The one who love roaming
Rốt cuộc sự khao khát cảm giác lang thang, phiêu du bắt nguồn từ đâu?…
Rốt cuộc sự khao khát cảm giác lang thang, phiêu du bắt nguồn từ đâu?…
Câu chuyện về cô gái dị hợm bị mọi người kì thị xa tránh, nhưng không ai biết cô có thứ phép thuật bí ẩn rùng rợn như thế nào.…
Idea : AlenTWriter : Kate Rena Other members : Paull , B.WNhư một sự sắp đặt từ trước , cuộc gặp gỡ giữa hai con người không quen biết lại là định mệnh . Tình yêu của họ trong sáng đơn thuần như loài hoa cúc trắng . Buổi gặp ban đầu , ánh mắt chạm nhau giữa rừng hoa bạt ngạt như sợi dây gắn kết tình yêu của họ mỏng manh nhưng khó đứt. 'Ông trời đã ban em xuống bên cạnh anh thì hà cớ gì mà anh không nắm thật chặt. Nếu em dám chạy trốn anh nhất định sẽ đuổi theo em đến cùng . CHỈ CÓ KHI CHẾT ,ANH MỚI BUÔNG TAY EM RA '…
Bảo Ninh - một cậu công tử nhà giàu được chiều chuộng từ bé từ thành phố được ba mẹ gửi xuống vùng quê nhỏ ven biển để sống cùng ông bà nội trong kì nghỉ hè.Tại nơi đây, cậu gặp được Hoàng Nguyên Khôi một người trong làng có ngoại hình vô cùng điển trai, là một học sinh cấp 3 . Lần đầu tiên gặp mặt, hai người đã vô tình phát sinh những hiểu lầm vô cùng oái oăm. Liệu sau 3 tháng hè ngắn ngủi, Bảo Ninh và Nguyên Khôi có hoàn toàn xoá bỏ mọi hiểu lầm để trở nên thấu hiểu và thân thiết với nhau hơn ? " Này,cho tôi gửi lời hỏi thăm tới biển xanh nhé!" Bảo Ninh chần chừ một lúc, cuối cùng cậu vẫn là nên nói ra "..." " Hà hà hà, tên quỷ ngạo mạn vậy mà cũng có ngày biết hỏi thăm ư?" Nguyên Khôi ôm bụng cười ngặt nghẽo.Cứ nhìn cái cách cậu ta lúng túng kìa, dễ thương chết được ấy. Biết sao được chứ...e rằng mãi tận sau sau sau sau nữa cũng không thể gặp được. Cậu rồi sẽ phải đi đến một nơi xa, xa lắm. Ở đó không có Bảo Ninh cũng không có Nguyên Khôi, chỉ có những kí ức đẹp đẽ nhất của cuộc đời mà cậu để dành. "Ờ, cậu là người đầu tiên đấy" Nụ cười Bảo Ninh chợt nở rộ, đó là nụ cười đẹp nhất trong cả cuộc đời dài đằng đẵng của Nguyên Khôi, nụ cười khiến bao đêm anh luôn giật mình tỉnh giấc.…
Lần đầu viết Fic mong các đọc giả ủng hộCho dù có mạnh mẽ như thế nàoEm vẫn mãi mãi chỉ là Cúc Họa Mi...…
xin chào mọi người, do nổi hứng đột ngột lên mk muốn viết truyện 12 chòm sao, tại mk nảy ra vài ý tưởng lên viết luôn, hihi mọi ng đừng nghĩ mk điên nhé! Ko hay đừng ném gạch đak, ném dép thôi, cảm ơn mọi ng…
Bùa sẽ làm ng ta có thứ mình muốn nhưng cũng làm ng ta mất đi tất cả…
Người khác xuyên không về hậu cung thời cổ đại chẳng phải đều chỉ là một phi tần bậc thấp thất sủng không ai để ý tới sao? Thế nào mà Diệp Khả xuyên qua, lại có phúc phận nhập vào thể xác của vị đương kim sủng phi của hoàng đế?Người khác xuyên về đều chẳng phải gặp được hoàng đế anh tuấn thần vũ ngoài lạnh trong nóng, cùng trải qua cung đấu cẩu huyết gì đó rồi yêu đương hoa hoa lệ lệ?Thế nào mà Diệp Khả vừa mở mắt dậy, thọ thần năm mươi tuổi của hoàng đế đã đến? Hoàng đế già khụ không nói đi, có thể chỉ là nam phụ lót đường. Biết đâu nam chính lại là vị vương gia hay tể tướng nào đó? Diệp Khả trong thọ thần của hoàng đế căng mắt mà nhìn, nhìn mỏi cả mắt cũng chỉ thấy toàn các cán bộ lão thành, râu ria xồm xoàm. Soái ca duy nhất gặp được lại chính là anh trai ruột của cái tể xác này. Xui xẻo như thế này, thử hỏi có nữ chính nào sánh bằng?Diệp Khả nuốt nước mắt vào lòng. Soái ca không có nhưng cung đấu, gia đấu cái gì cũng không thiếu. Nàng phải tìm cách tồn tại trong hậu cung thời loạn thế này. Sủng phi? Nhìn vậy nhưng không dễ làm...Tác giả: Sênh CaNhân vật: Vũ Mông Mông (Diệp Khả), Tôn Chính, Kim Ngân, Vũ Khải Ca,...…
Vẫn ngày 30 tết , vẫn chỗ đứng quen thuộc nhưng chỉ có một người ngồi đó ngắm pháo hoa ...…
Chuyến đi bụi thay đổi hoàn toàn cậu trai thẳng Bad Boy…
cái này chưa phải là truyện. Vào đi rồi biết.…
đam mỹ ❤đầu ngọt cuối ngược 🤦♀️ công hoàmg thượng mạnh bạo thụ yếu đuối sầu bi được xem là người không có nước mắt :(…
Đây là truyện cho Vkook/you. Nếu các bạn muốn làm thể loại only hoặc all thì cmt mình sẽ làm. Trân iu mí bạn nhìu 😊😘…
truyện kể về một cậu bé trong một lần chơi dại đã vô tình giao kèo với quỷ và sẽ quên đi ký ức mỗi lần sử dụng sức mạnhCuộc sống của cậu sẽ thay đổi ra sao…
Thất vọng giống như tiền lẻ vậy, một khi gom nhặt đủ thì người ta sẽ dứt khoát rời đi mà không một lần quay đầu lại.…