[InuiKoko - R17] Say
Warning: thô tục, r17, ooc.…
Warning: thô tục, r17, ooc.…
Tôi cũng không hiểu tôi đang viết gì…
suy cho cùng.…
Tác giả: Khương Chi Ngư Số chương: 74 chương ( đã full) Thể loại: ngôn tình, hiện đại, HE, ngọt sủng, trùng sinh, vườn trường, 1v1🌷Trích đoạn: Từ khi sáng sớm, đến lúc tối mịt.999 bậc thang, 333 lần dập đầu.Máu trên trán anh khô rồi lại rỉ thêm, lưu lại dấu vết trên bậc thang.Tùy Khâm từng bước đi lên đỉnh núi, vòm lưng thẳng tắp, chưa từng dừng lại, cuối cùng chùa Huệ Ninh đã xuất hiện trước mắt anh.Ngọn cây xanh ươm tươi tốt xuyên qua ngói tường chùa Huệ Ninh, ló ra bên ngoài, thầy tu cuối cùng cũng đã gõ vang tiếng chuông buổi sớm.Từng tiếng, từng tiếng một.Tùy Khâm bước lên bậc thang cuối cùng, quỳ bên ngoài chùa Huệ Ninh yên tĩnh tốt lành, trong núi non, anh nhỏ bé tựa như hạt bồ đề.Lâm Bạch Du đuổi theo anh đi vào chùa Huệ Ninh.Khung cảnh tiếp theo cô nhìn thấy là ở bên trong chùa Huệ Ninh, Tùy Khâm kính ba nén hương, quỳ trên đệm hương bồ, quỳ lạy Bồ Tát bên trên, hai tay chắp lại."Đệ tử Tùy Khâm, đến theo lòng mình, kính ba nén hương thơm, mong ước muốn suy nghĩ đều được toại nguyện.""Thứ nhất mong vợ con đời này an nhàn.""Thứ hai mong con và vợ kiếp sau gặp nhau.""Thứ ba mong Bồ Tát phù hộ vợ con, đời đời kiếp kiếp, không tai ương không bệnh tật, tất cả khó nhọc đều do một mình con gánh chịu."…
Đây là câu chuyện giữa Lâm và Huy…
"hai vị phụ huynh nhà tôi đúng là số một!"@Paultty…
Dận Chân x Dận Tường…
Truyện này như tri ân mấy bà Gold thôi chứ hong ý nghĩa gì đâu…
Không nhận gạch…
gã nhạc sĩ và nhà văn của gã.…
bản nhạc cuối anh dành cho em ooc, lowercase…
Một câu chuyện nho nhỏ diễn ra trước thềm vòng Bứt Phá…
Trên đồi thông có em và hắn…
(Đừng nhìn tên truyện mà suy nghĩ là ngọt nhá=))) )Hangaki takemichi . Không ai không biết đến danh tiếng của cậu , người anh hùng của Touman , người đã cứu phó tổng trưởng Touman , đội trưởng nhất phiên đội ,... Em đã quá mệt mỏi , em không muốn làm người hùng nữa . Giờ đây em đã là thành viên của Phạm thiên , một tổ chức tội phạm huy hiểm . (Còn nữa nhưng tôi lười viết)…
Editor: Ấu Nhi Viên Hiệu TrưởngTri Tri mơ thấy một giấc mơ. Trong mơ, bạn trai hiện tại của cô thật ra anh thích đàn ông, chỉ vì không muốn người em trai khác cha khác mẹ nảy sinh ý nghĩ không đứng đắn với anh nên mới theo đuổi cô làm bạn gái.Trong mơ, cô bị người em cố tình theo đuổi rồi vứt bỏ, trầm cảm đến mức qua đời. Kết quả là hai người họ lại hạnh phúc bên nhau.Tri Tri tỉnh dậy, nhìn thấy bạn trai cười dịu dàng với mình, bỗng thấy lạnh cả sống lưng.Đúng lúc này, một giọng nói điện tử vang lên:[Đinh - Tôi là hệ thống nữ phụ đam mỹ, nhiệm vụ của chúng ta là khiến hai nhân vật chính vừa yêu cô vừa không có được cô, khiến họ sống không bằng chết! Hoàn thành nhiệm vụ có thể hiện thực một điều ước! Nhắc nhở thân thiện: cô cũng là nữ phụ trong một cuốn tiểu thuyết đam mỹ.]Tri Tri lập tức trèo lên núi Không Đồng trong đêm: Làm thôi!1. Vật hi sinh nữ phụ trong tiểu thuyết đam mỹ (thế giới gốc).2. Nữ phụ bệnh nặng trong truyện ngược luyến.3. Nữ phụ thế thân trong truyện livestream thần cấp.4. Nguyên nữ chính trong truyện học viện quý tộc.5. Mỹ nhân quả phụ trong truyện huynh đệ tranh đoạt....…
Trần thế đồn đại rằng, đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, nhưng đôi khi, cánh cửa sổ khép lại cũng khiến tâm trí ta thoả sức bay bổng hơn. Nhưng lời đồn đại thì vẫn mãi chỉ là hư ảo, khi thực tại tàn khốc đánh sập cửa sổ tâm hồn của tôi lại mãi mãi. Tôi mới nhận ra.......nhận ra rằng thế gian có thể u tối và lạc lõng nhường nào.X: Các sự kiện và hành động của các nhân vật trong truyện không liên quan tới ngoài đời.…
Fic TAEKOOK, Ngọt, Sủng, ONESHOT…
Mô tả như tiêu đề thôi. Mình đã lượm tất cả các truyện ngắn, đoản văn cổ đại về đây. Trong mỗi phần truyện đều có tên tác giả, thể loại, văn án và ngoài ra còn có thêm một số hệ liệt. Mỗi phần truyện đều up kèm ảnh từ Pinterest nhá.Nhớ vote ủng hộ nhiệt tình.Uhm... Phần mô tả chỉ đơn giản thế thôi...…
Một fic viết về câu chuyện mây mưa của cặp bạn thân yêu nhau. Văn chương của mình chưa được hay lắm ai gen Z vào đọc là hiểu liền nha=)))) vì chỉ là ngẫu hứng mà thôi...…