Câu chuyện quay quanh một mối tình mà cô gái đã dành cho người mà cô thầm theo đuổi khi trót trao đi con tim từ cái nhìn đầu tiên, không rõ ràng đó có phải tình yêu hay không? nhưng những cuộc hội ngộ bất ngờ của tình duyên này lại khiến đó trở thành chấp niệm của cô. 10 năm ấy trao đôi mắt vào một người mà đổi lấy cả thanh xuân."Nhiều năm không gặp, một lần nữa chấp niệm của tôi, chào cậu "…
- Câu chuyện kể về tình yêu lãng mạn , bất chấp mọi thứ để có được tình yêu ấy, tình yêu của 2 nam sinh trường đại học y năm 3. Ambroise đã gặp được người mình yêu vào thời khác đó, Alphonse chính là người trao cho cậu nụ hôn đầu. Alphonse cướp đi trái tim của Ambroise. Nhưng tình yêu ấy của họ có chắc vượt qua được rào cản của 2 bên gia tộc ?…
CÔ ẤY RẤT KHÔNG VUITác giả: Tống Cửu CậnThể loại: Hiện đại, showbiz, tay khống, nữ truy, nữ minh tinh đánh rơi liêm sỉ - người thừa kế sáng giá có bàn tay đẹp, nhẹ nhàng, hài hước, HE.Độ dài: 97 chương + 2 PNTóm tắt:Câu chuyện tình yêu của nữ minh tinh cùng kim chủ tổng tài của mình.Chuyện tình yêu của họ được giữ trong bí mật không một người nào biết.Tại lễ trao giải,đối với các diễn viên thì nhận được giải thưởng là điều vô cùng vui mừng cũng như tấm trạng của Lục Hi Hòa khi đạt được chiếc cúp trong tay, đôi mắt tràn đầy sức sống, khóe mắt mê hoặc như yêu tinh.Cô đứng trước microphone chậm rãi nói lời cảm ơn, âm thanh mềm mại như mặt sông Giang Nam vào tháng ba.Trùm giải trí Kỷ tổng ngồi dưới khán đài nhìn tin nhắn từ điện thoại trong tay, ánh mắt từ trước đến nay không gợn sóng, vẻ mặt không đổi của anh mơ hồ xuất hiện nụ cười.Nội dung trong tin nhắn:- Em nhận được giải nha!! Kỷ tổng có thể tặng cho em một phần phưởng không?- Huhmm, phần thưởng là một nụ hôn của Kỳ tổng là được rồi!- Cứ quyết định vậy đi!Sau đó.Lục Hi Hoài vừa bước vào cửa, đã bị ai đó đè lại, giọng nói người đó khàn khàn, mang theo ý cười:"Một nụ hôn đủ thỏa mãn sao?""Anh thử nói xem?"Cô cười như hồ ly, Kỷ tổng khí phách như vậy lại bị cô mê hoặc mất phương hướng.…
Khi bắt đầu."Tôi quen hắn ta nhờ một cây kẹo tại sân bay...Hắn là một vị Thiếu Gia thích chơi nổi.Hắn ngạo mạn và tự cao lắm. Hắn chuyên ăn ké nhà tôi, mặc dù là Thiếu gia nhưng sở thích thì cực kì kỳ quặc.Hắn thích ăn mì tôm tôi nấu,Hắn thích tôi sấy tóc cho hắn rồi gối đầu mình lên đùi tôi...Hắn thích nghe tôi hát dù luôn miệng chê bai này nọ,Hắn thích quần áo tôi giặt vì nó có hương thơm đặc biệt, dù tôi chẳng thấy gì.Hắn thích, hắn thích, và hắn thích.Những sở thích tôi cho là lãng xẹt với hắn lại vô cùng ý nghĩa.Vì hắn yêu tôi và đơn giản tôi cũng vậy."Kết thúc.Tôi gặp lại hắn dưới màn mưa xối xả...Hắn gầy và tiều tụy đi nhiều lắm. Đến nỗi hai gò má hóp lại, quầng mắt hõm sâu không một chút sức sống.Tim tôi cơ hồ như bị ai bóp nghẹn, đau đến nghẹt thở. Tiếng nấc cũng kẹt lại ở cổ, hai mắt ráo hoảnh nước.Anh, hàng nghìn lần nữa tôi muốn gọi anh, tôi nhớ cái gọi ấy da diết. Lâu lắm rồi tôi đã không sử dụng nó trong từ điển của mình.Nếu lúc đó tôi nói hắn nghe tình cảm của tôi thì bây giờ tôi đã thấy một tên sao chổi quả tạ kêu ngạo luôn chọc tôi phát điên.Hắn đi rồi, như hạt bụi nhỏ nhạt nhòa trong làn gió. Tôi yêu hắn, yêu hắn mất rồi..."…
Băng Băng có một tuổi thơ không trọn vẹn, thiếu thốn tình thương. Người thương cô nhất là bà nội lại vì bị mẹ ruột cô đả kích đến qua đời. Cô dần sống thu mình, khép kín với xã hội. Bản tính trầm lặng đã khiến cô dần mất đi cảm xúc, trở thành con người lạnh lùng mà không chàng trai nào dám tới gần. Nhưng cuộc sống ấy đã hoàn toàn thay đổi khi cô gặp cậu - đại thiếu gia của gia tộc lớn nhất thành phố Trần Hoàng Nam. Cậu lạnh lùng với cả thế giới nhưng lại dịu dàng với một mình Băng Băng cô. Liệu tình yêu của cậu có đủ để làm tan chảy trái tim băng giá của cô hay không? Nguồn ảnh: On Pinterest…
Cuộc đời của tôi quá dài và điều đó như bỏ thêm thuốc đắng vào bình độc dược mang tên "mất em" Em yêu dấu! Giá tôi có thể nắm lấy tay em, níu em lại, giữ mùi hương của em mãi quanh quẩn nơi đầu mũi. Giá tôi có thể làm cuộc trao đổi với Chúa, tôi sẽ xin Ngài được ở bên em bằng bất cứ giá nào. Nhưng chẳng có cuộc trao đổi nào cả, cái giá mà tôi phải trả khi cố chấp bên em lại quá đắt, đắt đến nỗi, dù linh hồn mãi mãi bị giam cầm nơi Địa Ngục, tôi cũng không muốn trả...…