Văn án: Hyuga Yu thân là một đam mỹ họa sĩ tranh biếm họa, làm sao cũng sẽ không nghĩ đến chính mình ăn Natsume thuốc loan, hay là đang phía dưới. Nào đó qq quần Nước tương: ta thật giống loan làm sao bây giờ?? Miến: chúc mừng nước tương đại đại rốt cục loan rồi ! Công đức vô lượng: vừa nhìn chính là lớn tổng thụ Phía dưới tỉnh lược tin tức 99+ Hyuga Yu:( giận té điện thoại di động ) lão tử là thẳng Sau đó Ngày hôm sau, người nào đó nằm lỳ ở trên giường wc, các ngươi đám người kia. . . . . . Ta nhỏ eo a!…
Có những người, những chuyện qua rồi là qua luôn, không bao giờ quay lại nữaVào buổi chiều nắng mùa hạ năm đó, cô đã không còn nhìn anh bằng đôi mắt buồn. Hoá ra giây phút đó đối với anh lại tàn nhẫn đến vậy…
Truy bắt tiểu khả ái bỏ trốn ! Nói về những ngày mà dàn công đi tìm gặp Iruma , còn Iruma thì đang trên đường bảo vệ họ khỏi Chúa trời CẢNH BÁO : TRUYỆN CÓ YẾU TỐ VỀ ĐẠO GIÁO . AI CẢM THẤY KHÓ CHỊU XIN CÂN NHẮC TRƯỚC…
Tớ thích hoa hướng dương không chỉ vì nó đại diện cho tình yêu thầm lặng, thủy chung mà nó còn luôn hướng về phía mặt trời... rạng rỡ và toả sáng.Và khi thấy ánh nắng ấy lại nhớ đến góc sân đấy .Dường như muốn gom cả cái nắng của mùa hạ vào một khung hình thanh xuân không thể trở lại...Anh muốn quay trở lại thời gian ấy để biết được những điều em đã làm. Gia Bảo ngồi xuống bên cạnh tôi cài chiếc kẹp tóc hoa hướng dương lên tóc tôi" Anh quên chưa trả em, cũng là chưa từng quên em Trúc Ly à."…
truyện viễn tưởng xen lẫn thực tế , tác giả lấy cảm hứng cuộc sống thực hiện đạiđề nghị không sao chép dưới bất cứ hình thức nào có chút cảnh hen khuyến cáo các bạn trẻ nhạy cảm không nên đọc tránh việc tô đen bộ não trong sáng :)mọi người đọc thấy hay vote cho mình nha chúc mọi người đọc truyện vui vẻ…
Chuyện tình cô nàng Nhân Mã và chàng trai Nhân MãNói về duyên phận của cô và chàng trai đã đc định sẵn Nhưng mọi thứ chỉ diễn ra đc 6 tháng Đọc truyện để bt thêm nhìu !!…
Hình như mình từng mơ thấy cảnh này trước đây rồi. Ngày 12/3/2010, lần đầu tiên được cầm tay cậu ấy... Ngày 12/3/2016, tôi vẫn đang cầm tay cậu ấy nhưng cậu ấy không nói chuyện với tôi...…
Thể loại : Nggon, ngọt, có yếu tố kinh dị, hài hước,...Spoil:- Anh thích hoa gì nhất? - Hoa hướng dương. -Tại sao? - Vì nó đại diện cho sự theo đuổi tình yêu không nhận được sự đáp lại.…
tác giả: Alia-Vialia " Yen anh thích em" " xin lỗi tôi không thích anh" anh chàng Huynh trưởng nhà Lửng mật đem lòng yêu đơn phương một Nữ huynh trưởng tràn đầy sức sống và cực kì tỏa sáng ở những buổi biểu diễn nhà Grinffindor sao? Câu chuyện bắt đầu từ năm 2 có lẽ Anh chàng Ced đã yêu đơn phương Yen Rose nàng thơ mà biết bao anh chàng muốn có được phải làm sao phải làm sao để huynh trưởng của chúng ta theo đuổi Yen thành công? đoán chờ nhé><…
diggory là một cậu bé mồ côi. tuổi thơ bất hạnh. cực kỳ thông minh. có sở thích mãnh liệt với tâm linh. đời sống thay đổi chỉ vì quyển sách ghi lại những nghi thức kỳ quái. liệu diggory sẽ đối mặt như thế nào…
Anh trai tôi vào giờ tự học bỏ tôi lại một mình trong thư viện mà biện bạch rằng "anh cần phải đi tìm một người bạn gấp" thế là anh đi biệt tích hơn 1 tiếng đồng hồ. Khu vực tôi chọn rất ít người qua lại vì tôi ghét chốn ồn ào, tiếng bước chân lại gần chỗ tôi vang vọng, một cậu chàng với mái tóc màu nâu hạt dẻ cùng đôi đồng tử xám khối hút hồn nhẹ nhàng chào hỏi.- Xin chào tôi là Cedric Diggory huynh trưởng Hufflepuff năm 5, hiện ở ngoài kia có khá nhiều người, không còn chỗ cho tôi ngồi nên tôi có thể ở ở đây được chứ?-cậu chàng chẳng hề ấp úng hỏi.- Nếu anh muốn.-tôi ngước mặt lên và cũng chẳng chằn chừ trả lời.-...Bỗng vẻ tự nhiên lúc nãy vụt biến đi, anh ta đứng im bất động như tảng đá giọng hơi run run nói.- A! T...tôi đã quên mang theo sách mất rồi nên tôi quay lại lấ-- Đang ở trong tay anh.-tôi cắt ngang anh ta rồi nói một cách ngắn gọn.-...Anh ta để chiếc cặp táp và mấy quyển sách dày lên bàn rồi ngồi đối diện với tôi nhưng chẳng thèm nhìn mặt tôi một lần. Chắc do lúc nãy tôi đã nói chuyên quá lạnh nhạt rồi chăng?-Khi nãy đã thất lễ, huynh trưởng. Tôi là Anastasia De Alarie năm 2 nhà Slyntherin. Lần đầu gặp mặt. - Lần đầu gặp sao?-anh thì thầm.- Sao? Anh nói gì tôi không nghe rõ.-tôi bình thản đáp.- Không, không có gì. Tôi chỉ ngạc nhiên vì xuất thân của em. Thật vinh hạnh cho tôi khi được làm quen.Nói rồi ai cũng tự làm việc của mình trong cái không khí ngượng ngập nọ. Như chẳng có ai để ý rằng cậu thiếu niên ấy đang thầm thì trong lòng một sự thật chua chát "Cô ấy đã quên mình thực rồi..."…