sookay/ sơnkhoa | sống chung
Hàng tá chuyện lông gà vỏ tỏi khi Trần Anh Khoa quyết định sống cùng Nguyễn Huỳnh Sơn…
Hàng tá chuyện lông gà vỏ tỏi khi Trần Anh Khoa quyết định sống cùng Nguyễn Huỳnh Sơn…
Truyện dịch chưa xin phép tác giảTóm tắt:Lý Đại Vi bị thương và hôn mê trong khi đang thực hiện nhiệm vụ, sau đó bất ngờ xuyên qua thời không đến Kinh Trập. Cậu được hai người có biệt danh là Dao Phay và Tống Đại Giày Da phát hiện và đưa về nhà của Trần Sơn.Thời điểm xảy ra câu chuyện là khi Trần Sơn vừa từ Trùng Khánh trở về Thượng Hải và đã kết hôn giả với Trương Ly.Truyện mang tính chất giải trí, nhẹ nhàng và vui vẻ.Link: https://archiveofourown.org/works/41375943/chapters/103755939Đôi lời của dịch giả: truyện cute quãi chưởng:))…
Mèo yêu người, người không dám nhận…
Trong một ngôi làng nhỏ ven biển, nơi sương mù phủ trắng mỗi sáng và sóng gầm như tiếng người than khóc, người ta vẫn truyền tai nhau về một gã săn cá trẻ tuổi, đẹp đến kỳ dị sống một mình giữa căn nhà hoang chênh vênh bên ghềnh đá.Hắn không ai thân thích, không ai biết tên thật... Người ta gọi hắn là Quang Anh - gã săn cá.Đôi mắt hắn sâu hút như đáy biển đêm, bàn tay lúc nào cũng vương mùi tanh nồng, còn khóe môi... Luôn giữ một nụ cười nửa miệng như thể đã biết trước cái chết của người đối diện.Một ngày, Duy - một chàng trai trẻ từ thành thị, trở về ngôi làng nơi mẹ cậu từng sinh ra để tìm lại một phần quá khứ đã bị chôn vùi, và trốn chạy khỏi mối tình cũ đầy phản bội.Nhưng Duy không hề biết, trong hơi muối mặn và màn sương bạc đầu ấy, cậu sẽ sa vào một tình yêu nguyền rủa... Với chính gã săn cá mang ánh mắt của oan hồn.Gã nói:- "Đừng yêu anh. Vì anh đã chết từ lâu rồi.Chỉ còn lại một lời nguyền trôi lềnh bềnh trên mặt biển."Duy bật cười, nhưng trong ánh mắt cậu có gì đó vừa cam chịu, vừa quyết tuyệt:- "Vậy thì em sẽ là đại dương, chôn vùi nỗi chết của anh."Nhưng tình yêu ấy không phải chuyện cổ tích.Đằng sau ánh mắt dịu dàng của Quang Anh là những oan hồn trôi dạt, là tiếng gào rú của những người yêu hắn rồi chết trong đêm trăng đỏ.Sau mỗi kỳ trăng, lại có một "người tình" biến mất, để lại vệt máu loang từ cửa biển lên tận bờ cát trắng.Duy bắt đầu nghi ngờ. Và rồi một đêm mưa, cậu phát hiện ra một bức tranh cũ giấu trong căn nhà hoang, phủ đầy bụi và mạng nh…
playlist jsolnicky mà bạn nên nghe ( ít nhất một lần trong đời để sau này bạn sẽ không phải hối tiếc vì không nghe sớm hơn ).…
Tuổi thơ, học đường, tình cảm, hư cấuTự đẻ tự húp KHÔNG TOXIC, GÂY WARK thích thì lướt…
Truyện lần đầu tiên viết nên mọi người thông cảm và mong mọi người ủng hộ ạ…
✨️🦝💗🦫✨️Fic có 9M và 1 vài người khác nữaFake text, fake acc, OCCCó chems Khoa Phúc, cent nên top hay bot không quan trọng, có chems Ti Sơn, đừng cue những nhà không liên quan vào nhe‼️Lưu ý: Đây là OCC của tác giả, không có thật. Nếu có chỉ là trùng hợp hoặc lấy ý tưởng. Vui lòng không bê lên cho cq xem.Đây là fanficĐây là fanficĐây là fanficCái gì quan trọng cần nói lại 3 lần.P/s: Mình viết để thoả mãn đam mê xả plot, văn thơ mình không hay nhưng mình sẽ cố gắng. Mình mong mn yêu thương truyện của mình và mong đọc được cmt của mọi người để tiếp thêm động lực. Nếu mn không bận hãy cmt tiếp sức cho mình nhó💗 Cảm ơn nhìu ạaa‼️…
Từ bạn thân chuyển thành yêu chúng tôi từng là bạn nhưng bây giờ cậu ấy là ngyêu của tôi 🥑🐱…
gửi cô bé từng vì anh ....…
Truyện sủng nhé mấy bạn. Lần đầu viết truyện có chút thiếu sót mong bỏ qua. Chap một chưa phải là truyện đâu. Các bạn đọc và bình chọn cho mình vui ha.…
" anh cuoi roi, khong doi em nua ha? "…
Tao cục súc với cả thế giới, nhưng chỉ dịu dàng với mày thôi ❤️Couple : Vũ Phạm Đình Thái x Lê Tuấn Anh[ cục súc công x ngáo ngơ thụ ]…
#khôngbiếtviếtmôtảnhưngphảiviết…
trăng đêm lên cao rồi mặt trời buổi sớm, kề cận nối tiếp như cách hai ta chẳng thể chia rời…
cp: tôi cần hai viên thuốc để dậy vào bốn giờ sángmiêu tả: Hôm nay trời mưa ủ dột, anh lại không có nhà.…
" anh đã khâu lại những vết thương không phải do anh tạo nên~ " trích: thiên thần giáng trần - marzuz…
Tình yêu bị chia cắt bởi món nợ gia đính .…
Chuyện kể về Nguyễn Dương-một lão bà già cõi gần đất xa trời.…
mình muốn biết đúng không thôi?…