Jun - cậu nhóc tinh nghịch, bướng bỉnh, xem việc trêu ghẹo người lớn là thú vui mỗi ngày.Sorn - người đàn ông trưởng thành, điềm tĩnh, nghiêm túc, ghét ồn ào và càng không chịu nổi mấy "đứa trẻ phiền phức".Hai con người tưởng chừng chẳng thể nào hòa hợp, lại cứ mãi va vào nhau như định mệnh sắp đặt.Từ những cuộc chạm trán dở khóc dở cười, từ những câu cãi vã nảy lửa đến những khoảnh khắc im lặng đầy cảm xúc - Sorn dần nhận ra: Jun không còn là "đứa trẻ rắc rối" như anh từng nghĩ.Liệu tình cảm có thể nảy mầm từ sự trái ngược?Liệu một người từng nói "ghét trẻ con" có thể vì một kẻ bướng bỉnh mà thay đổi cả thế giới của mình?…
"Je t'aime" là những đoạn short nho nhỏ được nảy ra trong lúc ngẫu hứng.ngoài ra, bạn có thể lên plot, jade sẽ viết theo plot của bạnsẽ không có H✨vì thiên hướng trong sáng, lành mạnh nên những plot có chứa H jade sẽ không nhận viết.không nhận AOB❌❌only Taekookplot vui lòng gửi tại đây🩷https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSe3NZvCOE1ipid7wEwh5_3HHTDFVgxdRMNDgsSPqIoSYJYHqA/viewform…
"Một nơi tưởng chừng như đến từ trái đất, nhưng lại mang cảm giác không chân thật; một nơi chỉ có thể chờ đợi để được giải đáp bí mật và trốn thoát khỏi nó; một nơi duy chỉ họ và chính họ mới có quyền được biết đến." author: pinktothelight. starrypinkkang collaborates with -arrendolight…
Nội dung: kể về một cô gái thích đu idol và dành hết tâm chỉ cho idol. Dường như cô không hề có ý định có người yêu cho đến khi gặp được anh-Truyện được viết dựa trên một giấc mơ của mình và có một số chi tiết mình tưởng tượng ra-Lứa tuổi phù hợp: 16+…
Bổng dưng một ngày bình thường với thời tiết bình thường, ngày và đêm lập đi lập lại cũng như bao ngày khác....:))). Nói chung là đang yên đang lành thì Lux - Nhân vật chính của chúng ta đột ngột nhận được một lời kêu gọi của những vì sao để trở thành 'Vệ binh tinh tú' và cô quyết tâm đồng ý chiến đấu với những sinh vật hư không để bảo vệ trái đất - nơi cô sinh sống.Hãy đón xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo :vLƯU Ý: ĐÂY LÀ FIC DỊCH CHỨ KHÔNG PHẢI TỚ ĐẠO NHÉ!Lời văn hoàn toàn là của tớ... nhé!Và chúc các bạn đọc truyện vv :3…
Somewhere to comeback(Một nơi để trở về)Cảnh báo: Có ngược có ngọt nhưng họ sẽ tìm về với nhau. Ngoài ra, hãy ghé "Đi hoang" của tớ nếu mọi người yêu thích dark, sad và bad ending nhé!…
Please hold my heart, darling.Do you know that I still feel your appearance somewhere?I wish that I could feel your body with my arms.And give you endless kisses as we used to.I love you.I will try my best to bring you back whatever it costs,So please wait for me, darling.My precious lover, my only destiny.…
Tớ đã viết hầu hết những ngôn từ với một tâm trạng tích cực, sau đó lại sửa nó trong một ngày tớ chán nản vô cùng với công việc. Nhưng khi đọc lại những dòng viết cũ, tớ lại thấy mình được chữa lành và tớ nghĩ rằng mình đã từng có nhiều lúc lạc quan như vậy cơ mà.Mọi chuyện sẽ ổn và "luôn có một con đường tốt lành trở lại", đừng từ bỏ, hãy cùng đi với tớ, trên chuyến hành trình mà đôi ta có thể bị thương, nhưng không sao, mọi vết thương rồi cũng lành. Chẳng có điều gì khiến chúng ta từ bỏ cuộc sống này được!…
Reup 2 chapter bên bộ Stranger Things ở acc @eeeec_28 .Nội dung ở bộ Stranger Things bên acc đấy sẽ được edit lại dưới ký danh A.S__________________________________________"She is Kali and El's sister""She is very dangerous.!""Don't touch her sisters"..."She can kill you."..."Why do i talking about her like that..?"..."Because..."..."she is 013"___________________________________________Waring:Phi vật lý ấn độ cấp độ nặng.OOCBuff lố.XàmKhông nhận cmt tiêu cực…
*đã xong chương 4. 3 chương tiếp theo sẽ là đại khó :((Là chuỗi câu chuyện kể về những nỗi sợ thầm kín trong lòng của Tứ đại Giáo Úy và Tam Giác Vàng.Câu chuyện sẽ đi lần lượt các nhân vật theo thứ tự hóng hớt của từng người. Trong câu chuyện mình viết, Mã Hán là người hóng hớt nhiều nhất và thân với Triển Chiêu nhất, do đó hậu quả luôn là Triển Chiêu gánh chịu đầu tiên ( =))))) )Truyện vẫn đang đi vào quỹ đạo, nên các phần tiếp theo mình sẽ kéo dài thời gian hoàn thành thêm chút ít. (1 tháng mới có 1 chương chẳng hạn :)))) )Các chương tiếp theo vẫn đang được mình viết nhé, mong mọi người ủng hộ!*Truyện được mình viết dựa trên Khai Phong Kỳ Án và Bích Huyết Đan Tâm. Độ tuổi và tính cách nhân vật dựa trên Bao Thanh Thiên 1993.…
Title: Sụn Sườn và Áo Giáp (*)Author: Ní.Status: On-going.Disclaimer: Không ai thuộc về tôi.Pairings: Lưu manh giả danh tri thức Zhou Keyu!Ravenclaw x Giang hồ thích bày trò Zhang Jiayuan!GryffindorWarning: Hogwarts!AU, OOC.Summary: "Yuan bịt miệng Daniel bằng một (nhiều) nụ hôn."-(*)[Sụn sườn và áo giáp]"Có người nói, phản ứng đầu tiên khi yêu một người giống như có thêm sụn sườn, lại giống như mặc thêm áo giáp."Trích Dám mơ lớn! Đừng hoài phí tuổi trẻ - Lư Tư Hạo…
"Xin chào, tôi là Chúa.Chí ít là trong thế giới mà tôi đang thấy này đây, tôi là kẻ có quyền hành cao nhất. Tôi là kẻ đã tạo ra, và cũng sẽ mãi mãi là người điều hành cái vương quốc phẳng lì vốn chỉ nên gói gọn trong vài mặt giấy này. Đáng lý ra, tôi phải là một kẻ ngoài cuộc, được bảo vệ bằng một lớp màn hình tinh thể lỏng dày cộm và hàng tỉ những vi mạch phức tạp ngang bộ não một con người; đáng lẽ ra tôi phải đang ở phía bên kia, và điên cuồng lướt tay trên những phím chữ trắng đen, Nhưng mà, bằng một cách nào đó, tôi lại đang ở đây.Thế giới này chẳng có loài động vật nào khác ngoài con người cả. Cái giống loài mà tôi đã bỏ công đắp nặn ai ngờ lại man rợ đến vậy; bị chi phối hoàn toàn bởi bản năng bài xích ngoại lai, chúng diệt tới tận gốc tất thảy những sinh linh không phải là đồng loại của chúng.Mà, với tư cách là một vị Chúa, tôi không thể chấp nhận sự một màu tẻ ngắt này được.Cho nên, nói thế nào bây giờ nhỉ... từng người, từng người bọn mi đều đã được diễm phúc tái lai tạo với một loài động vật khôn ngoan, thiêng liêng và xinh đẹp hơn bọn mi biết bao nhiêu rồi đấy. Nói cho một cách đơn giản hơn thì, ta đang trừng phạt bọn mi đấy, lũ nhân thú đáng yêu của ta ạ.Tôi còn mất công lựa kĩ loài vật nào phù hợp với cá tính của ai kia, nên chắc sẽ không sao đâu nhỉ?Vậy,cứ thoải mái mà tiếp tục cắn xé nhau đi nhé."[Bíp.]…
Jaehyun ngẩng mặt lên, đôi mắt tràn đầy sự nuối tiếc. "Juyeon à... Hãy hiểu cho anh. Không ai trong chúng ta là vấn đề trong chuyện này cả, mọi thứ đều là do hoàn cảnh của đôi ta mà thôi. E- em là người anh thân nhất mà". Trong một khắc thoáng qua, chất giọng ngọt ngào kia dường như đã ngắt quãng. Ngập ngừng và nghẹn ngào, Jaehyun nói tiếp "Anh sẽ không bao giờ ngừng quan tâm đến em. Anh thực sự rất, chết tiệt, xin lỗi. Chỉ tới khi cậu nhận ra cả căn phòng đã chết lặng cùng với lời xin lỗi của Jaehyun, khi mọi thứ bị bao trùm trong bầu không khí gượng gạo tràn ngập nuối tiếc, Juyeon mới ngẩng mặt lên nhìn anh. Cậu chẳng còn gì để nói cả. Tất cả ngôn từ, giới từ cùng liên từ dường như đều lẫn vào với nhau nơi đầu lưỡi, phác thành một bức họa xấu xí về một tình yêu đang chìm vào hồi kết.Chẳng còn cách nào khác để nói câu "Chúng ta không thể ở bên nhau" ngoài cách này.____✓ Tác giả: anon7912✓ Link: https://archiveofourown.org/works/31933597 ✓ Tag: Canon Compliant, Angst with a Happy Ending, Internalized Homophobia, Coming Out, Love Confessions, Somewhat Unhealthy Coping Mechanisms✓ Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không mang ra khỏi blog.✓ Người dịch tự chia chương.✓ Người dịch đảm bảo theo sát ~80% tác phẩm, 20% còn lại là cách diễn đạt bị thay đổi để đảm bảo tính tự nhiên của giọng văn trong tiếng Việt. Nội dung không bị thay đổi.…
< Mất một câu để tỏ tình nhưng mất cả đời để yêu thương > @DL - Mỗi một bài hát là một câu chuyện tình yêu không tên, mỗi một nốt nhạc là liều thuốc để vết thương được chữa lành. #AllxQuangHungMasterD…
Rose Audray là một sinh viên vừa tốt nghiệp và đã đăng kí dạy tại trường đại học "Thanh Hoa" bộ môn Ngữ Văn. Cô vô tình gặp lại đàn anh của mình hồi bé là Đế Dận Thiên, người mà hồi đấy cô luôn ngưỡng mộ, lúc nào cũng cùng cô ra bến xe ngồi ngắm hoàng hôn lặng''Sau này anh sẽ tìm được em.. ""Một hoa hồng tuyệt đẹp như em, đừng nên khóc chứ?"Cuối cùng người mà cô thầm lặng muốn bày tỏ lại rời đi vào khung cảnh 2 người từng rất yêu lấy bầu trời lặng này.. Nhưng điều gì đã làm cô né tránh anh ấy?Tại sao họ lại không nhận ra nhau?…