[willbur] em ăn cơm có ngon không?
"jeonghyeon, em không muốn ai trong chúng ta phải hối hận"quý lê đã có lòng cắt hành, thì t cũng xin góp công nấu cháo.…
"jeonghyeon, em không muốn ai trong chúng ta phải hối hận"quý lê đã có lòng cắt hành, thì t cũng xin góp công nấu cháo.…
Tác giả: Won Jeong YiNguồn: FC Monday Couple In Viet NamTruyện độc quyền tại FC Monday Couple In Viet Nam. Các bạn nếu có share xin hãy cre nguồn page và tên tác giả nhé! Cảm ơn nhiều!…
Tác giả: Won Jeong YiNguồn: FC Monday Couple In Viet NamTruyện độc quyền tại FC Monday Couple In Viet Nam. Các bạn nếu có share xin hãy cre nguồn page và tên tác giả nhé! Cảm ơn nhiều!…
Ảo ảnh,rơiNơi mộng tưởng không có gì là sự thật, như một liều thuốc phiện tạo ra chút thân tàn.…
Tác giả: Won Jeong YiNguồn: FC Monday Couple In Viet NamTruyện độc quyền tại FC Monday Couple In Viet Nam. Các bạn nếu có share xin hãy cre nguồn page và tên tác giả nhé! Cảm ơn nhiều!…
Ji Hyo luồn tay vào mái tóc ẩm ướt của Gary,đôi mắt cô nhíu lại một đường vồng đau đớn,ép giọt nước mặn chát từ khóe mi cô chảy xuống đường xương gò má tuyệt đẹp đỏ lựng.Đôi môi cô bật ra những tiếng rên khẽ ấp úng khi đôi chân cô bị bàn tay anh đẩy cao lên khiến đầu gối chạm vào vòng ngực mềm mại....Những giọt mồ hôi chảy trên trán anh,trên gương mặt căng cứng của anh nhỏ xuống làn da cô lóng lánh như pha lê.Một giọt nước khác lăn theo đường sống mũi anh và đọng trên chóp mũi,vì cử động đột ngột của anh trôi tuột khỏi đó rơi xuống đôi môi đang hé mở của cô.....Gary âu yếm nhìn gương mặt nhăn lại khó khăn của cô,giọng anh trầm khàn ma mị vang lên...nóng rẫy bầu không khí đông đặc:_Anh yêu cưng rồi đấy nha!…
Thể loại: Truyện ngắn.Tác giả: GióBao gồm những truyện do Gió tự sáng tác hoặc sưu tầm (có để nguồn)…
Chủ yếu về oneshore nhỏ nhắn xinh xắn 🥺 ❤…
only TayNew…
CHỈ CÓ THỂ LÀ EM[monday couple]…
Tâm sự về Kang Gary.…
Mặc cho cuộc sống có khó khăn đến đâu thì nó cũng là cuộc sống mà chúng ta phải trải qua. Tuy nhiên con đường này em không cần phải đi một mình.…
=)) lọt hố cái rằm…
❄️ Tên truyện: Tái Sinh Trong Kỷ Băng Tận🔥 Mô tả truyện:> Khi bầu trời bỗng chốc chuyển sắc, và tuyết bắt đầu rơi giữa tháng Sáu, nhân loại hiểu rằng ngày tận thế đã bắt đầu.Dương Phong - một nam sinh lớp 8 - cùng bạn bè bị kẹt lại trong trường học giữa cơn bão tuyết chưa từng có trong lịch sử. Không cứu viện, không thức ăn. Những ngày đầu là đói khát, những ngày sau là máu đổ...Khi cái chết đến, cậu được tái sinh về năm ngày trước tận thế, mang theo ký ức đau thương và một dị năng không gian bá đạo - có thể cất giữ, vận chuyển, tạo giáp, tạo vũ khí, thậm chí xé rách không gian và nuốt chửng dị năng của kẻ khác.Nhưng trong thế giới lạnh lẽo này, không phải ai cũng là người đáng tin...Cậu chọn sống sót, chọn bá đạo, chọn không tha thứ.Và bên cạnh cậu - là cô gái đã chia cho cậu miếng bánh cuối cùng, để rồi chết đói vì lòng tốt ấy - (Y)Vĩ Kỳ, một pháp sư trị liệu mang số mệnh đặc biệt...Kỷ nguyên tận thế đã bắt đầu. Người sống sót - chỉ có thể là kẻ mạnh nhất.…
ai ông chủ? ai dừng lại?…
Puppy : tình yêu là nỗi sợ của em !!!??? : rồi em sẽ vượt qua nhưng có thể em sẽ mất 1 thứ .Puppy : 1 thứ ? là gì vậy ???? : rồi em sẽ biết ... tương lai là thứ k nên phá rối . Có thể em tiếc hoặc vui ? nói chung cứ chờ đợi...Liệu Philophobia có thật sự đáng sợ ? Và tình yêu nhìn ngoài thì chấp nhận nhưng trong thì không liệu có nguy hiểm ? Working ship sẽ làm rõ mọi chuyện trong tập truyện " Tình yêu của Philophobia " Cảnh báo : có vài từ ngữ thô tục , vài nội dung bạo lực và logic T/g : killercandysans + yuri…
(。-ω-)…
Cô chưa từng nghĩ rằng sẽ có một ngày mình lại có thể dũng cảm đến thế, vứt bỏ anh, chạy trốn đi thật xa. Khi hai người lướt qua nhau cô đã cố gắng giả vờ như xa lạ, nhưng chẳng thể, khi anh gọi: -Jihyo ơi, lòng cô như mềm nhũn lại. Anh cũng chẳng nghĩ mình sẽ yêu thương người phụ nữ này đến thế, cô trốn anh đi thật xa, anh lục tung khắp chân trời góc bể. Khi gặp lại cô trên đường, muôn ngàn chữ, muôn ngàn nhớ mong chỉ có thể bật ra thành hai tiếng:-Jihyo ơi!…
Mùa đông rét mướt trong từng cơn gió, làm run rẩy những cành khô đã trụi hết lá. Người ta bảo mùa đông cũng biết khóc, nước mắt của nó là những bông tuyết rơi. Nhưng mùa đông ở đây không có tuyết. Muốn khóc mà không khóc được thì càng đau đớn hơn.Chỉ mong mùa đông này qua thật nhanh. Kang Gary của em, tạm biệt.Em không cho mình nói câu vĩnh biệt, vì vĩnh biệt là mãi mãi. …