-" Mày có thấy trời hôm nay đẹp không"-"Lại có trò gì nữa đây ông tướng" Tôi nheo mắt nhìn Khánh Huy với một tư thế hết sức cảnh giác "Haiz, thời tiết như này yêu tao là hợp lí...mày bỏ phí là mày ngu"-"..."…
Trân An là một học sinh bình thường. Bỗng một ngày, nó va phải một giấc mơ đầy nhạy cảm với một đàn chị bí ẩn...Thật kì lạ, là ai chứ...Phải chăng là người nó đang "thương sầu nhớ cảm"!?? Sự tương tư đêm ngày có phải là chất xúc tác?? Qua giấc mơ hôm ấy, liệu nó có được tiếp thêm động lực để gặp mặt người ấy và nói hết nỗi lòng của mình hay chờ đợi hồi âm của một bức thư chưa được gửi đến?…
Nó, 16 tuổi, con gái út của tập đoàn NK. Dễ thương, xinh đẹp, lạnh lùng ít nói nhưng lại vui vẻ trước mặt gia đình và bạn thân,nhìn vậy nhưng rất tốt bụng, tính cách của nó rất thất thường, lúc nắng lúc mưa, chỉ những người quen mới mới hiểu . Cao 1m70, vóc dáng ba vòng chuẩn. IQ:300 . Thân phận.... Đọc đi rồi btHắn, 18 tuổi, thiếu gia kim luôn chủ tịch tập đoàn HT. Đẹp trai, lạnh lùng, tàn nhẫn nhưng là mẫu người lí tưởng của mọi người con gái trên thế giới trên toàn thế giới. Cao 1m85, thân hình cao to vạm vỡ. IQ:309Những nhân vật khác mik sẽ gt sauLần đầu viết chưa có kinh nghiệm mong mọi người thông cảm…
Tình yêu như mật ngọt, cứ thấm dần thấm dần một cách âm thầm mà không có ai hay biết, cho đến khi nhận ra thì đã chếnh choáng một men si, trăm men khờ và trái tim cũng tương tư người ta ngần ấy năm trời rồi.Couple: Lê Thành Dương x Phan Lê Vy Thanh, ngọt, HE, oneshot, tương tư mười năm.…
Một câu chuyện nhẹ nhàng về tình cảm của lứa tuổi học trò mộng mơ. Nó trong sáng đúng với ý nghĩa của từ trong sáng, chứ không phải biến thể thành "choong xáng" đâu nha :) Mình viết nó, cũng vì tình yêu đối với thần tượng và cũng để đánh dấu kỉ niệm của mình, kỉ niệm đẹp của thời học sinh…
Anh tự mình tưởng tượng ra người bạn thân bên cạnh mình suốt mười năm. Trong một lần bị tai nạn, hôn mê, anh đã nhớ lại quãng thời gian tươi đẹp của cả hai trước khi cô từ bỏ thế giới. Từ đó, anh đã thật sự thức tỉnh và âm thầm chờ đợi cô trở lại.…
Năm 14 tuổi, giữa những buổi chiều tan học đầy nắng và gió, hai cô gái lặng lẽ bước vào thế giới của nhau qua những lần cùng đạp xe về nhà, ánh mắt vô tình bắt gặp, và những câu nói tưởng chỉ là đùa vui. Không ai nói lời yêu, cũng chẳng ai kịp giữ lấy. Mối quan hệ mơ hồ ấy trôi qua như một cơn gió nhẹ - đủ để nhớ, nhưng chẳng thể gọi tên."Có những người đi ngang đời nhau, để lại dư vị như nắng cuối ngày - ấm, nhưng không thể giữ lại được."Một câu chuyện nhỏ về rung động đầu đời - ngọt ngào, dịu dàng và day dứt... mãi về sau.…
Truyện kể về mối tình đầu dang dở của một cô nữ sinh khao khát tình yêu của mình được đền đáp. Mối tình đơn phương hơn 5 năm của cô với biết bao sự mong chờ rồi hi vọng. Và rồi cô quyết định buông bỏ, cô từ bỏ mối tình đầu đẹp đẽ và trong sáng của mình để cho người con trai cô yêu được hạnh phúc. Ai muốn thử cảm giác đau lòng thì tưởng tượng mình trong vai cô gái đó nhé mọi người. Để biết được cảm giác của người đơn phương ra sao nhé. Tác giả: Bạch Y Phong Khanh(Ayami).…
Tình yêu đôi khi là ích kỉ...Đôi khi là đau khổ...Đôi khi chỉ bắt nguồn từ một phía...Có những tình yêu đẹp bị chôn vùi theo năm tháng, vĩnh viễn không ai hay...…
Cái này là tôi viết về chuyện tình cảm của tôi nhưng theo cái pov là tôi là con trai:)))Hơi dị nhưng mà tôi thíchMong mọi người không mang đi nơi khác…
Tình yêu với kẻ bị vứt bỏ. Chính là điều ngọt ngào duy nhất tồn tại.Đừng để kẻ đó nắm được tình yêu.Vì nếu nắm được liền liều mạng bảo vệ.Di An lúng túng không biết nên nhìn đi đâu. Cô đưa tay chỉ chỉ trên khoé miệng mình, ra hiệu cho người trước mắt.Kem dính trên khoé miệng cậu đóGiang Thuật môi nở nụ cười, chòm người tới hôn lên miệng nhỏ của đối phươngCô sững sờ. Anh thực sự không hiểu ý tí nào."Giang Thuật! Em không có bảo là anh hôn. Kem ở trên miệng." Di An mím môi, ngượng ngùng có chút bối rối liền quay mặt đi Mặt không biểu tình.Anh thấy vậy liền phì cười. "Không. Anh hoàn toàn hiểu ý em mà. Chỉ là anh muốn hôn em." Trong mắt anh toàn ý cười, nhìn cô âu yếm. Thật muốn cắn con thỏ nhỏ đáng yêu này quá đi. Môi cô mềm mềm mùi vị lại...Rất ngọt.…
Đây là một câu chuyện nói về một cặp đôi hai người họ là hàng xóm với nhau từ nhỏ học chung lớp với nhau. Và một ngày kia cậu đã phát hiện ra hình như là mình đã thích cô ấy mất rồi và nhiều lần muốn nói cho cô biết nhưng lại ngại. Và....."Hãy xem truyện để biết diễn biến như thế nào nha😊😊😊"…
Ký ức là nơi trú ẩn cuối cùng của con người.Nhưng nếu có thứ gì đó... ký sinh lên nó thì sao?Một loạt vụ án không để lại dấu vết.Những nạn nhân chẳng hề liên quan đến nhau.Thủ phạm không có động cơ rõ ràng.Kẻ giết người - chưa chắc là kẻ ác.Người điều tra - chưa hẳn mang chính nghĩa.Và tất cả bọn họ... đều mang trong mình những ký ức đang dần mục nát.Bạn nghĩ mình nhớ đúng?Hay chỉ đang nhớ những gì người khác muốn bạn tin là sự thật?Hãy bước vào vùng tối - nơi ký ức bị ăn mòn từng chút một...…
Bắt đầu sang năm ba đại học, trường tôi rục rịch cho sinh viên đi học quân sự. Trong khoảng thời gian này, bạn tôi đã để ý được một anh chàng cùng khoa, và để có thể đạt được ước nguyện của mình, nàng ta dựng tôi dậy lúc 2 giờ sáng mỗi đêm để tra "in4" của chàng.Đi quân sự ban ngày đã mệt, giờ đêm đêm còn bị bắt phải hành quân trên facebook, tất nhiên là tôi không chịu.Tôi phải vùng dậy. Tôi nghĩ thế. Vậy là trong một khoảnh khắc của một đêm nào đó, tôi mắt nhắm mắt mở soạn vài dòng nhắn nhủ gửi lên confession của trường với biết bao tâm tư, hi vọng. Soạn xong, tôi "nhắm mắt xuôi tay", an tâm đi ngủ tiếp mà chẳng mảy may biết rằng từ hành động này mà mai sau đời tôi đầy biến động. "Tôi nghiêm túc yêu cầu đồng chí chiều nay gọi các bạn nữ là bé tự đưa in4 ra đây, chứ tôi không chịu nổi cảnh bị dựng dậy lúc 2 giờ sáng để tìm in4 đồng chí nữa. Yêu cầu đồng chí hoàn thành yêu cầu càng sớm càng tốt, sự đóng góp, hợp tác nhanh chóng của đồng chí sẽ giúp tôi có những giấc ngủ an lành. Chúc đồng chí ngủ ngon, thân ái." ***Tác phẩm chỉ được đăng duy nhất tại wattpad, vui lòng không đem đi bất cứ đâu.…
Tình yêu tuổi học trò thật đẹp đẽ nhưng sẽ chẳng còn gi nếu chúng ta chia tay. Thứ còn lại duy nhất chỉ là những lời hứa mãi mãi không thể thực hiện được....Tương lai chính là niềm hy vọng duy nhất của họ. Trước lúc chia tay giữa họ tồn tại một lời hứa, chia tay rồi nó còn có tác dụng không? Liệu lời hứa định mệnh mười năm liệu có giúp họ trở về bên nhau không?…
Đây là truyện đầu của mik mong mn sẽ thiktruyện nói về 2 cậu niên là bạn cùng lớp với nhau ở trường cấp 3....còn j vào chuyện sẽ rõ hihiđây là truyện giả tưởng hoàn toàn k thực mn cân nhắc trước khi đọc vì có cả H :)))…
Cô bé trốn trong góc lớp tủi thân khóc lóc. Cậu bé đứng từ xa nhìn thấy bèn chạy lại - Sao cậu khóc?? - Tớ không có bạn - Vậy từ giờ tớ là bạn của cậu nhé ! Vừa nói cậu bé vừa đưa cho cô bé con gấu bông trên tay mình rồi kéo tay cô bé ra sân chơiTừ đó cô và cậu trở thành đôi bạn thân thiết. Bỗng một ngày cô bé biến mất. Cậu bé tìm cô bé ở những nơi có thể nhưng đều vô ích..............................Nhiều năm sau cậu bé vô tình gặp lại cô bé và trở thành bạn cùng lớp cấp 3 của cô. Nhưng đáng buồn là chỉ mình cậu nhận ra cô. Còn cô.... phải làm sao để cô nhận ra cậu....…