Bao nhiêu năm nay dạ dày lên cơn đau , nhưng lần này lại đau đớn tột đỉnh , lục phủ ngũ tạng đều lộn nhào , giống như cơn đua cố đè nén bao lâu hôn nay bộc phát , toàn thân đau đớn , cơn đau chạy lên óc , từ gót chân đến đỉnh đầu đều đau đớn không thể chịu đựng nổi...Sau này mới hiểu ra , nỗi đau như xé trong tim là bởi vì không biết tự lúc nào đã lún quá sâu vào…
"Kim Khánh - cô sinh viên nghèo, cố bám trụ giữa thành phố hoa lệ, vô tình chạm mặt Giang Hải - công tử tập đoàn giàu có. Một tấm danh thiếp, một cuộc gặp gỡ, mở ra chuỗi ngày bị cuốn vào vòng xoáy quyền lực, tiền bạc và những bí mật không ai dám nói ra. Giữa hai thế giới đối lập, họ buộc phải chọn: rời đi để an toàn... hay bước tiếp để đánh đổi tất cả."…
Mối đình đầu của tớ là cậu,mối tình đơn phương luôn in sâu trong tim tớ. Khi thích cậu là kỷ niệm hạnh phúc nhất của tớ, thích cậu trong nhớ nhung, tương tư riêng mình cậu. Nhưng khi biết cậu sẽ rời bỏ nơi này , rời bỏ tớ là lúc trái tim đổ vỡ . Nếu gặp lại cậu tớ không biết mọi chuyện sẽ ra sao, liệu ta có thể chạm được tới nhau sau bao nhiêu năm xa cách và liệu rằng tớ sẽ có câu trả lời mà tớ muốn chứ? Tớ thích cậu! Còn cậu có thích tớ không ?Cô ngốc! " Đơn phương không chỉ một mình cậu "♡♡♡- Hỡi thế gian ai là người giải toán giỏi.- Giải giúp tôi bài toán về tình yêu.- Giả thiết rằng tôi yêu anh ấy,- Chứng minh rằng anh ấy cũng yêu tôi.…
" Dù có như thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn không thể với tới cậu ấy. Cậu là chàng trai ưu tú làm biết bao người mê đắm. Còn tôi chỉ là một người bình thường - không nhan sắc, không tri thức không gì cả. Tình cảm của tôi dành cho cậu ấy chỉ là đơn phương, một thứ tình cảm tôi giữ kín mãi trong lòng. Tôi sợ. Sợ lúc nói ra ngay cả làm bạn bè tôi cũng không đủ tư cách.... " ( trích từ nhật ký của Tiêu Nhất Dương ) ___𝕋𝕙𝕖 𝕗𝕚𝕤𝕙 𝕦𝕡𝕠𝕟 𝕥𝕙𝕖 𝕤𝕜𝕪___…
"Mãi mãi là bảo bối 20 của anh" là một câu chuyện về thanh xuân, về hai đứa trẻ từng là bạn thuở nhỏ, rồi xa nhau, rồi lại gặp lại dưới mái trường cấp ba - nhưng lúc này, mọi thứ đã khác.Một Tiểu Nhiên đanh đá, ngây thơ nhưng lại điềm đạm. Một Lục Hạ lạnh lùng, kiệm lời nhưng dịu dàng hơn cả nắng thu.Họ thương nhau bằng tất cả những gì trái tim non trẻ có thể hiểu, nhưng tình cảm ấy lại luôn bị che giấu, vùi dưới lớp áp lực, định kiến và tổn thương.Câu chuyện là hành trình đi qua những hiểu lầm, chia cách, xa rời... để rồi khi tình yêu đủ lớn, người lại không còn bên nhau nữa.Đây không phải là một chuyện tình trọn vẹn. Nhưng là một đoạn ký ức, mà người ta sẽ mang theo đến hết đời.💔 "Chúng ta đã từng rất gần nhau, gần đến mức chỉ cần nghiêng dù là đã chạm được vai nhau.Nhưng đến cuối cùng, tôi vẫn chẳng thể giữ cậu lại."…
khi nào ta nói tiếng yêu.tiếng yêu dịu ngọt chân thành ta cất khi nàobạn luôn tự hỏi chính mìnhnhưng không hề biết đã có câu trả lời từ lâuTag: Reader; xReader; Reader Insert; Chia Tay; Sad/Angst; Fluff; An Ủi; Tình yêu không được đền đáp/Unrequited Love; lower case**Theo dự định đầu là sẽ viết theo ngôi thứ hai nhưng quá khó và 'bạn' không được hay nên ngôi xưng 'em'. Giới tính và độ tuổi của Reader không bị ảnh hưởng bởi ngôi kể, có thể lớn hơn hay nhỏ hơn người kia. Và tương tự, người kia có thể tùy giới và độ tuổi*****Cái bìa không có ý nghĩa gì đâu :") chỉ là mình lười des 1 bức đàng quàng nên lấy đại***…