[Bangpink] INSTAGRAM
đọc đi rùi biết vừa là Instagram vừa là văn xuôi nha…
đọc đi rùi biết vừa là Instagram vừa là văn xuôi nha…
câu chuyện kể về lục Thâm là một hũ nữ chân chính . Trong một lần cô được bạn tặng cho một cuốn sách theo chủ đề ngôn tình , khi cô đọc cô cảm thấy nhàm chán và không muốn đọc nữa . cô định vức vào sọt rác nhưng nghĩ lại đó là sách của bạn tặng nên cô đã giữ lại và đặc cuốn sách trên bàn . bỗng nhiên trước mặc cô xuất hiện một luồn sáng , luồn sáng đó hút cô vào trong . Lúc cô tỉnh lại thì cô đã ở một nơi xa lạ , gặp những người kì là . Mọi người ở đó gọi cô là Tiểu Mạch . Từ đó cô bắt đầu cuộc sống trong chuỗi ngày tìm kím được về nhà . Các bạn muốn biết diễn biến câu chuyện như thế nào nữa thì hãy đón xem…
hắn là kẻ sát nhân...…
Cứ xem đi rồi biết !…
đọc r biết…
3 chữ đọc rùi bít…
Mk chế nhé…
Vì mò mò dc 1 quyển xuất bản năm 1929, xúc động quá nên type lại với chính tả 2017, là 88 năm sau ((((: --Lời nói đầu: Người xưa dẫu khuất, truyện cũ còn ghi. Trăm năm bia đá thì mòn, ngàn năm bia miệng hãy còn trơ trơ. Nói một câu mà muôn đời sử xanh còn chép, luận một lẽ mà mấy kiếp miệng thế còn truyền. Nhất ngôn hưng bang nhất ngôn táng quốc, một lời nói ra mà nước vững nhà yên, một lời nói ra mà bể dao núi động. Quan hệ thay là lời nói ! Xét ra các bậc đế vương, vĩ nhân, anh hùng, hào kiệt ; chí khí hiên ngang, công danh cái thế, sự nghiệp ngang tàng, non song chung đúc, kể đã bao phen vật đổi sao dời, mà tiếng tăm còn lừng lẫy, muôn thuở nào quên. Ấy chẳng phải là những người đã dìu dắt dạy khôn cho hậu sinh ư ! Gương sáng ví tầy nhật nguyệt, khí thiêng tựa với càn khôn ; những lời vàng tiếng ngọc đó, ta há nỡ quên sao ? Vậy nên lưu giữ lấy mà mở mang chí khí, mà nghiền mà nghĩ cho kỹ càng cho thấm thía, họa may óc non đổi nên sắt đá, khỏi phải như sáp, mà muốn nặn vuông nên vuông, nặn tròn nên tròn, mang tiếng nhược nhu. Vậy thì anh em ta, đang lúc ở vào buổi Âu Á dao thời này, cũng nên đọc mấy câu cổ ngữ sau đây chẳng cũng là một phương thể thao cho tinh thần ư ? Mong thay ! Mong lắm thay !Ngày mồng 3 tháng chạp năm Mậu Thìn(13 Janvier 1929)T. T. V.…
Điền Chính Quốc - một bệnh nhân trầm cảm, sống lặng lẽ và khép kín, mỗi ngày chỉ cố gắng duy trì sự tồn tại mong manh. Cậu từng quen với việc bị bỏ lại, quen với cảm giác không ai cần mình, không nơi nào thuộc về mình.Cho đến khi cậu mở mắt... trong một thế giới khác.Nơi đó, cậu là vị hôn thê của Nhiếp chính vương Kim Thái Hanh - nhân vật từng vì "thương cảm" mà chết để bảo vệ cậu trong một cuốn tiểu thuyết nổi tiếng.Cậu không hiểu vì sao mình ở đây. Không hiểu vì sao người ấy lại dịu dàng như vậy. Không hiểu vì sao giữa thế giới xa lạ này... lại có một người lặng lẽ vỗ về sau lưng cậu, giữa cơn hoảng loạn.Cậu từng nghĩ mình chẳng đáng để ai ở lại.Nhưng có lẽ... ánh sáng không bao giờ chiếu từ phía trước.Nó vẫn luôn ở sau lưng - chờ cậu quay lại.…
Thôi thì hãy vào đọc ủng hộ cho Như nhé hihi…
......…
mn vô xem nha…
mk đã nói ở phần 1 tập 1 nhé…