Đoản
Có Đoản Vui Và Buồn Nha…
Ghi nhớ…
Việt Nam khắc trong tim một lời thề: dù bom rơi, dù đạn nổ, nó vẫn sẽ đến trường. Câu chuyện là hành trình học vấn của Việt Nam. Nó lớn lên trong khói lửa, với sách vở là thứ xa xỉ, trường học là căn hầm tránh bom, và giấc mơ học sinh rực cháy trong những mẩu nhật kí cất kỹ trong hộc bàn. Từ những ngày đầu tập đánh vần bên tiếng súng đến khi nhận tấm bằng tốt nghiệp đại học năm 54 tuổi, và có thể sau đó nữa. ___________🔴 NO SHIP, NO HAREM✨ Viết truyện này như một lời khuyến học. Bởi có những người, cả một đời chỉ mong một lần được ngồi trên giảng đường, cầm lấy sách vở mà học. Nếu có đủ hoà bình, đủ tuổi trẻ, và một mái trường, xin đừng bỏ phí điều thiêng liêng ấy.____________________By: • @Sunari(*'▽'*) on Wattpad • Cá Con 🐟 on fb(Bản quyền bìa ảnh và tác phẩm đều thuộc về tớ)⚠️‼️Truyện mang yếu tố lịch sử, tuy nhiên không phải chính sử và không liên quan đến lịch sử. Không có tính chất tham khảo, càng không xúc phạm hay động chạm bất cứ cá nhân, tổ chức nào, không thích vui lòng CLICK BACK‼️⚠️…
Hạ Thiên Tuyết - một cô gái sống trong gia đình khá giả, cuộc sống của cô rất bình yên nhưng từ khi chuyển sang trường mới thì sóng gió bắt đầu ập tới đời cô khi cô gặp các bạn trong lớp mới và hai chàng trai thầm thích cô. Đấy chính là Vương Thần Vũ và Lục Khánh - hai chàng trai chuẩn soái ca học đường. Vương Thần Vũ là lớp trưởng của lớp cô học và Lục Khánh là bạn lớp kế bên. Hai chàng trai đã đem lòng thích Thiên Tuyết từ khi cô mới bước vào trường. Kèm theo đó là mấy đứa bạn xấu tính trong lớp rất ghét cô vì cô vừa học giỏi mà lại được hai chàng trai soái ca thích nên bọn nó rất ghen tị nhưng rất may mắn vì bên cạnh Thiên Tuyết luôn có hai người bạn đồng hành đấy chính là Hàn Nguyệt Linh và Dương Ngọc Khiết nếu không bọn bạn xấu kia sẽ cả ngày ăn hiếp cô vì ghen tị.…
Văn án:Nguyễn Trúc Nhi chưa bao giờ nghĩ rằng bản thân sẽ đặt chân vào ngôi trường danh giá nhất thành phố - THPT Chuyên Thanh Minh. Không phải vì cô giỏi giang hay xuất sắc, mà bởi vì hoàn cảnh buộc cô phải rời xa ngôi trường cũ, nơi cô từng chịu tổn thương vì bạo lực học đường.Bước vào một môi trường hoàn toàn mới, cô vô tình gặp lại Hoàng Hải Minh - chàng trai từng giúp đỡ cô trong một buổi chiều mưa. Nhưng với Hải Minh , cô chỉ là một cô gái xa lạ không chút ấn tượng. Còn với Trúc Nhi, cậu chính là người mà cô lặng lẽ đặt vào tim từ ngày ấy.Một người đứng trên đỉnh cao, một người mờ nhạt giữa dòng người tấp nập. Liệu tình cảm thầm lặng của Trúc Nhi có thể chạm tới thế giới của cậu? Hay mãi mãi chỉ là một ánh nhìn đơn phương, chờ đợi một lần cậu quay đầu nhìn lại?ĐÂY CHỈ LÀ CÂU CHUYÊN VUI VẺ MÌNH VIẾT THÔI,NHỮNG TÊN NHƯ TRƯỜNG LÀ KHÔNG CÓ THẬT!!…
Rất bình thường nhưng cũng rất đáng suy nghĩ. Ai ai cũng có tình yêu , mỗi người hãy cảm nhận , suy nghĩ và tự trả lời câu hỏi cho chính bản thân mình Yêu Một Người Có Lẽ?…
Thanh xuân - quãng thời gian đáng nhớ nhất của mỗi đời người, những tháng ngày nghịch ngợm cùng bạn bè, còn có người mình theo đuổi ở ngay trước mắt, bao nhiêu khát vọng ước mơ được dệt lên, cuối cùng lại tan theo mây gió. Khoảng thời gian đó chỉ có một lần duy nhất trong cả cuộc đời nên nó là kỉ niệm vô cùng quý giá, dù vui hay buồn thì ai cũng muốn được một lần quay trở lại. Câu chuyện hôm nay tôi kể với mọi người, nói về một cặp đôi thanh mai trúc mã, cùng trải qua thanh xuân, để rồi đến cuối cùng nắm tay nhau bách niên giai lão. Thể loại: Đam mỹ, thanh xuân vườn trường, thanh mai trúc mã, sủng, HE, 1v1. Đặc điểm: Học bá công x Giáo bá thụ. [Tác giả có lời] Đây là tác phẩm đầu tay của mình nên vẫn có nhiều sai sót. Trên trường học văn cũng tạm ổn nên đôi khi câu từ không mượt mà lắm, vốn từ cũng hơi ít nên mọi người thông cảm. Thấy chỗ nào không ổn thì cứ nói với mình, nếu hợp lý thì mình sẽ sửa. Lưu ý: Tác giả có một trái t(r)ym mong manh dễ vỡ, các bạn nói mấy lời không hay là mình shock xỉu, không ai viết truyện cho các bạn nữa đâu.…
Cô gái bé nhỏ năm ấy chân ướt chân ráo bước vào cấp ba với mối tình dang dở thưở tấm bé . Cô luôn vui vẻ lạc quan như một bông hướng dương nhỏ luôn hướng về phía mặt trời là anh . Mãi mãi sẽ luôn như vậy…
Đoạn hồi ức của tuổi trẻ bồng bột vì tình yêu mãi chẳng nào thế quênNhớ lại, có chút buồn nhưng cũng thật vui.Tác phẩm lấy cảm hứng từ chính những người bạn của tôi.Tình cảm của họ vừa hài hước vừa đáng thương…
Những ngày đi dưới mái trường học đường, đi dưới bầu trời trong xanh mùa thu chứa đầy ước mơ, đi dưới cơn mưa cuốn theo nổi buồn, những ngày mà bản thân mơ mộng về một tình yêu. Những câu chuyện kể về tình bạn đẹp đẽ, về tình yêu ngọt ngào. Những lúc mà bản thân luôn có thể là chính mình, lúc mà theo đuổi thứ được gọi là ước mơ. Những ngày đó có làm cậu rung động chứ? Nhưng...đâu phải câu chuyện của bất cứ ai cũng đều tuyệt đẹp và ngọt ngào như thế đâu. Cũng là tuổi xuân dưới mái trường học đường chỉ là họ không được những người mình cần quan tâm, thấu hiểu,hay ở bên khi họ buồn. Họ đang phải chạy theo cái được gọi là sự kì vọng của gia đình, phải sống để trở thành hình mẫu mà gia đình mong muốn, thanh xuân của họ cũng trôi theo sự cố gắng làm hài lòng người khác chứ không phải tận hưởng cuộc sống tự do của mình. Cậu có muốn cùng tôi kể về câu chuyện thanh xuân và ước mơ của mình không? Tôi kể cậu nghe nó trước nhé! Mong rằng cậu sẽ luôn là một người vui vẻ, hạnh phúc và cố gắng vì bản thân mình hơn bất kì ai.…
Nếu như chị nói sẽ đến lúc 4hThì từ 3h em đã cảm thấy hạnh phúcNgược tả tơi, ngược lên ngược xuốngVui quá không có gì làm thì vào đây cho buồn bớt đi.Đừng luonvuituoi mãi, Trầm cảm lên điiiii…
Hai chúng ta, hai con người, hai thế giới.Không mảy may biết đến sự tồn tại của đối phương. Vốn sẵn sinh ra đã chẳng có ''duyên'' gặp mặt huống chi nhắc đến chữ ''nợ''. Cuộc sống của mỗi người vẫn mãi trôi dài, ta vẫn cứ vui vẻ và mạnh mẽ bước tiếp. Hai con người ở hai thế giới song song, tách biệt có đôi lần hướng mắt về phía đối phương nhưng mãi mãi không bao giờ thấy - chính bức tường không gian đã chia rẽ đôi ta. Nhưng có lẽ cũng bởi vì chúng ta cùng chung một ý nguyện muốn thay đổi cuộc sống tẻ nhạt này giống như hai nửa nam châm cùng cực nên vốn dĩ không thể lại gần nhau.…
Minh Trí và Duy Khánh quen nhau từ thuở nhỏ, cùng lớn lên trong những ngày hè đầy nắng, những buổi tối ngồi cạnh nhau tâm sự dưới bầu trời đầy sao. Họ là đôi bạn không thể tách rời, thậm chí còn gọi mẹ của đối phương là "mẹ".Một lời hứa ngây ngô khi còn bé - "thế Khánh cưới anh không?" -"Khánh đồng ý!" - tưởng chừng như chỉ là trò đùa trẻ con, nhưng lại vô tình trở thành sợi dây kết nối họ suốt những năm tháng sau này.Thế nhưng, tuổi trẻ không chỉ có niềm vui. Khi dần trưởng thành, họ bắt đầu nhận ra những cảm xúc lạ lẫm dành cho nhau, cùng với đó là ánh mắt dò xét từ những người xung quanh. Liệu tình bạn có thể bước qua ranh giới? Liệu Minh Trí và Duy Khánh có dám đối mặt với chính cảm xúc của mình?"Bên Cậu Trọn Thanh Xuân" là câu chuyện về tình bạn, tình yêu và sự trưởng thành. Một lời hứa trẻ con có thể trở thành hiện thực hay không - tất cả đều nằm ở lựa chọn của họ.…
Tôi lười biếng ngã người ra đằng sau ghế, đôi mắt hướng lên cái quạt trần mà khép nhẹ. Bỗng mùi hương bạc hà nhẹ sộc vào mũi, nhưng sợi tóc nhẹ nhàng đâm vào mặt tôi." Khánh Quyên, đừng ngủ nữa."Mở hờ đôi mắt, đập vào tầm nhìn của tôi là Vũ Lê Hoàng Phong, cái gương mặt điển trai của nó khiến tôi bị kéo ra khỏi cơn buồn ngủ. "Tao chỉ nhắm mắt thôi chứ đã ngủ đâu.""Tối nay mày có muốn đi xem bộ phim "Tình Ái" hay bộ "Cục Trưởng Cảnh Sát Không Dễ Đùa", cả hai bộ đều vừa mới ra hôm qua? Đi nhé?"-Nó lờ đi câu trả lời từ tôi.Đặt ra câu hỏi này, lời mời lại thiên về yêu cầu và để bản thân tôi quyết định nên xem gì, Phong cũng rành tâm lý tôi quá đi."Với mày à?""Ừm, mày thấy sao?"- Phong nhìn lại tôi rồi hỏi lại với câu tiếp theo."Cũng được".-Thú thật tôi có hứng phú với Phong hơn là việc đi xem phim nên cớ gì phải từ chối niềm vui nhỏ nhỉ?…
Đối với tớ " Cuối ngày" là tâm tư cùng cảm xúc tớ gửi gắm vào từng lời văn.Tớ mong rằng có thể lưu giữ lại những dòng kỉ niệm này, gắn liền với thanh xuân. Mang đến nhiều sự mới mẻ về nhiều mặt trong từng chương, là một dạng oneshot vì vậy các chương có lẽ hầu như không liên quan đến nhau. Cuối ở đây chính là tâm sự sau một ngày của một cô bé trong độ tuổi thanh xuân này.Tớ muốn đem lại sự bình dị nhất, sẽ có vui có buồn có những suy nghĩ bồng bột rồi ngày một trưởng thành của tuổi trẻ.Vì tớ tin rằng ai cũng vậy, hãy tự tin đối mặt và vượt qua mọi điều trong cuộc sống này để cậu nhận ra rằng đã có lúc bản thân đã thực sự tỏa sáng với dáng vẻ của chính mình.Dáng vẻ đẹp nhất.…
Thể loại: cường cường, đam mỹ, hiện đại, ngọt, chủ công, hỗ sủng, 1x1.Tác giả: Thường Niệm QuânEdit: MerỞ quán Bar đồng tính nổi tiếng tại thành phố H có một ca sĩ hát chính có thể làm cho khán giả điên cuồng với chất giọng của mình. Đăc biệt hơn hết chính là vị ca sĩ này còn có dáng người thuộc loại "thượng hạng", khi nhảy có thể làm cho người ta la hét khàn cả giọng.Tề Trang ôm một cậu tiểu thịt tươi trong lòng, nheo mắt nhìn ca sĩ tóc vàng đang hát nhảy bừng bừng trên sân khấu.Đêm đó, vị tình trường lão luyện - thiếu gia Tề chặn đầu người ca hát nọ trong nhà vệ sinh, nới lỏng cà vạt, hạ giọng nói: " Làm quen chút ?"Ca sĩ ngậm điếu thuốc lười biếng dựa lên tường, phất cái tay đang duỗi gần về phía mình ra. "Ông đây là 1."Tề thiếu nhướng mày, " Thât trùng hợp, tôi cũng thế." ______BẢN DỊCH PHI MỤC ĐÍCH, VUI LÒNG KHÔNG CHUYỂN VER.EDITOR KHÔNG RÀNH TIẾNG TRUNG, MỌI NGƯỜI GÓP Ý HÒA THUẬN ZUI ZẺ THUI NHAA.…
【DROP】Tác giả: Lí Xián黎贤Thể loại: Tình trai - Hoan hỉ oan gia - Hàng xóm - Đời thường - Vườn trường.Tại một thị trấn yên tĩnh nằm phía xa ngoại thành, nơi có những khu nhà nhỏ liền kề nhau.Trong một khu nhà nọ, có hai cậu thiếu niên trẻ tuổi không biết vô tình hay hữu duyên mà sống gần nhau.Mùa khô nóng nực qua đi, mùa mưa ẩm thấp đi đến, có những lúc vui, cũng có những lúc buồn. Nhưng cảm xúc dù thế nào đi chăng nữa, hai con người ấy vẫn bình dị mà trải qua.Cùng chung một sở thích, cùng chung một đam mê, cùng nhau nỗ lực luyện tập, cùng nhau đến trường vượt qua những mùa thi cử, cùng ngồi bên nhau trên mái hiên xập xệ ngắm những vì sao tỏa sáng.Tôi và cậu là đối thủ của nhau, bị ngăn cách bởi tấm lưới mỏng manh, nhưng tấm lưới ấy có đáng là gì so với tình yêu mà tôi dành cho cậu.Khoảng thời gian này, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Từ khởi đầu là đối thủ đứng trên sân đấu, trải qua bao ngày tháng cùng ở bên nhau, bao giây phút cùng nhau giãi bày tâm sự. Hai thiếu niên đã trở nên thấu hiểu, hòa đồng và mở lòng với nhau hơn, dần nảy sinh những thứ tình cảm sâu sắc mà bản thân lại chẳng hề hay biết.Tình yêu của tuổi 17, vừa trẻ con vừa bé nhỏ giản đơn nhưng lại ngọt ngào đằm thắm.Hạnh phúc, như một đốm lửa vừa ấm áp nhưng cũng thật cháy bỏng.《Trần Gia Định × Trịnh Thanh Hoàng》* Truyện có bản quyền chính thức, reup thì đừng hỏi sao xui.…
Viết về cặp Scout và Sniper trong Tf2, viết cho vui chứ không nghiêm túc lắm :(((((((…
Tác giả: Tuyết Ảnh Sương Hồn Thể loại: Ngôn tình, thanh xuân vườn trường.Trích lời tác giả:" Trong những giây phút rực rỡ cuối cùng của thời thanh xuân này, bạn có nhận ra mình càng lúc càng thích nhớ lại chuyện xưa không?Những năm tháng thuần khiết vô âu vô lo đã qua, lứa tuổi ngây thơ mới bước chân qua ngưỡng cửa tình yêu , từ đơn giản tới sâu sắc, duyên và phận,gặp gỡ rồi chia ly... Cớ sau mới chỉ vừa chớp mắt mà thời gian đã vụt qua để rồi tháng năm vài lần lén trộm đổi, mang gương mặt trẻ trung năm xưa biến thành dung nhan tang thương nhường này ?Thanh xuân đang qua như một cuộc vui đã tàn, giữa cuộc đời đằng đẵng, quãng thời gian tươi đẹp nhất lại chính là thứ trôi qua nhanh nhất. Ký ức tựa như khối hổ phách trong suốt bảo bọc lấy tuổi hoa. Thứ tôi muốn kể chính là một câu chuyện được bọc trong hổ phách như thế, một đoạn hồi ức khó quên. Nếu mọi người nguyện ý thì xin cùng tôi đi theo từng dòng chữ lời văn, ngược dòng thời gian , cùng tìm lại những tháng năm tựa thủy."P/S: chuyện ban đầu có nội dung khá lê thê nhưng phần sau rất ý nghĩa,giống như một bài văn vậy, những điều hay nhất, thú vị nhất luôn nằm ở phía sau. Thế nên mình hi vọng các bạn có thể đọc hết bộ chuyện này.…
Tên truyện: 学神同桌总想撩我 - Bạn cùng bàn là học thần luôn muốn trêu chọc tôiTác giả: 织墨 - Chức Mặc Editor: 梦幻的小鱼 - Cá con mộng mơTruyện edit phi lợi nhuận chưa được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không reup!Tình trạng raw: Đã hoànTrình trạng edit: Đang lếtĐộ dài: 61 chươngNgày đào hố: 22.12.24Ngày lấp hố: ???------Giới thiệu Thời Tuy ở Nhất Trung nổi tiếng là kẻ ngang ngược, bá đạo, không ai dám chọc vào. Còn Lục Hoài Tri lại là một học bá chính hiệu, đồng phục gọn gàng, thành tích xuất sắc. Hai người như nước sông không phạm nước giếng.Thế nhưng một ngày nọ Thời Tuy bước vào lớp với đầy khí thế bạo lực, ánh mắt không ngừng liếc về phía hàng ghế đầu không biết đang tìm ai.Các bạn ngồi hàng đầu không ai dám quay lại, bàn tán mà lòng vẫn thấp thỏm: "Nghe nói tối qua cậu ta lại hẹn đánh nhau, sau đó có một người qua đường tò mò nhìn thêm một chút liền bị kéo vào con hẻm nhỏ."Mọi người đều đoán người đó bị đánh rất thê thảm. Lục Hoài Tri ngồi hàng đầu nhìn dấu răng trên tay mình.Thật ra, cũng không thê thảm lắm. Chỉ là sau khi đánh nhau ai đó vì kiệt sức mà xấu hổ giận dữ, liền cắn một cái thôi.Chưa kịp để Thời Tuy nổi giận Lục Hoài Tri đã chủ động tìm đến: "Đi với tôi đến phòng y tế."Thời Tuy bẻ các đốt ngón tay kêu răng rắc: "Được thôi! Lát nữa tôi sẽ đưa cậu đi.""Chọn chỗ đi, solo hay hỗn chiến tuỳ cậu."Nhưng Lục Hoài Tri chỉ nhàn nhạt liếc cậu một cái: "Nơi cậu cắn bị viêm rồi, không định chịu trách nhiệm à?"…