Tên truyện: Còn Lại Ta Giữa Thinh KhôngThể loại: hậu tận thế, slowburn, niên thượng, bảo vệ - được bảo vệ, tình cảm - sinh tồn, nhiều đau đớn - nhiều dịu dàngSố chương dự kiến: 35 chương + 1 epilogueTagline: "Khi thế giới không còn, vẫn còn tay em trong tay tôi.Và trái tim vẫn đập. Vì em."Giới thiệu nhân vật:Joss (38)Người gác đêm với một trái tim luôn chối bỏ sự thật rằng mình đang yêu. Cầm súng giỏi. Nhưng giữ kín cảm xúc còn giỏi hơn.Gawin (19)Chú chim hoàng yến trong lồng chống đạn. Vừa ngẩng đầu đã yêu. Vừa khóc đã muốn được nắm tay người ấy.…
Engfa là 1 cô tiểu thư ăn chơi, trải qua rất nhiều cuộc tình cả nam lẫn nữ,Charlotte là 1 cô sinh viên sắp tốt nghiệp, chỉ có duy nhất 1 mối tình với anh bạn cùng lớpLiệu điều gì sẽ xảy ra với cả hai!!!…
có những ánh mắt tan nát đến mức không thể nói gì, những lời giấu trong tim, vương vấn nơi đầu môi nhưng không thể cất tiếng.và guin là người giữ lại ký ức đó - một mối tình chưa được gọi tên giữa hai chàng trai từng ngồi cạnh nhau mỗi buổi trưa ở tiệm ảnh cũ.…
Thứ Hai - Ở Lại Với Tôi Thêm Một Chút- Một bản tình ca không lời, viết bằng playlist lúc 3:02 sáng.Joss là người sống theo nề nếp, làm việc đúng giờ, không chia sẻ gì nhiều ngoài những bảng excel.Gawin là người sống trong thế giới riêng, vẽ bìa sách cho những cuốn không ai nhớ, thu podcast về những thứ tưởng như chẳng ai để tâm - một chiếc ghế lỏng khớp, một cơn mưa hụt, một ánh nhìn không biết nên đáp lại bằng nụ cười hay cúi đầu.Họ ở cách nhau vài tầng lầu. Không biết mặt nhau.Chỉ kết nối qua một playlist được cập nhật vào mỗi thứ Hai, lúc 3:02 sáng.Một người làm nhạc, một người nghe.Một người kể chuyện, một người lặng lẽ sống chậm lại - theo từng tập podcast.Không ai lên tiếng.Không ai đòi hỏi.Không ai biết người kia là ai.Nhưng từng bước một, qua những bản nhạc vô danh, những địa điểm lặng lẽ, và một chiếc áo khoác màu xanh rêu có cổ tay cam...Thế giới của họ chạm vào nhau.Và đôi khi, chỉ vậy là đủ để yêu.-Playlist mà Gawin sẽ nghe, hoặc dùng để mở khi viết - vẽ - pha trà - làm podcast, và chắc chắn... nghe vào lúc 3:02 sáng được đính kèm ở chương 1. Nghe thử nha!…
FIC GỐC: HEICOM-BẠN THÂN CÙNG GIỚIby: t lun chứ ai =)))Nàng và Cô cùng là tiểu thư. Austin tiểu thư- Char tiểu thư. Waraha tiểu thư- Fa tiểu thư "tiểu thư sẽ ở cùng phòng với Char tiểu thư""cái gì?!!! Cùng phòng với một con nhỏ chảnh choẹ như vậy!!!""Charlotte Austin đây phải ở cùng với một kẻ thường dân như vậy??""chúng ta chia đôi đi!!""dĩ nhiên, bổn tiểu thư làm sao chấp nhận được việc ở với một kẻ thường dân như ngươi?""Waraha và Austin chỉ cách nhau 1 bậc""một bậc thang thì cũng là 20cm, không cùng đẳng cấp""nếu vượt qua ranh giới thì sao?""thì sẽ bị lấy đi một món bất kỳ, không được phản khán""được"+++++"hôm nay lớp chúng ta tổ chức party, ai không đi thì 500k tiền quỹ nhá""sợ gì chứ, tiệc tùng thì không thể nào thiếu Char tiểu thư đây rồi!""cho cậu 50 triệu cũng được, hôm nay Austin gia có chút việc, tôi đi trước"+++++"Sao xui quá vậy nè, nặng quá đi!!! Ăn nhậu cho cố vào"Cô thả nàng xuống giường. 5 phút sau..."nóng... nóng quá!!""làm sao vậy hả""nóng!! nóng!! Chạm vào tôi ư~~""coi như giúp người vậy"ai mà biết được từ một đôi bạn như chó với mèo lại chơi les với nhau chứ?? Haizz thì lỡ r, chơi bede thôi…
Motif chính: Khiếm khuyết - Healing - Ẩm thực - Tình yêu - Văn hóa TháiThể loại: Chữa lành, slice of life, hiện đại, đời thường, tình cảm nhẹ nhàng, HE⸻"Một câu chuyện về lặng im, ánh sáng và tình yêu không cần lời nói."⸻Có những âm thanh không đến từ cổ họng,mà từ ánh mắt, từ lòng bàn tay, từ những điều nhỏ đến mức người ta hay lãng quên.Joss - một chàng trai khiếm thính sống khép mình trong một thành phố xa lạ. Ba năm, ba mươi hồ sơ xin việc, ba mươi lần bị từ chối. Anh sống đủ ăn, đủ mặc, nhưng trong lòng luôn thiếu một điều gì đó - như thể cuộc đời chỉ là bản nhạc nền không lời.Rồi anh gặp Gawin - cậu sinh viên ngành trị liệu ngôn ngữ, nụ cười sáng như nắng hạ và đôi tay nói được cả những điều ấm áp nhất. Cậu không hỏi nhiều, chỉ kiên nhẫn ở bên. Nhẹ nhàng. Như nắng. Như một thanh âm không ồn ào, nhưng vang xa trong lòng người.Từ một căn bếp nhỏ nơi góc phố Thái, giữa mùi cà ri xanh và hơi ấm từ nồi súp hầm nước cốt dừa, họ bắt đầu học cách lắng nghe nhau. Không phải bằng tai. Mà bằng sự hiện diện không lời.Đây là câu chuyện về một người học cách tin rằng mình không cần phải hoàn hảo để xứng đáng được yêu,và một người chưa bao giờ ngừng tin rằng -đôi khi, thế giới chỉ cần một người biết lắng nghe tiếng nắng trong lòng mình là đủ.⸻Mình nảy ra ý tưởng cho truyện này sau khi trò chuyện với mẹ về một người với số phận tương tự. Nhưng buồn thay anh lại không được may mắn như Joss. Hy vọng thế giới ngoài kia sẽ dịu dàng với anh hơn nhé ❤️…