Vũ Triết Xuyên rồi, không ngờ sau khi mất cậu lại còn có thể sống lại. Nhưng nơi cậu xuyên đến lại là một trái đất thời mạt thế. Với hệ thống quay thưởng trong tay cậu phải tìm mọi cách cường hóa bản thân và sống sót với một cuộc đời đầy mới mẻ này.…
cần healing•title:[Đại Mộng Quy Ly] Hẹn Ngày Gặp Lại.cgriws•Disclaimer: các nhân vật không thuộc quyền sở hữu của tôi.•Summary: Bạch Cửu bừng tỉnh khỏi giấc mộng, đứa trẻ ngơ ngác nhìn xung quanh, đôi mắt vẫn còn chút đau đớn khi vừa bị lửa thiêu đốt.Chuyện này là sao?•Warnings: OOC! LỆCH MẠCH TRUYỆN GỐC! OOC NẶNG!•Rating: K+•Pairings: mọi người đều yêu thương Bạch Cửu.•Category: Fanfiction,...•Status: Đang tiến hành...tag: healing, đại mộng quy ly, fanfic, Bạch Cửu,..…
Ở một game nhập vai MMORPG tên "Vân Mộng Hồi Ức" server Hoàng Đạo có một giai thoại thế này:Thấy "Hoa Đông" chớ yêu đương.Thấy "Hải Đường Lưu" chớ cãi bướng.Bạn hỏi vì sao lại có hai câu nói này ư? Hô hô lý do rất đơn giản, vì dính vào hai cái hội đó chỉ có nước tẩu hoả nhập ma một đi khỏi về!Sâu xa hơn là vì...Hoa Đông là hội toàn trai tài gái sắc nhưng chủ yếu là trai giả gái, gái giả trai 70% là nhân yêu!Hải Đường Lưu lại là lũ không có khùng nhất chỉ có khùng hơn, võ mồn còn thâm độc cực kì!Thành ra với hai sự tồn tại khổng lồ đó mà sever lúc nào cũng trong tình trạng gà bay chó sủa, mỗi ngày một niềm vui.Hoa Đông: Nhân yêu cũng cần có nhân quyền à nha~Hải Đường Lưu: Xàm ***, hội tụi này toàn bé ngoan không nhé! Kênh thế giới: Giờ bọn tôi bỏ game có còn kịp không? "Giờ Tôi Bỏ Game Còn Kịp Không?" Đơn giản là câu chuyện của họ, của hai bang hội gây thị phi trong game mãi.…
Minh Tú là 1 cô gái dễ thương, hòa đồng nhưng vì lúc nhỏ người con trai nó yêu nhất phải rời xa nó để sang Mĩ sinh sống và hứa sẽ trở lại vào ngày sinh nhật năm nó 16 tuổi. Nhưng trong khoảng thời gian ấy nó đã đụng đô 1 chàng trai rất có sức hút đối với mọi người trong trường nên rắc rối cứ tìm đến nó. Sau khi anh về nó chưa kịp hưởng được hết hạnh phúc thì liên tiếp các bi kịch cứ xảy ra. Câu chuyện có phần hài hước, vui nhộn nhưng xen lẫn những nỗi buồn, đau thương mà chúng ta phải đối mặt trong cuộc sống xung quanh chúng ta. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ 😊😊…
Tôi một giáo sư trẻ tuổi vô tình xuyên vô vào bộ tiểu thuyết và làm người đối địch với nam chính trợ nam chính lên ngôi thành công.Và không hiểu sao nó đè toi lên tường và đòi toi làm hoàng hậu"người xứng đáng với vị vua cao quý như tôi phải là em "…
Cái này chỉ là do tớ nghĩ ra rồi viết nên có nhiều chi tiết bị sai mọi người nhớ nhắc tớ nhéeĐừng la tớ 😖Truyện được viết bởi:Công ty TNHH:một mình tôiNên các bạn đừng lấy nó nhé, tớ sẽ buồn lắm…
Văn án:Thế tử Bắc Trấn Hàn Lâm Phong, ở chốn kinh thành đã là một trò cười của đám vương hầu, lại cưới một nữ nhi bị mù của một thương gia làm chính thê, từ đó cam chịu, hành vi càng thêm phóng túng.Bệ hạ chỉ vào Hàn Lâm Phong đang mơ mơ màng màng trên yến tiệc, nói: "Xưa có An Lạc công chúa vui đến quên cả trời đất, nay có kẻ này là gỗ mục không thể chạm khắc được."Một đám mê muội Thế tử ở kinh thành đồng tình lên án mạnh mẽ: Đáng hận thay cho Thế tử gia phong lưu phóng khoáng mà lại bị một nữ tử mù tính toán, thành tựu như vậy mà nhân duyên lại không tương xứng!Đám phụ tá Thế tử nhao nhao rơi lệ: Tiểu chủ công! Ngài vì cơ đồ mà nằm gai nếm mật, thế nhưng lại còn phải chịu đựng khuất nhục cỡ này! Là chúng thần vô năng, không thể phân ưu cùng tiểu chủ!Manh nữ Tô Lạc Vân: Ừm... Xin mọi người đừng nên kích động, ta và Thế tử cũng chỉ là mua bán qua lại theo nhu cầu, đợi đến ngày ngài ấy đại triển hoành đồ*, ta sẽ tự giác nhận hưu thư rời đi.…
Những kỉ niệm là thứ duy nhất vẫn còn tồn tại, họ đã đi rồi, dù đã từng rất thân thiết cứ ngỡ như sẽ cùng nhau đi tiếp trên chặng đường sắp tới nhưng lại không còn nữa. Có luyến tiếc, hối hận tới mấy thì cũng chẳng thể quay lại khoảng thời gian còn bên nhau nữa. Dù đã cố gắng nhưng vẫn không thể níu kéo chỉ còn cách buôn tay. Nếu cứ buồn mãi thì cũng chẳng được gì, thay vào đó hãy nhìn về phía trước và đi tiếp . Rồi bạn sẽ hạnh phúc chỉ là không có họ ở bên cạnh, bạn sẽ cảm thấy hối tiếc về những kí ức tươi đẹp ấy "giá như thời gian của thể quay lại khoảnh khắc ấy thì hai đứa có khi đã hạnh phúc". Nhưng đó không phải là sự kết thúc, đó là sự bắt đầu ! Dần dần bạn sẽ học cách chấp nhận và biết trân trọng hơn với những gì mình đang có.…
"Xứ Đoài đông lắm. Từ cái thời xưa xửa xừa xưa, người ra đã biết đến xứ Đoài như một vùng đô thành giàu có, tấp nập, buôn buôn bán bán chẳng khi nào ngớt. Con trai xứ Đoài to khoẻ vạm vỡ, hay lam hay làm, da rám nắng màu đồng khoẻ khoắn. Con gái xứ Đoài ai nấy má hồng hây hây đỏ, đôi mắt lúng liếng cười, khéo tay nổi tiếng.Người xứ Đoài đông nên xứ Đoài cũng xảy ra lắm chuyện hay ho. Chuyện đông chuyện tây, chuyện làng trên xóm dưới, chuyện xứ Đoài. Khen ai yêu mãi yêu hoài,Để anh đem chuối đem xoài sang thăm. Khen ai khéo mặc đêm rằm, Để anh nhớ mãi, bóng trăng cao vời. Khen ai còn mãi ham chơi,Để anh đi lại, xứ Đoài xa xôi!" "Chuyện xứ Đoài" lấy bối cảnh làng quê Việt Nam xưa, gồm những câu chuyện nhỏ con con vụn vặt, từ đó sẽ phát triển thành những câu chuyện khác. Một câu chuyện gây thương nhớ về làng quê Việt Nam xưa, vẽ nên một bức tranh như cổ tích về tuổi thơ của những đứa trẻ lớn lên ở đó. Đẹp và hồn nhiên đến bất ngờ, dẫu cho bức tranh ấy đã nhuốm màu thời gian xưa cũ và giống như một giấc mơ đã tàn giữa xã hội hiện đại ngày nay. | KHÔNG CÓ THỜI GIAN LỊCH RA CHAP CỤ THỂ, ON-GOING, TUỲ HỨNG |…
Fic sẽ kiểu là những mẩu truyện ngắn do đầu tớ lắm ý tưởng quá, nó không đủ dài để triển khai thành 1 fic dài nên sẽ viết dưới dạng ngắnOtp trong ficBangxQuy RedxKhoaĐạtxKhoaVà một số otp khác mình sẽ notp ở tiêu đềKhông đục thuyền hãy tôn trọng tác phẩm của mình. Cảm ơn vì đã đọc…
Hắn là Tiêu Thần ,Tổng tài của tập đoàn Tiêu Thị. Sở hữu khuôn mặt anh tuấn,lạnh lùng,ngạo mạn theo chủ nghĩa "Thuận ta thì sống,nghịch ta thì chết"Đồng thời cũng là một mỹ nam đại si tình.Cô là Hàn Thiên Vu thông minh,lanh lợi, ,ngang bướng, kiêu căng là một diễn viên nỗi tiếng.Luôn theo chủ nghĩa độc thân,châm ngôn sống là :"Có ơn tất báo,có thù tất trả"_______________________Cô vừa ngủ dậy mắt nhắm mắt mở đã không thấy người bên cạnh đâu. Cả người lười biếng ngồi dậy ngó nghiêng xung quanh. Tay cô mò mẫm khắp giường, lật tung tủ quần áo sang trọng đang được treo ngăn nắp, gọn gàng, rồi náo loạn cả phòng ngủ cũng không tìm thấy cái đó.... cái đó của mình đâu. Cô đi vào phòng tắm, tự chửi rủa thầm. "Cái tên biến thái này, tôi giết anh!"Bước ra khỏi đó, cô khoác một chiếc áo choàng tắm đi xuống cầu thang.... tối qua vận động mạnh bây giờ đói bụng quá -.-Thấy ngay một người đàn ông có vẻ nhã nhặn, cao lãnh đang ngồi ghế sofa chính giữa trong phòng khách, chỉ có cô mới biết trong ruột hắn thối thế nào? Vẻ mặt cô lập tức trở nên giận dữ, hùng hổ xông lại."Tiêu háo sắc áo lót của tôi đâu?"Ai đó nghe xong liền ngẩng đầu lên từ quyển tạp chí đang đọc dở, vẻ mặt hời hợt trả lời như lẽ đương nhiên."Tôi nói em rồi, ở nhà với tôi không cần mặc áo đó. Cmn vướng lắm."Nghe xong, môi cô nở một nụ cười tà mị. Coi xoay người ngồi chéo chân lên đùi hắn. Tay cô rút từ sau lưng ra một khẩu súng đen ngòm, chỉa thẳng vào ngực hắn, kề bên tai hắn nói nhỏ...."Được lắm. Muốn trả, hay muốn ăn đạn …
Tác giả: Ngũ Đóa Ma CôTình trạng gốc: Hoàn thànhTình trạng edit: đang lếtSố chương: Chương 167Vu Hàn Chu xuyên vào một quyển sủng văn, trở thành nữ xứng ác độc, thiết kế nam chủ không thành, ngược lại gả cho ca ca ma ốm của nam chủ, chỉ chờ ma ốm vừa chết, liền cùng nam chủ "Bạch đầu giai lão".Ngày đầu tiên xuyên qua, lại ngay đêm động phòng hoa chúc, ma ốm nghiêm khắc mà báo cho nàng: "Ngươi an an phận phận, ta sẽ không làm khó ngươi.""Nga, hảo a." Vu Hàn Chu nói.Nàng có cẩm y hoa phục, có mỹ thực các món ăn trân quý, có rất nhiều người hầu người hạ, còn có lão công làm không được..., nàng nguyện ý!Sau lại."Khụ, ngươi thấy ta tối hôm qua đọc thư không? Ta đã quên để chỗ nào rồi." Nam nhân đứng ở phía sau nàng hỏi."Không có, ngươi hỏi nha hoàn đi.""Ngươi thấy cây quạt hôm qua ta dùng không? Ta tìm không thấy." Nam nhân chạm chạm tay áo nàng."Không phát hiện, ngươi lại tìm xem."Nam nhân nổi giận: "Ngươi thấy ta sao? Ta thích ngươi như vậy, ngươi liếc mắt xem ta một cái được chưa!"*Nam chủ ốm yếu, gió thổi liền đảo, mặt ngoài đạm mạc cẩn thận, nội tâm chỉ nghĩ bị tức phụ ôm ấp hôn hít .Nữ chủ là tay thiện nghệ, được cả nhà sủng sủng sủng, là tâm can tiểu bảo bối của bà bà.Kết hôn trước yêu sau, tế thủy trường lưu.…
Trên khoảng không gian lập địa ngoài vũ trụ bao la mặt trời chiếm vị trí quan trọng soi sáng các hành tinh và cũng là một vũ khí hủy diệt trong mặt trời có một Quốc gia sinh sống có tên gọi là Solaria ( Vương quốc mặt trời ) và có rất nhiều thành tiểu vương quốc khác nhau người đứng đầu là Một vị vua tàn bạo đã bị người con ám sát và lên ngôi vương và đã lập nhiều chiến công lớn và được tất cả các vị thần tôn trọng kính nể và người ấy được xưng là Thần mặt trời Kurin.Dù được coi là vị thần mạnh nhất nhưng trong vị thần ấy có sức mạnh bóng tối tà ác luôn muốn trỗi dậy, một ngày Kurin tìm đến thung lũng của mặt trời mượn sức mạnh tinh khiết để có thể lấn áp nhưng trong thoáng chốc Kurin đã đó một suy nghĩ táo bạo đó là tách sức mạnh ác ra và đã phong ấn vào một tinh thể Apitarat nhưng đó là tinh thể bị cấm không ngờ nó có một ý chí riêng và đã biến mất sau đó tái sinh thành hình dạng con người sống ở một hành tinh xanh có tên gọi là Trái Đất dù đã mất trí nhớ và là một cậu bé yếu ớt nhưng Kurin vẫn luôn dõi theo và quan sát thằng nhóc ấy sợ rằng một ngày nào đó có thể hắn ta nhớ ra mọi chuyện mình là ai và vì sao mình được tách ra. Lưu ý: Truyện có những phân cảnh và chiêu thức cốt truyện dựa trên nhiều thể loại Anime anh em nghiêm túc quá có thể bỏ qua không đọc.!!!…
Đây là một bộ CONVERT.Tình Trạng: Đang edit + betaNÔNG MÔN TIỂU KIỀU NƯƠNG Tác giả: Mã Linh ThựChương 682 đại kết cụcThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Xuyên việt , Làm giàuVăn ÁnNgủ một giấc đều có thể xuyên qua đại quân, đây cũng là không ai. Này xuyên qua liền xuyên qua, tốt xấu lão thiên cũng cho nàng cái cái gì công chúa tiểu thư thân phận a! Cư nhiên khiến cho nàng trở thành phụ nữ có chồng?Hơn nữa nguyên chủ không muốn cuộc này hôn nhân mà nhảy sông? Không nên không nên làm nàng chậm rãi, không nghe được bà mối nói muốn lui hàng sao? Nàng mới không quay về đâu! Miễn cho bị cái kia nhẫn tâm tự xưng là nàng ca tẩu lại bán nàng cho người khác, tuy rằng tướng công này...... Trên mặt râu là nhiều điểm...... Nhưng cũng hảo hơn những cái đó người goá vợ đi!Bất quá tướng công quát râu...... Ta thảo, thế nhưng là kiện mỹ mỹ nam tử một quả...... Tôn Tiêu Nhã, không, hẳn là Kỷ Tiểu Thúy không bình tĩnh, từ đây làm giàu dựa đại gia, dẫn theo đại gia bước lên làm giàu con đường.-----…
Văn án:Tất Hạ Chấn làm một dân tộc điền “Hán tộc” hóa, lại lịch sử học tra cũng đối Hán Vũ Đế có chút kính ngưỡng, nhưng điểm ấy nhi kính ngưỡng liên khiến hắn an phận ngồi xuống xem xong một bộ cùng loại Hán Vũ Vương Triều phim truyền hình đều không đủ, kia gì, khiến hắn xuyên thành Hán Vũ bản nhân?Oh no !Nhất định là nhân gian thảm kịch hảo sao !Thảm hại hơn kịch là, ni mã này một choáng không chỉ hồi tưởng hai ngàn năm, còn choáng ra một hệ thống?Kia hóa còn gọi [ trẫm cùng tướng quân giải chiến bào ]?Thái bình đãi chiếu trở về ngày, trẫm cùng tướng quân giải chiến bàoDù cho hảo kì Hán Vũ cùng Vệ Thanh đẳng danh tướng chi gian quân thần tương đắc cố sự, nhưng này không có nghĩa là, hắn muốn thay thế Hán Vũ cùng này trung mỗ vị hoặc mỗ vài vị tướng quân “Tương đắc” Một hồi a !Hệ thống cầu bỏ qua QAQHệ thống = mãnh =: Bỏ qua? Xem ta địa lôi, hoả tiễn, nước cạn bom, nước sâu ngư lôi thay nhau đảo qua ~P.S. Quét mìn thỉnh chú ý:1. Tác giả lịch sử nửa vời hời hợt, não động các loại đại, kính thỉnh chư vị chớ khảo chứng2. Tác giả thiên vị Trần A Kiều, khả năng tẩy bạch; Tác giả thiên vị Hàn Yên, vẫn là tẩy bạch; Tác giả không thích Vương thái hậu, cho nên ít nhiều sẽ hắc3. Tất Hạ điệu tây bì chưa định, nhưng phó điệu tây bì bên trong, trư yên hoặc yên trư là tác giả đồ ăn, còn có khả năng sẽ có vệ hoắc hoặc là hoắc vệ song nam thần xứng đối4. Kịch tình thong thả tùy ý tra quốc, thiên hướng ngu ngốc hằng ngày, gia phó điệu tây bì cảm tình tuyến, chủ điệu tây bì mà nói, ân, thân tình hữu tình cũng là tình mà nói, cũng coi như có cảm tình tuyến lạp.5. Ngu ngốc thoải mái hằng ngày trung che giấu trừ tra kịch tình đại khái còn có thể có chút điểm không quá ngu ngốc tự hỏi, bất quá cuối cùng khẳng định HE, đại gia cứ yên tâm đi…
Nguyên bản: 实名拒绝做魔女[穿游戏] Hán Việt: Thật danh cự tuyệt tố ma nữ [ xuyên du hí ]Tác giả: Ngôn Ngôn Phu Tạp - 言言夫卡Editor: Tịch NguyênTình trạng: Hoàn thànhTình trạng Edit: On-going Thể loại: Nguyên tác, Ngôn tình, Cổ đại , Tương lai , HE , Tình cảm , Tây huyễn, Xuyên việt, Hệ thống , Sảng văn , Trò chơi , Duyên trời tác hợp , Phương Tây , Kim bài đề cử 🥇 , 1v1 , Thị giác nữ chủ. # ta nỗ lực vì ooc của ta mà lấp liếm ## mà các ngươi lại giả dối yêu ta:) #--Xuyên thành ma nữ săn thú trong trò chơi nữ xứng cùng vai ác đại BOSS, An Đại Nhĩ ngươi kỳ thật là không hoảng hốt.Chỉ cần nàng tu thân dưỡng tính, tránh thức tỉnh năng lực ma nữ trong cốt truyện là có thể sống đến cuối cùng.Nhưng sự thật chứng minh...... Ý tưởng càng tốt đẹp, hiện thực càng mơ hồ.Nàng không chỉ chiếm hết toàn bộ đất diễn của nữ chính, mà còn thuận tiện thống trị thế giới [ vẫy tay bye bye.jpg].--An Đại Nhĩ: Ta chỉ nghĩ đến sống cuộc đời an ổn, mà hệ thống đã nói ta là nhân vật tuyến chính, chỉ cần đủ ổn thì sẽ không phải chết.Nhưng là cái hệ thống khốn nạn này không có tình người, một mực ép ta phải OOC !OOC tới tình yêu, không cần cũng bị quật ngã !Sau này.An Đại Nhĩ:...... Tình yêu thật ngọt ta thật toan.Truyện này còn có tên là 《 cẩu so hệ thống bức ta làm đệ đệ 》, 《 không có khả năng, tình yêu không có khả năng ngọt ngào như vậy 》.-------Truyện đã có bản truyện tranh, vì đam mê nên Edit lại cho bạn nào muốn coi bản tiểu thuyết của tác giả :">…
Bản gốc mình lấy trên google và edit lại!----------------------------Khi gã đàn ông đó áp xuống, Lâm Thiển có cảm giác như tay chân không còn sức lực để phản kháng.Cơn đau tê tái khiến cô sống không bằng chết. Sự trong sạch gìn giữ suốt 20 năm đã bị lão già ghê tởm cướp đi. Người bác vì tiền đã bán cô cho một lão già hom hem 50 tuổi. Là bác ruột của cô đấy!Lẽ ra cô nên đề phòng họ. Cô hận!…