Vệt mây nhỏ luôn mang tự ti trong mình, các bạn khác chê nó xấu xí không ra hình thù gì. Nó sống lặng lẽ, ẩn mình trong màn đêm đen kịt. Rồi một ngày mặt trời bước đến, mặt trời thích nó và nói rằng nó đặc biệt, muốn làm bạn với nó. Vệt mây nhỏ xấu hổ, hỏi tại sao mặt trời lại thích nó, có bao nhiêu đám mây mang hình dáng đẹp đẽ thế cơ mà? Mặt trời trả lời khi con người nhìn lên bầu trời, người ta sẽ chú ý đến nó đầu tiên chứ không phải đám mây nào khác.Cậu là ánh sáng soi rọi cuộc đời tớ.Cre ảnh: PinterestKHÔNG ĐƯỢC REUP, CHUYỂN VER, MANG RA KHỎI WEB DƯỚI MỌI HÌNH THỨC.…
Tên: Nữ thần quốc dân, soái tạc thiên!Tác giả: Mao MaoruBộ này đã được 2 bạn khác edit rồi, nhưng lâu quá không ra nên mình tự tìm đọc tiếp.Tiện thể edit lại từ bản raw kết hợp với convert ra cho dễ đọc. có thể không chính xác 100% nhưng hiểu đại khái là đc =)))))Edit vì sở thích cá nhân. Viết lại để đọc cho dễ hiểu nên không cần để ý lỗi gõ chữ. Ắp chap nếu có thời gian.…
Đây là phần truyện sau khi kết thúc cuộc tranh đấu với chính quyền Azami. Erina- chan đột nhiên tránh mặt Souma. Cậu ta cứ đến gần là cô lại mắt đỏ tim đập nhanh. Cùng lúc đó, có vẻ chuyện tình của Megumi và Aldini cũng đã có tiến triển !…
Thời gian chính là thứ làm cho người ta giật mình thoảng thốt. Vừa quay đầu lại tất cả đã trở thành hồi ức. Bởi vậy, thanh xuân chính là khoảng thời gian để con người hoài niệm, nhung nhớ. Có câu này chắc hẳn mọi người đã từng nghe qua: Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn bị cảm lạnh vì tắm mưa thì bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Nhân sinh là hữu hạn, huống chi tuổi trẻ, mong manh như cánh bồ công anh trong gió. Ai mà chẳng muốn được ở mãi trong tuổi thanh xuân ấy, thế nhưng thanh xuân cũng giống như nước vậy, cho dù có nắm chặt đến mấy nó cũng xuyên qua kẽ tay mà chảy xuống. Chắc hẳn ai trong số chúng ta cũng có một tuổi thanh xuân rực rỡ đầy màu sắc. Thanh xuân của tôi cũng vậy, có nắng, có mưa, có gió, có giông bão, và có cả cậu. Nếu bảo tôi hình dung thanh xuân của mình bằng một cụm từ, thì có lẽ nó được gói gọn trong bốn chữ...Dịch Dương Thiên Tỉ.…
Tác giả: Thu Nhật LươngEditor: Vũ Sương ViệnVăn án: Giữa hạ năm ấy hình như nóng hơn nhiều so với những năm về trước, thiếu nữ trên ảnh tốt nghiệp mỉm cười ngọt ngào, đằng sau cô là thiếu niên mặc sơ mi trắng cũng cười rạng rỡ.Gặp nhau đương giữa hạ, chia ly cũng ngày giữa hạ, đóa hồng nhỏ của anh cũng vĩnh viễn được giấu ở mùa hạ năm ấy."Sợ rồi à?"Bạn học nhỏ: "Ừ.""Đừng sợ.""Cậu thật sự không cân nhắc việc sẽ ở bên tớ à?"Bạn học nhỏ: "Cậu theo đuổi tớ đi, tớ sẽ cân nhắc.""Kiếp sau đợi tớ có được không?""Tớ không đợi người nói dối.""Ăn kẹo sẽ thấy vui hơn đấy.""Tớ đã ăn nhiều kẹo như vậy, sao vẫn chưa thấy vui?""Dạ dày không khỏe thì phải ăn cơm, ngoan nào.""Anh lại không ngoan rồi, bao giờ em mới đến dỗ anh đây?"…
Dưới gốc cây cổ thụ năm ấy, những đoá hoa đua sắc đang nở rộ, cô bé nhỏ nhắn ngày nào chuẩn bị bước sang một hành trình mới đang dựa người vào gốc cây, những ngọn gió mang theo ước mơ, hoài bão và tuổi trẻ bay quanh quẩn khu vườn tạo nên một bức tranh hạ tuyệt sắc. Cậu bạn đi tới đối diện cô gái nhỏ, nắm tay cô, thì thầm với cô cùng nụ cười toả nắng" Cậu là ánh hạ trong tôi"Họ cùng đồng thời nói một câu nói, bật cười trước cảnh vật đẹp do cô tiên hạ mang đến cho nơi này._____ Chúc các cậu có buổi đọc truyện vui vẻ, hãy góp ý cho tớ nhé 🫰…
Why not me...We were meant to be...Chúng ta đã từng thuộc về nhau cơ mà?Và giá như cậu biết tớ yêu cậu đến dường nào!Why not me?Vậy thì tớ chúc cậu hạnh phúc với người mình yêu...Why not me?Trời hình như có dấu hiệu sắp mưa...Vậy là trong lịch sử xuất hiện một cuộc thi vô cùng lạ đời! Có một chàng trai đã cõng một cô gái, để cô gái ấy chiến thắng vì một chàng trai khác.Bất kể điều gì có xảy ra, tớ vẫn bên cạnh cậu đây! Lẽ nào cậu không nhận ra? Lẽ nào cậu lại lạnh lùng như vậy? Lẽ nào cậu không chút rung động?--------------------Các bác cười bảo tớ rằng :"Sau này làm con dâu bác nhé." Tớ chỉ cười trừ, lại nhớ đến cậu.Bây giờ mỗi tháng tớ đều kiếm được rất nhiều tiền, không phải bán hoa quả như xưa, mà tại sao, tớ lại buồn đến thế?Tác giả : Pg…
Là một câu chuyện tình yêu ngọt như đường của Natra - Tam thái tử Trần Đường Quan và bé Bánh - cục cưng Đông Hải.Gặp em từ những ngày còn ngồi trên ghế nhà trường, bước cùng em trên lễ đường, là người đàn ông cùng em đi đến cuối cuộc đời.CẢNH BÁO OOC NGHIÊM TRỌNG!…
Có một người mà Kazuha luôn lặng lẽ dõi theo từ cuối lớp giảng đường.Một ánh mắt lướt qua cũng đủ khiến tim cậu loạn nhịp, nhưng chưa một lần dám cất tiếng gọi tên.Giáo sư Kunikuzushi - người đàn ông như thể bước ra từ một trang sách cổ điển, điềm tĩnh, sâu sắc, và xa vời.Giữa những trang giáo trình dày cộm và những lời giảng lạnh lùng, có một trái tim đang chờ được viết tiếp…
Cà phê rất đắng. Cậu và tớ, non nớt, khờ dại và ngây ngô. Những lần chạm tay cùng đôi má đỏ, tớ mãi hoài nhớ nụ cười của cậu cùng sự say mê của tớ. Hoa phượng đỏ thắm, cùng màu áo trắng tinh khôi, vẫn là cậu đẹp nhất trong mắt tớ. Cà phê rất đắng, và tình yêu cũng thế.…
11. Thể loại: Học đường, 1vs1.Gần kết thúc học kì I lớp 10, Linh Nhi chuyển đến. Cô bé với cái khẩu trang xám cùng áo khoác nỉ, mặc đi mặc lại suốt 4 mùa, không ngày nào chịu lộ ra khuôn mặt. Linh Nhi học không giỏi, họ bảo thế. Huy nhìn đống bằng khen cấp I cấp II lại dán kín tường nhà Linh Nhi, quay đầu qua nhìn con nhỏ đang giả bộ làm ngơ phía sau mình.Linh Nhi lười biếng lại tẻ nhạt, họ bảo thế. Nguyên cầm quyển sổ cá nhân của Linh Nhi lên xem, con nhỏ không bao giờ chép bài đầy đủ, nhưng sổ lại đầy những hình ảnh kí hoạ cùng những dòng ghi chú sâu sắc. Linh Nhi không xứng đáng với những thứ tốt đẹp, họ bảo thế. Linh Nhi nhìn chính bản thân mình trong gương, kiên quyết phủ nhận.Chỉ những người chơi rất thân với nhau, mới hiểu được tường tận căn nguyên sự việc, hay bản chất của một người. ***"Tao không xứng đáng với thứ tốt đẹp như vậy.""Tao đối tốt với mày là điều tốt nhất mà tao có thể làm. Mày lại dùng sự tốt bụng dành cho tất cả mọi người để đối xử với tao."***"Tao thích Linh Nhi.""Mày thích Linh Nhi, còn tao chỉ thích một mình Linh Nhi."***(không ra chương đều làm chó)…
Tên truyện: [12 chòm sao] Tiếng Mưa RơiTác giả: Cành Mai XanhTình trạng: Đã hoàn thànhThể loại: 12 chòm sao, học đườngBìa được thiết kế bởi Tracy Trân Trân của Dark Paradise TeamNội dung:Tuổi học trò tựa như cơn mưa đầu mùa hạ, đến nhanh mà đi cũng nhanh. Mưa rơi nhạt nhoà trên làn áo trắng tinh khôi hãy còn vương mùi nắng. Rồi ngày mai, mỗi khi đưa tay ra cửa để hạt mưa chơi đùa trong lòng bàn tay mình, những mảnh kí ức xưa cũ bỗng tràn về, khiến cho lòng ai bỗng man mác buồn lặng lẽ. Làn mi khép hờ để khoảng không trước mắt bỗng xa xăm hơn, tiếng mưa âm vang như kết thành một bản nhạc, nhẹ nhàng đưa ai quay trở về những chuỗi ngày tươi đẹp nhất trong cuộc đời.…
Tác giả: Tô Cảnh NhànThể loại: Nguyên sang, hiện đại, HE, cường cường, tình cảm, ngọt sủng, vườn trường, hoan hỉ oan gia, chủ thụ, đô thị tình duyên, thanh thủy văn, đường trộn thủy tinhSố chương: 84 + 1PNTình trạng bản raw: Đã hoàn thànhTình trạng bản edit: Đã hoàn thànhCouple: Trì Dã - Văn TiêuEdit + Beta: Bluerious†VĂN ÁN†Ngày đầu tiên Văn Tiêu chuyển trường đã nghe được rất nhiều truyền thuyết về bạn cùng bàn của mình -- ví dụ như trốn học quanh năm, ẩu đả đánh nhau, mỗi môn học điểm qua môn không cao không thấp chỉ được 60 điểm.Chủ nhiệm lớp ôn hòa nói: "Học lực của em rất tốt, tuyệt đối không được để Trì Dã làm ảnh hưởng việc học tập."Bạn học cùng lớp nhìn Văn Tiêu với vẻ thương xót: "Cậu nhất định phải giữ khoảng cách với Trì ca!"Từng tận mắt chứng kiến Văn Tiêu tay cầm ống nhựa phế liệu, mặt lạnh đánh ngã mấy tên đối thủ, nội tâm Trì Dã thét gào: Mẹ nó rốt cuộc là ai làm ảnh hưởng ai?Văn học vườn trường.Người mang truyền thuyết, cợt nhả lắm mồm công x Trước cầm bút chăm chỉ học tập, sau xách gậy lấy "đức" thu phục người khác lạnh lùng thụ.Mười tám năm sống trước đây, ngày ngắn đêm dài. Sau khi gặp cậu, mỗi giây trôi qua đều là ánh sáng.Khi tôi hiên ngang đối mặt với sự tàn nhẫn của số phận, cậu, chính là chiến kỳ của tôi!…
Độ tuổi phù hợp: 16+"Có tôi chống lưng rồi, cậu còn sợ gì nữa?""Nếu tớ nói cậu chống không nổi thì sao?""Chống không nổi thì tôi dùng cả cái mạng này bảo vệ cậu."…
Nga có một người chị gái tên là Diệu, chị ấy gần như hoàn hảo về mọi mặt. Diệu vừa xinh gái lại học giỏi, là niềm tự hào của bố mẹ và nhà trường. Nga dù có cố gắng như thế nào cũng không thể với tới, cô chìm đằm trong sự ghen ghét dành cho Diệu. Và điều đó vô tình khiến cuộc sống của cô bị đảo trộn và ngày càng xa cách với gia đình.Cho tới khi cô gặp Hoàng Thái, một đàn anh học cùng lớp với Diệu. Anh có một đôi mắt màu tím do bị rối loạn sắc tố, đôi mắt ấy đẹp rực rỡ như những bông bằng lăng, dịu dàng và ngọt ngào, kéo Nga vực khỏi đống bùn lầy của sự đố kỵ.Tớ là người mộng mơ nên truyện cũng sẽ mơ mộng như vậy đó ><.…
- Bối cảnh/Thể loại: Hiện đại, học đường- Tag: Thanh xuân vườn trường, câu chuyện trưởng thành, hoán đổi linh hồn, công cáo già, công nhạy cảm, thụ mỹ nam, thụ người lớn tuổi, thụ thẳng thắn, thụ phủ nhận cảm xúc.- Công: Choi Se-kyung. Học sinh trung học xuất sắc về học lực, vẻ ngoài gọn gàng. Dù trông hoàn hảo nhưng cậu ta có những mặt tối do áp lực và sự giám sát của cha mình. Khi nhận ra Song Yi-heon đã thay đổi và là một người khác, cậu ta tiếp cận để làm rõ sự thật nhưng lại bị cuốn hút bởi sức hấp dẫn khó lường của Kim Deuk-pal.- Thụ: Song Yi-heon (Kim Deuk-pal). Giang hồ thất học. Ước mơ suốt đời là được đi học. Sau khi cứu Song Yi-heon đang tự tử, ông ta nhập vào cơ thể của Song Yi-heon. Vừa muốn trả thù cho Song Yi-heon, vừa muốn tận hưởng cuộc sống học đường nhưng lại bị Choi Se-kyung cản trở. Dù phiền phức nhưng lại muốn duy trì mối quan hệ tốt với cậu học giỏi này, vì vậy Kim Deuk-pal quyết định hợp tác dù cậu ta chỉ mới 19 tuổi.Văn án:"Giấc mơ của tôi là vào đại học"Kim Deuk-pal, một giang hồ thất học thuộc phe Chilsung. Khát vọng của cuộc đời ông là được cắp sách đến trường. Một ngày mưa nọ, ông đã lao xe vào cứu một cậu bé cố nhảy khỏi cầu để tự sát. Vì cứu cậu nhóc, ông Kim đã mất trong vụ tai nạn ô tô."Chuyện đó... Tôi muốn sống!"Khi tỉnh dậy, Kim Deuk-pal đã ở trong cơ thể của cậu học sinh tên Song Yiheon. Chuyện gì đang diễn ra? Liệu Deuk-pal có hoàn thành ước mơ của mình?…