Đã từng bị anh tổn thương . Mất đi hết những kí ức đẹp giữa anh và cô. 8 năm đủ để cô ghi hận sâu thêm vào con tim....Liệu họ còn có thể đến với nhau nữa không? Hãy theo dõi truyện của mình để biết né! Cảm ơn.Tác giả: Yui&MinP/s: Mặc dù truyện có thể không hay nhưng xin mọi người đùng ném gạch nhiều quá nhé!Cảm on…
Nhân lúc còn dư âm của pha dỗi nhau đi vào lịch sử TF1 thì tui tranh thủ cook lại dưới góc nhìn của tui và tổng hợp từ các nguồn:- https://www.facebook.com/profile.php?id=61580073150701&sk=photos - https://www.facebook.com/profile.php?id=61581128001383- https://www.facebook.com/271candua- https://www.tiktok.com/@blackheartblueheart?is_from_webapp=1&sender_device=pc Mọi tình tiết có tham khảo từ thực tế và được delulu lên trời nên hy vọng sẽ được mọi người đón nhận với tâm trạng chill nhất nha <3…
Nếu có kiếp sau Hắn mong bản thân có thể là một người tầm thường có thể cùng cậu chăn cừu trồng rau, nhưng tiếc thay kiếp này hắn và cậu vốn không thuộc về nhau , ác quỷ và thiên thần vốn từ đầu đã là đường thẳng song song chẳng thể chung đường"…
Tên truyện: Có gió trên hiênTác giả: SuThể loại: Tiểu thuyết thiếu niênBìa truyện: KemsunnVăn án:-Mày trèo lên trển làm chi?Thằng nhóc tóc dựng đầu dừa nheo hai con mắt chật ních ngước nhìn lên con bé đang đu trên mái nhà-Thì hứng gió thả diều Con nhóc liếc mắt xuống dưới nhìn thằng nhỏ đang chống nạnh, hất cằm rồi như không để tâm tới nữa tiếp tục vơ diều lên cao.-Mày điên hả, giờ này nắng chang chang, gió đâu mà thả?Con bé búi tóc hai bên lại nhìn xuống có chút ngờ vực, trợn mắt trừng trừng nhìn thằng nhóc -Ờ, vậy tao xuống -Mày làm thấy ghê hà.oOo-Ê Ti Đô-Gì?-Chỉ tao tập đếm coi-Chi?-Mốt tao đi coi vịt -...-Làm công bà sáu nhà trên đó-...-Má nói hết tiền rồi -...-Mốt lỡ mất vịt bả chửi chết -Thôi, tối leo rào qua nhà tao chỉ chooOo-Ê Út Nhỏ -Gì?-Nhở lớn mày lấy chồng bỏ tao thì sao?-Giời, tao vậy ai cưới-Ờ, có tao ngu cưới thôi oOoĐược viết dựa trên một bộ hài kịch: Mẹ về đâu…
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, thanh xuân học đường, ngược hoàn cảnh, ngọt tình yêu, oan gia, 1v1.Nhân vật chính: Trương Tuệ Mẫn x Dương Duy Quang Văn án:Mùa hạ năm đó đã cho Trương Tuệ Mẫn và Dương Duy Quang gặp được người mà suốt cả thời niên thiếu họ không thể quên. Theo dõi page Tuế Hàn An Tĩnh để cập truyện nhanh nhất nha!…
LƯU Ý: - Vui lòng không reup hay mang truyện của mình đi đâu hết! - Theo quy định thì sẽ có vài chương mình không đăng lên wattpad nha, nên khi các bạn đọc sẽ có trường hợp bị nhảy chương. Vd: bạn đang đọc chương 7 và bỗng nhiên tiếp theo lại là chương 9 thay vì con số 8 thì là do mình không muốn đăng chương số 8 nên mong các bạn thông cảm cho. _ HÃY TÔN TRỌNG CÔNG SỨC CỦA TÁC GIẢ_ ( Chân thành cảm ơn vì đã đọc những dòng này. - Cáo)"Tôi tin chắc rằng hình ảnh hàng đước xanh dọc bờ sông luôn đung đưa theo từng hồi gió thổi, màu nắng vàng cam chói chang trên bầu trời quang đãng vào lúc chiều tà và hình bóng của chúng tôi - những đứa trẻ ngày ấy - in trên con lộ đầy đất đá cùng hướng mắt nhìn về nơi chân trời xa xăm ở phía bên kia bờ sông, hy vọng về một ngày tươi đẹp đang chờ mình ở tương lai phía trước sẽ luôn khắc sâu trong tâm trí và tận sâu trong trái tim của chúng tôi...." (Trích từ truyện.)…
Câu chuyện "Những Ngày Mưa Chậm Rãi" là một lát cắt nhẹ nhàng, sâu lắng về cuộc sống làng quê, nơi những ký ức và cảm xúc đan xen trong từng giọt mưa và nhịp sống chậm rãi. Người kể chuyện trở về quê hương sau một thời gian dài xa cách, mang theo nỗi nhớ về gia đình, tuổi thơ, và những hình bóng đã mất.Qua góc nhìn của ngôi kể thứ nhất, câu chuyện dẫn dắt người đọc khám phá những chi tiết quen thuộc nhưng đầy ý nghĩa: căn nhà cũ, dòng sông lặng lờ, và những hình ảnh của người mẹ, người cha hiện lên như những biểu tượng của sự hy sinh, bền bỉ trong đời sống nơi thôn quê. Mưa, với vai trò như một nhân vật thầm lặng, không chỉ là phông nền mà còn là nhịp cầu kết nối giữa hiện tại và quá khứ, giữa những nỗi đau và sự an ủi.Bằng lối hành văn giàu chất thơ và những hình ảnh gợi cảm, câu chuyện khéo léo sử dụng các biện pháp nghệ thuật như so sánh, ẩn dụ và tả cảnh để tạo nên một không khí buồn man mác nhưng đầy tình người. "Những Ngày Mưa Chậm Rãi" không chỉ là câu chuyện về sự trở về, mà còn là hành trình tìm lại ý nghĩa của ký ức và quê hương trong cuộc đời mỗi con người.…
Các cậu là tình đầu ngọt ngào là thanh xuân cả đời lưu giữ...18 tháng thanh xuân ... hẹn ước một đoạn đường...Trang hồi ức của tôi và các cậu♡W1♡...Idol và fan .... ngọt ngào mà lạnh bạc. Mập mờ không rõ đến cuối cùng là đau thương.Author: Phác Nguyệt Hàm________…
Phạm Thừa Thừa tên cầm thú này.Muốn vì Thừa Thừa hát một bài: Nói cái gì hoàng quyền Phú Quý ~Phạm Thừa Thừa bao giờ anh định yêu em.Em không thèm chú ý anh nữa.Phải chăng nắm chặt tay em, em liền có thể là của anh."Anh không tìm thấy nguyên nhân nào để ngăn chúng ta thân mật."nguồn: yangyuyang…
Bắt nguồn từ tám năm trước, trong một chuyến về thăm quê của mình, Thuận đã bắt gặp một chiếc bảng đen được để ở trên cái ghế gần dòng sông.Tò mò và lạ lẫm, Thuận đã mang chiếc bảng ấy về nhà dì Thu, người dì đang cho cậu ở nhờ. Suốt buổi tối hôm ấy, Thuận lấy phấn vẽ vời lên bảng và ra vẻ khoái chí lắm. Rồi cho đến khi cậu bắt gặp được dòng chữ : " Gửi tặng Điền Như, sinh nhật bảy tuổi vui vẻ!" cậu đã...Sau khi nghĩ kĩ, Thuận đã mang trả chiếc bảng lại chỗ cũ và ghi thêm lên bảng:" Của cậu để quên nè, lần sau giữ cẩn thận nhé!" và rời đi.Sáng hôm sau khi quay trở lại chơi, một điều bất ngờ đã xảy ra. Chiếc bảng đen vẫn còn đó nhưng khác ở chỗ có thêm một dòng chữ được viết bằng phấn rất nhẹ nhàng ngay ngắn và đẹp mượt mà : " Cảm ơn nhen!" Sau đó một chuỗi các ngày dài tiếp theo Thuận và cô bé tên Điền Như kia vẫn trao đổi với nhau qua chiếc bảng ấy. Những năm tháng thơ ấu ấy của Thuận thật đẹp biết bao nếu như mùa hè năm ấy không chóng kết thúc như vậy. Cậu phải rời xa quê, quay lại thành phố để chuẩn bị cho năm học mới. Trước khi rời đi, cậu vẫn không thể gặp mặt người bạn quen qua chiếc bảng đen một lần. Cậu lấy làm tiếc lắm. Nhưng điều gì đến cũng phải đến...Cậu rời đi mà không kịp nhắn lại lời tạm biệt...Tám năm sau, hoá ra người mà cậu luôn tìm kiếm lại là...…
Nhóc Đau... Vì Tôi Ư?Tác giả: The Blue HeartTốm tắc:Một tình yêu thầm kín không được đáp trả...Một nỗi nhớ vô hình đến chết người...Một ký ức bị bỏ quên...Một nỗi đau đầy tha thiết..."Thứ lỗi cho anh, em nhé! Chỉ cần em trở lại thôi... Anh sẽ quan tâm em nhiều hơn. Chỉ cần em còn sống, anh sẽ mãi tìm em... Chỉ cần em còn yêu anh, anh sẽ không buông tay em nữa... Nhóc vẫn ổn mà đúng không em?"" Ngốc à, em ngốc lắm. Em đang ở đâu bên ngoài dòng người ấy đúng không? Em về đi nhé, không yêu anh cũng được, em làm anh đau cũng được... Nhưng xin em... Đừng biến mất, Vì cậu ấy cần em... "…
- Không muối - không đường>> không gia vịNguyên liệu hoàn toàn tự nhiên 100% được sản xuất từ ngẫu hứng của -jaems :))Có những câu chuyện gắn liền với thực tế. Cũng có những câu chuyện phi thực tế. Tóm lại là đúng với thể loại "fanfiction".Mình không để tên chương theo couple vì mình muốn mỗi chương sẽ là một câu chuyện bao gồm tất cả đều là nhân vật chính đúng như cái tên fic, vì "Our" có nghĩa là "của chúng ta".…
Hà Nội giữa những ngày đông, có một con đường đầy hoa và là con đường hạnh phúc..."Anh có thể nói anh yêu em được không?"Đôi mắt em ánh lên niềm vui thường thấy, tôi nhìn em đến say, tôi khẽ hôn lên mái tóc em. Có lẽ việc can đảm nhất tôi từng làm là đối với em, việc gì tôi cũng dám làm trừ việc yêu em. Tôi từng nghĩ thế, nhưng mà bây giờ khi em đã ở trong vòng tay của tôi, thật tốt..."Anh thương em. Anh thương em và cả yêu em nữa."…