Viết vì đam mê lưu giữ kỉ niệm học trò nên mong mng uho.Tác phẩm đầu tiên và tui chưa có nhiều kinh nghiệm lắmm hihi.Tình tiết,sự việc trong đây giống 80% ngoài đời của tui nhaa.Ngoài một số cái tên riêng(vd:nv,trường học,công ti..)tự nghĩ ra thì còn lại đều liên quan đến thủ đô Hà Nội nhe.…
Đời người chỉ cần yêu nồng nhiệt 1 lần , 1 người duy nhất và có tình yêu chân thành đẹp nhất là được . Những người còn lại .... tốt là được Lúc đầu Triệu Duẫn " cô , cái gì Ôn đó đi mua cafe giúp tôi đi " Ôn Thanh " tôi có tên , là Ôn Thanh " Triệu Duẫn " bớt nói nhảm , cô là gì tôi mẹ nó nhớ làm gì ?"Ôn Thanh " được thôi " Lúc sau Triệu Duẫn " mua giúp bạn trai tương lai của em ly cafe được không?"Ôn Thanh " cái gì Ôn từ chối mua và cũng không có bạn trai tương lai nào hết !!!!" Triệu Duẫn "..." Trí nhớ tốt cũng rất đáng ghét quá đi. Hoạ từ miệng mình , giờ chịu thôi .…
Câu chuyện về ông Bụt mà chưa từng được nhắc đến.Truyện max hay, art đẹp.Bụt soái ca, Tấm xinh đẹp=)))Hay thì LIKE and SHARE nhé!!!Bao gồm cả truyện cũ và mới luôn ạ :D_______Nguồn: Facebook.Tác giả: Yoharu.Link dẫn tới page của tác giả: https://www.facebook.com/yoharuuu/?hc_ref=ARQqWQoVDv7D7hY4QJaZ-7JZJ7eukKL7J7UA9BjeYZpmxNfqqyoyk6BHAJhCHcUTy_o&fref=nf…
những mẩu truyện ngắn của couple Hogi, và những câu chuyện thường không liên quan đến nhau đâu :))vui lòng không reup truyện hay đăng truyện ở bất cứ đâu khi không có sự cho phép của tác giả, chúng ta hãy tôn trọng lẫn nhau!…
Giống như tên truyện. Chuỗi ngày dở khóc dở cười rồi cạn lời với những suy nghĩ từ cô bạn Aline trong 3 năm cấp 3 của mình. Đây vốn là nhật kí của cô ấy cho nên mọi người có bình luận gì thì nên dùng từ ngữ chuẩn mực của tiếng việt, không viết teencod. Nếu có bình luận tiêu cực thì không chửi thề nha, nói thẳng ra thôi. Tác giả sẽ trả lời nếu có thể.…
Là quan điểm cá nhân của tôi nên ai không tôn trọng suy nghĩ của người khác thì nên click back đi là vừa P/s: để ảnh Hyewon tại chị ấy đẹp và mình thích chị ấy P/s2: ảnh ăn cắp của bà chị Haeyeon…
Một cô gái băng lạnh,khó hiểu❄️Một đôi mắt màu nâu khói trong veo. Một gương mặt thuần khiết và đầy hấp lực. Một trái tim mà nước mắt đã làm đóng thành băng💦Ba chàng thiếu gia, con trai của một ông trùm mafia khét tiếng🔥Ba con người, ba tính cách, ba số phận. Nhưng sinh ra đều được trao cho một mục đích để đoạt lấy : Vị trí thừa kế băng đảng mafia của cha. Điều kiện đặt ra là : "Ta tin chắc rằng sau này con bé sẽ trở thành cô gái mà bất cứ thằng đàn ông nào cũng có thể "say" ngay từ cái nhìn đầu tiên. Ta sẽ để nó ở lại đây với các con. Lúc nó tròn 17 tuổi, ai trong các con có thể...tự tay giết con bé🥀, sẽ trở thành người thừa kế của ta!"TÌNH YÊU❤️, QUYỀN LỰC👑 và THÙ HẬN⚡️; Những mâu thuẫn sẽ đưa họ đến đâu? Sau giông tố, nắng sẽ lên hay sau giông tố là một giông tố khác? Máu đã nhuộm đỏ kí ức💔, hận thù đã reo rắc, đã hằn sâu. Liệu sau tất cả, tình yêu có chiến thắng? Chọn lựa nào để cuối con đường...ánh mặt trời sẽ xua đi bóng tối...?…
"Róch rách..."Tiếng mưa chảy từ mái hiên đỗ xuống tạo ra những âm thanh vui tai. "Cạch" chiếc cửa sổ tại một khu xóm nhỏ mở ra, bên trong là một chàng trai trẻ với khuôn mặt thanh tú. Anh chàng đưa đôi mắt yêu điều của mình ngó vào hư không. Gió se se lạnh, bầu trời thì xám xịt, cảnh vật điều hiêu không một chút sức sống.**********************"Bạch...bạch..."Những bước chân nhẹ như không va chạm cùng mặt nước. Anh chàng đi từ từ tiến về phía một tiệm cà phê đầu xóm anh. "Tinh.." chiếc nhỏ treo trên cao ngay mép cửa run nhẹ. Bước vào trong là một không gian khác nó ấm áp hơn bên ngoài, thoải mái và dịu chiệu hơn. Anh chàng vắt chiếc áo khoắc bị ướt sủng lên móc trên gần cửa, anh cất chiếc ô vào đúng nơi rồi lại bước đến quầy order. "Tách"Giọt cà phê rớt xuống, bản nhạc jazz vang lên và một cái chớp mắt..."Hahaha... em biết nó sẽ thú vị mà""Anh, ta đi thôi...""Em thích nhất là mùa đông...""Đây chính là quán cà phê em yêu nhât""Em...xin...l...""Két....Ầm...""LAM HÀ.....""Rắt...rắt...rầm..."Những mảnh ký ức vui vẻ, đau buồn cứ thế ùa về. Mỗi lần anh đến đây khẽ nhắm mắt lại nhớ về cô ấy, cô gái anh yêu nhất cũng là người sẽ cùng anh đi đến hết cuộc đời. Con đường trước tiệm cà phê là nơi người anh thương thân hình máu me đang hấp hối chờ chết, mọi người xung quanh chỉ biết đứng nhìn chỉ tay năm ngón mà bàn tán đủ điều. Lúc đó, anh tuyệt vọng vô cùng. Tại sao, nơi cuối cùng cô muốn đi trước khi đi qua Mỹ phẫu thuật là tiệm cà phê này? Nơi cô muốn ở mãi vẫn là tiệm cà phê này? Và...thứ cô yêu thíc…