Kiệt và Khương Hiểu Quân vốn là thanh mai trúc mã từ thuở thiếu thời. Tình cảm bạn bè ngây thơ trong sáng lúc nhỏ theo thời gian đã dần trở thành tình cảm yêu thương thuần khiết của thiếu niên. Tiếc rằng tuổi trẻ chẳng kịp giữ lại một giây phút nồng nhiệt bên nhau đã phải vội chia ly. Trải qua mười ba năm cách biệt dài đằng đẵng mới có thể tương phùng ngay giữa những ngày tháng chiến loạn cuồng điên. Mỏi mòn tìm kiếm và chờ đợi, chỉ hy vọng một ngày gặp lại, chỉ mong chiến tranh kết thúc có thể lần nữa cùng người mình thương sống một đời bình an. Đáng tiếc, giấc mộng bình đạm của bọn họ, một lần nữa lại bị nghiền nát dưới vòng xoay nghiệt ngã của số phận...----------------------------Câu chuyện dân quốc đầu tay của Phong được viết dựa trên cuộc chiến Thái Bình Dương 17 ngày trên đất Hồng Kông, có sự thật lẫn hư cấu.Hy vọng được mọi người ủng hộ, mỗi vote đều là động lực cho Phong tiếp tục con đường viết lách. Xin cám ơn rất nhiều!…
Lưu ý : Đây chỉ là truyện chứ không phải thực tếBL ( kì thị ) và không thích CP trong truyện thì xin hãy đi ra Cảm ơn mọi người đã đọc…
Đồng nhân Fairy tail…
Không áp dụng lên người thật!!!…
Không áp dụng lên người thật!!!…
"Một giọt nước mắt của ác quỷ sẽ là thứ thuần khiết hơn bất kì loại nước thánh nào ở Thiên đường"/[refined]…
Fic Này Lisa và Jisoo Nam Hóa.Vì Đây Là Lần Đầu Mình Viết Truyện Nên Có Gì Sai Sót Mong Mọi Người Thông Cảm Và Góp Ý Hộ Mình. Mình Cảm Ơn Rất Nhiều…
Oneshort hoi à^^…
Không áp dụng lên người thật!!!…
Nghịch thếTác giả: Nhàn Nhân Hữu NhànEditors: p3104, Bánh Bột (chương 34-42)Raw: 19louThể loại: hiện đại, hắc bangĐộ dài: 43 chương + ngoại truyệnPoster: nyan_nekoVăn án:Điều gì bi kịch nhất khi nằm vùng? Là cho bạn đi nằm vùng lần thứ hai.Điều gì không muốn nhìn thấy nhất khi nằm vùng? Muốn một lưới bắt hết lại nảy sinh cá lọt lưới.Điều gì xui xẻo nhất khi nằm vùng? Lão đại yêu bạn.Điều gì kiêng kị nhất khi nằm vùng? Bạn rơi vào tình yêu với lão đại.Muốn nói gì nhất khi nằm vùng? "Không được nhúc nhích, tôi là cảnh sát!" Còn dùng súng chĩa vào đầu người khác, bởi vì nhiệm vụ hoàn thành.Sợ nói gì nhất khi nằm vùng? "Thực xin lỗi, tôi là cảnh sát!" Còn bị người khác chĩa súng vào đầu, bởi vì thân phận bại lộ.Càng đáng thương hơn chính là, nếu có chết, ngay cả trái tim cũng để lại cho người khác.Uông Ninh Hi là loại người chiếm giữ tất cả những điều ở trên.…