[Htuc] Chịch Luôn Mẹ Kế
Kiwi Kiwi…
Kiwi Kiwi…
Muốn biết vậy sao còn không chịu nhấn vô mà đọc chứ.…
Đam Mỹ; gương vỡ lại lành ; 1x1 ;HETruyện tui tự viết , truyện boylove không thích xin quay ra nhé ~~~…
"Dưới áp lực của xã hội,liệu ta có đến được với nhau."Lưu ý: Không coppy truyện dưới mọi hình thức.Tác giả gồm: Ngọc,Thư,Athu.…
Tuyết Tuyết là một cô gái có cha là con người mẹ là người của hành tinh Tinh vân Orion nhưng khi cô sinh ra thì cha mẹ cô đã bị một nhà khoa học bắt và nhiệm vụ của cô sẽ xuống Trái Đất để tìm kiếm ba mẹ mình…
Chị và em. Ánh sáng và màn đêm. Ngục tù và căn nhà ấm áp. "Light" và "Time"…
Bộ Truyện do mình ship Nhĩ Tình và Phú Sát Thị Vệ nhaa…
Tuấn Anh gặp Thu Minh trong mùa hè năm 14 đén năm 24 tuổi họ vẫn có nhau..." red flat ?"" không hẳn "…
Ở kiếp trước, Lục Lập Hành cả ngày trầm mê say rượu, tận mắt nhìn vợ là Cố Vãn Thanh cùng đứa bé chết tại trong khe núi...Lúc này hắn mới biết hắn đã sớm yêu Cố Vãn Thanh.Lục Lập Hành hối hận. Hắn dùng thời gian một đời đi sám hối.Trước khi chết hắn đem tất cả tài sản đi quyên góp.Mở mắt lần nữa, hắn nhìn thấy mình nằm ở một tảng đá cũ nát mà ngày này chính là ngày Cố Vãn Thanh cùng đứa bé tử vong.Tác Giả: Nam Bắc Thập Tam.…
chúc các bạn đọc vui vẻ…
Fanfic dựa theo 60% phim , còn lại là những suy nghĩ của tác giảCouple : Trần Nghị x EddieThể loại :Boylove , ngược, ngọt , H , He…
A story is written by Thư bỏ lỡ / miss______~,~_______Hoàng hôn trong cơn mưa có đẹp không?Is unset in the rain beautiful?began: Jan 8 / 2023end: .. .. /...…
Truyện nói về ngọc bội gia truyền nhiều đời của gia tộc vương gia…
Mấy sự chu cheo chu cheo…
Weibo | Dịch: Mây của Đại @fromtheeast93…
Tuổi thiếu niên là cái tuổi có thể nói là ghi dấu nhiều thay đổi lẫn cả về tinh thần và thể xác của con người ta nhất. Vậy nên giờ đây, ta ghi lại những tháng ngày ấy, niêm phong nơi này. Những tháng ngày ấy có thể là êm đềm, có thể là đau xót, có thể là những lục đục gia đình; và cũng có thể là những phút giây thả hồn trôi theo cơn gió lãng du, thả hồn cùng mây trời trong sớm mai tinh khiết, quên đi hết những muộn phiền cuốn chặt lấy con tim bấy lâu nay. Nhưng... đến khi bay đủ rồi, thả đủ rồi, ta lại bàng hoàng nhận ra bản thân mình vẫn ở nơi này. Muộn phiền còn đó, giày vò còn đây. Rồi mới thấy đời sao mà tàn nhẫn, cho ta những giây phút thăng hoa cùng xúc cảm, để rồi lúc ngã xuống mới càng thấm thía cái nỗi đau tê tái cả tâm hồn...…