JsolNicky [Hồng Không Gai]
nhiều oneshort.kết cục vẫn luôn là về bên nhau.meo meo meo…
nhiều oneshort.kết cục vẫn luôn là về bên nhau.meo meo meo…
Phong Hào yêu Thái Sơn, nhưng tình yêu ấy chưa bao giờ được đáp lại. Mỗi ngày, cậu mang đồ ăn cho anh, những bữa ăn đơn giản nhưng chứa đựng tất cả tình cảm chân thành. Mỗi dịp lễ, cậu lại chuẩn bị quà, hy vọng sẽ khiến Thái Sơn mỉm cười, nhưng những món quà ấy luôn bị vứt vào sọt rác, chẳng bao giờ có cơ hội chạm vào trái tim anh.Khi nhớ anh, Phong Hào viết những lá thư, gửi đi những lời yêu thương không bao giờ nhận lại. Cậu biết rõ, những dòng chữ ấy sẽ chẳng bao giờ tới được tay Thái Sơn. Nhưng cậu vẫn làm, vì trong cơn đau đớn âm thầm, tình yêu ấy vẫn tồn tại, không cần được đáp trả, chỉ cần được yêu.…
- anh thích em đó, em thì sao?: không biết, chưa muốn yêu.…
Only JsolNicky…
Nghe nói Nguyễn Thái Sơn và Trần Phong Hào sắp quay lại.Câu chuyện người yêu cũ quay lại cũ rích được xào nấu lại với gia vị của Sơn Hào. Mong mọi người sẽ thích.…
trong suốt tám năm dài đằng đẳng ấy lại có một người đợi chờ một người. mười bảy tuổi, cuối cùng em cũng gặp lại anh.…
Tác giả: meeeeThể loại: Hiện đại, siu ngọt.CP: Sơn Hào Hải Vịpov: Cậu trai xinh đẹp này, làm quen nha…
Hư cấu.Không mang đi đâu nhé.…
Hào - một cậu học sinh 17 tuổi, gốc Việt-Trung, vừa một mình chuyển từ Trung Quốc về Việt Nam học lớp 11. Bố là người Trung, mẹ là người Việt, nhưng cả hai vẫn còn bận công việc bên kia, để Hào sống cùng với dì.Tưởng đâu sẽ trôi qua một năm học trong yên lặng... cho đến khi cậu gặp Nguyễn Thái Sơn - một bạn cùng lớp có mái tóc màu hồng nhạt và ánh mắt chẳng bao giờ dễ đoán.Sơn trêu chọc, cà khịa, và... giả vờ không biết tiếng Trung, để Hào vô tư thổ lộ những điều chẳng ai nên biết.Thế rồi, giữa những ánh mắt ghen nhẹ, những ngày mưa được che ô, Hào nhận ra - có những người không cần nhiều lời để khiến ta cảm thấy không còn cô đơn."Tớ không làm vì cần. Tớ làm vì muốn."•••Một con fic học đường chữa lành cho các nàng đây, người thật truyện giả, mong mọi người ủng hộ ạ. by:@Enii_meocouple: Jsol - Nicky…
Viết xàm xàm thôi à mà chuyện này là ý tưởng của tớ nhưng mà hầu như là do chat GPT viết nha.…
Có những sợi dây vô hình ràng buộc hai linh hồn lại với nhau-dù họ có muốn hay không.Ban đầu, đó chỉ là những sự trùng hợp nhỏ nhặt, những khoảnh khắc thoáng qua. Nhưng rồi, những cảm giác khó lý giải dần xuất hiện, như thể có một thế lực nào đó đang kéo họ lại gần.Là lời nguyền, hay là định mệnh?Dù là gì đi nữa-một khi Dấu Ấn đã khắc lên, không ai có thể thoát khỏi nó.…
Nguyễn thái sơn - con trai độc nhất của thống đốc đặng , đại tài lại Đẹp trai . nhưng có điều hắn ghét cay ghét đắng tình yêu vậy mà lại phải lòng 1 con búp bê trong tủ kính*lưu ý : chuyện được lấy ý tưởng từ tiktok .*không lấy nội dung của truyện để viết truyện khác.*không có ý định drop…
Trường trung học Phan Đăng Lưu có hai truyền thuyết sống. Một kẻ là "Bạo Quân" Nguyễn Thái Sơn, mạnh mẽ, ngang tàng, một câu nói có thể khiến cả đám đàn em răm rắp nghe theo. Một người là "Thiếu Gia Lạnh Lùng" Trần Phong Hào điềm tĩnh, sắc bén, không bao giờ tham gia ẩu đả nhưng lại chưa từng thua một trận nào.Hai con người, hai phong cách, tưởng như chẳng liên quan, nhưng lại đứng ở hai đầu chiến tuyến. Một người cai trị bằng sức mạnh, một kẻ giữ vững vị thế bằng sự nhạy bén và trí tuệ.Bất cứ ai trong trường cũng biết: "Thái Sơn và Phong Hào - nước sông không phạm nước giếng." Nhưng khi một biến cố xảy ra, đẩy cả hai vào thế đối đầu trực diện, mọi nguyên tắc bị phá vỡ.Thái Sơn cười lạnh:"Cậu nghĩ cậu có thể chơi trò cao thượng với tôi sao?"Phong Hào bình thản nhếch môi:"Tôi không chơi, nhưng tôi cũng không bao giờ thua."Giữa những âm mưu, những trận chiến ngầm và cả những khoảnh khắc rung động lặng lẽ, liệu kết cục của cuộc đối đầu này là thắng thua rõ ràng, hay sẽ có một sự thay đổi không ai ngờ tới?…
Cuộc sống là một cuộc hành trình, không phải là một cuộc đua ❤️🩹…
người tìm hoa - kẻ đếm mạng.@én…
Hào à, em xin lỗi…
Chết Không Phải Là HếtĐây là câu chuyện về cuộc đời, về tình yêu của hai con người có thật. Họ mất nhau vì buông tay nhau quá sớm, tình yêu cuối cùng bị vùi dập bởi sự sắp đặt của số phận và những tham vọng của con người. Tình yêu không có lỗi...lỗi ở hai từ " Định Kiến "…
• Trần Phong Hào: Chàng trai 18 tuổi như ánh hoàng hôn dịu dàng mùa thu, mang theo một mối tình thầm lặng ra đi trong im lặng, để lại sau lưng cả một trời thương nhớ.• Nguyễn Thái Sơn: Cậu thiếu niên 16 tuổi như làn gió đầu thu ngọt ngào, từng lặng lẽ yêu, từng lặng lẽ đợi, ngỡ tan biến trong một chiều thu định mệnh... nhưng vẫn sống tiếp với giấc mơ mang bóng hình người xưa.…
(n) chérie: sweetheartHào từng thích được nghe Sơn gọi là Chérie của nó.…
chuyện ngày thường của cún meo.…