[La rose | 11:00] Magical - Nhiệm màu
nhành hồng thứ mười hai dành cho lee minhyeong, nguyện cầu cho cuộc sống của em luôn ngọt ngào như màu hồng.…
nhành hồng thứ mười hai dành cho lee minhyeong, nguyện cầu cho cuộc sống của em luôn ngọt ngào như màu hồng.…
Cô gặp anh vào mùa Oải Hương nở, trên cánh đồng hoa trải dài vô tận. Sự rung động từ lần đầu gặp mặt ấy khiến cô không bao giờ quên được, loại cảm giác biến đổi len lỏi trong tim khiến cô thổn thức.Đôi mắt ân cần hòa lẫn với sắc trời liền trở nên lung linh hơn bao giờ hết, anh đứng đối diện cô, che đi ánh nắng nhạt nhòa của buổi xế chiều. Cô vội vã chạy đến, dường như sợ anh đi mất mà cất tiếng hỏi:"Em...em liệu có thể gặp lại anh chứ?"Anh cười dịu dàng, như hướng dương nở rộ dưới ánh bình minh, ấm áp đến kì lạ."Tất nhiên rồi, hãy đến đây vào ngày mai nhé!".Chỉ là hôm sau, rồi hôm sau nữa, anh vẫn không đến, cô đã không thể đợi anh được nữa...Tưởng chừng như đã kết thúc, không ngờ đến ba năm sau, cô lại gặp được anh. Chỉ như thế, đã đủ với cô rồi, khi biết mình đã không chờ đợi vô ích. Nhưng mọi chuyện không như mong muốn, anh ngày trước đã không còn, vẫn khuôn mặt và diện mạo đó nhưng lại là một người xa lạ, liệu cô còn có thể yêu anh nữa không?…
"Anh này?""Có thể nói."Người đàn ông phía trước tựa vào cánh cửa ra vào ở phòng khách, tiện thể đưa miếng táo được gọt hình con thỏ nhét vào tay tôi."Em hỏi thử anh nhé? Anh nghĩ em sống còn bao lâu nữa?"Anh không nói gì nữa, bàn tay đang cầm điều khiển Tivi bỗng dưng để xuống, dùng cây gậy chỉ đường mò mẫm về phía giọng nói tôi. Tôi chớp chớp mắt, hai tay dang ra đợi anh đến ôm cái. Như đụng trúng cạnh sofa, anh từ từ ngả người xuống, vừa đúng cánh tay tôi chờ anh. Anh để tôi nằm dài ra gối lên hai chân của anh, vừa chải tóc cho tôi vừa nói nhẹ nhàng."Anh không biết, nhưng chắc chắn nhiều hơn anh."Tôi quay người lại, nhìn chăm chăm đôi mắt của anh, chúng vẫn thế, vẫn xám đục nhìn về hướng khác. Như thấy sự im lặng khá lâu của tôi, anh mới hỏi."Em lại nhìn anh đấy à?" Anh cười nói."Nào có!" Tôi lém lỉnh đáp lại, tay đút cho anh miếng táo ngon ngọt, tiện nhìn chiếc cằm chẻ dễ ghét quá nên hôn "chụt" cái.Đôi lúc đầu tôi lại nghĩ suy kì lạ, chúng nghĩ rằng "Anh không nhìn thấy cũng tốt, nếu mà anh ấy nhìn thấy dáng vẻ mình khi lén thơm ảnh, chắc anh sẽ cười đến chết mất!"…
từ lúc anh rời đi, em thà tìm đến thứ thuốc em ghét cay ghét đắngcòn hơn tìm đến anh.…
Ếu nhịn dc khi thấy các couple trong truyện của wattpat thì ko chịu dc nữa nên truyện này dc ra đời.Mình nói trước là trong AOV mình best murad và nakroth nhé.Ok thì truyện này nói về cặp sát thủ airi và murad nói chung là đọc đi rồi bik ;))…
Pairings: Cheolhan, WonHui, SeoksooRating: MCategories: AxO, quân ngũYoon Jeonghan năng lực cấp S, chắc chắn sẽ phân hoá thành Alpha rồi nhỉ?Chắc chưa?Một chiếc ABO thơm ngon của Cheolhan mời mọi người đến húp ạ!!Fic được dịch từ: https://archiveofourown.org/works/44389957/chapters/111643276…
[sonhyejoo & jeonheejin] đáng tiếc chẳng phải là em.…
Đừng khóc cô gái của anh. Khóc sẽ xấu, sẽ làm nhòe lớp trang điểm trên mặt. Hãy cười thật tươi và hồn nhiên vì đã có anh ở đây. Anh xin lỗi. Yêu em rất nhiều <3…
"nyc thôi chứ có gì mà né""tại em sợ thak cha đó đù em ra đẹ"…
chuyện của mấy đứa loi choi ở một xóm văn hóa nọlowercase…
"Đêm khuya ra đứng giữa trời Giơ tay ngoắc Nguyệt, Nguyệt dời phương nao?"Vietnam Au, ABO, trung đại, linh dị, R18.…
Lee Minhyung chìm đắm trong hương rượu…
Thiên môn rộng mở, đón Đông Phương Hỏa Trấn lịch kiếp trở vềTruyện cuối cùng trực thuộc project Nắng vắt ngang trời***By Hurim…
ước rằng tuổi trẻ của chúng ra sẽ không còn gì hối tiếc.…
Những câu chuyện thường nhật của tôi.Lá thư tự tâm sự với hương đời .…
Một Lee Minhyeong khó chiều và một Ryu Minseok khó ở nếu kết hợp lại thì sẽ ra sao?…
biển chết…
Một số đoạn nhỏ về 祺轩.…
Jung Ahyeon × Lee Heesung…
lazyfeel nghĩ rằng mình nên quan sát cloud lâu hơn một chút…