1,409 Truyện
Nữ chủ, nhân thiết của cô băng rồi! - Miêu Mao Nho

Nữ chủ, nhân thiết của cô băng rồi! - Miêu Mao Nho

158 26 22

Ninh Mông cảm thấy thật xui xẻo khi bước lên trào lưu mau xuyên này. Mỗi lần sau khi xuyên qua, nàng đều thấy thực may mắn khi trở thành nữ chủ, nhưng điều bất hạnh chính là nàng lại là nữ chủ trong truyện nữ xứng nghịch tập.Sau khi xuyên qua, phong cách là cái dạng này...Tiên hiệp văn, khi nam chủ muốn đoạt tâm đầu huyết của nữ phụ để tục mệnh cho nàng, nàng lập tức giơ kiếm đặt lên cổ, uy hiếp:" Ngươi dám lấy tâm đầu huyết của nàng ta liền chết cho ngươi xem!". Nữ phụ ngây ngẩn người.Tổng tài văn, khi nam chủ muốn ép nữ phụ đương thế thân cho nàng rồi chơi trò cưỡng ép tình yêu, Ninh Mông cầm rìu chém đôi cửa, hùng hổ mà hô to:" Ngươi dám động vào nàng thử xem!?"Nữ phụ trong lòng nhảy dựng.Giới giải trí văn, khi nam chủ khinh thường mà cười nhạo một tiếng, muốn vận dụng thế lực tuyết tàng nữ phụ, Ninh Mông kéo tay nữ phụ, vỗ vỗ ngực, nói: " Nhươi đừng sợ, ta vận dụng ta một ngàn trăm triệu tiền tiêu vặt tuyệt đối đem ngươi phủng đỏ đến phát tím!"Nữ phụ tim đâp gia tốc.Nam chủ đen mặtBên cạnh nam áo rồng mặt vô biểu tình mà hướng trong thẻ của Ninh Mông gửi một ngàn trăm triệu.(sa điêu truyện)Tác giả: Miêu Mao NhoNguồn: qidianLink: https://m.qidian.com/book/1021252195?fbclid=IwAR1L3YOpc4FZt5NL0fQGyWcRow9xVFBenJQWa92MqR_iyfGO_etR3gmpo9kTrans: thaplisanhca…

ĐẠI TIÊN NÔNG

ĐẠI TIÊN NÔNG

74 0 128

Một người tốt nghiệp đại học sinh, về đến nhà hương sau, ngoài ý muốn phát hiện trong nhà kiểu cũ radio có thể tiếp thu đến một cái khác tiên hiệp thế giới thanh âm, hơn nữa có thể đem tiên hiệp thế giới vật phẩm bắt được trong hiện thực tới.Vì thế, mượn dùng với tiên hiệp thế giới vật phẩm, chu vũ bắt đầu rồi ở quê hương hạnh phúc sinh hoạt.Dưỡng dưỡng hoa, đủ loại thụ, mấy chỉ động vật vây bên cạnh.…

Khi nào đông ấm ?

Khi nào đông ấm ?

13 2 1

"tớ không biết, cũng không hiểu thế nào là sự kết thúc... sau một cơn mưa, là là một trận giông khác, sau một niềm, lại là nỗi buồn khác, sau một năm, lại thêm 365 ngày đau khổ khác, mọi thứ tưởng chừng như đang lặp lại trong một vòng xoáy vô tận... tớ thực sự rất muốn kết thúc,...kết thúc tất cả...."Thờ thẫn đi duới cơn mơ, cơn mưa, khi xưa cô đã từng hạnh phúc biết bao... cũng là tiểu công chúa của bố mẹ, từng tiếng sấm rền tựa như ai đang khóc kêu ai oán, kêu lên cho một số phận trớ trêu. Nước mưa hoà lẫn nước mắt, tự hỏi là cô đang khóc, hay ông trời đang khóc thay cho cô... từng cơn gió lạnh buốt như ghim vào xương vào thịt...chiêu an - đứa bé tội nghiệp cứ luẩn quẩn trong vòng xoáy của số phận, thân ảnh bé nhỏ ngồi rạp xuống bên vệ đường, hai tay ôm đầu gối, đôi mắt u buồn sưng húp - không ai nghĩ một thiếu nữ tuổi xuân thì lại mang dáng vẻ như vậy. ------------------------------"Thất tình à?"Ngước đôi mắt ầng ậng nước, chiêu an thấy một bóng hình mà có lẽ cả đời cô cũng sẽ không quên.…

Bông Hay Hoa?

Bông Hay Hoa?

16 4 4

Tác giả: Bầu Trời Đầy Sao.Thể loại: Đam mỹ, trọng sinh.Nhân vật chính: Lưu Hoa, Tiêu Bông.Văn án:Lúc trước khi chưa chết, Lưu Hoa là một thằng nghiện game giai đoạn cuối. Cậu nghiện đến nổi xem game như mạng, đến lúc chết đi trong tay vẫn đang cầm con chuột và đeo tai nghe.May sao cách chết cũng thật phi thường khó coi và xàm xí nên linh hồn vừa chạm vào cổng địa ngục liền bị trả lại.Trả về một cái liền trả về tận lúc mới vừa ra đời tròn một tháng..Aiii, bi ai thay...Lưu Hoa chỉ còn cách sống với thân phận là một thiên tài.Thiên tài chơi game lận đấy!Tưởng chừng hạnh phúc sẽ dừng lại miễn mãn tại đây thôi, ai ngờ lại lòi ra một cái tên đáng ghét, là nỗi ám ảnh cả đời của Lưu Hoa.* * *Sống trên đời, hạnh phúc nhất là được ăn bát mì nóng trong buổi tối.Uống một ly trà sữa vào bữa ăn xế.Thế mà cuộc sống hạnh phúc ấy của Lưu Hoa đã bị tàn phá bở một tên lưu manh đáng ghét!Hắn ta như ác ma.Lưu manh hồ biến bát mì thịt băm vừa miệng của cậu thành tô mì siêu siêu siêu cay cấp độ mười bốn!Đổi ly trà sữa truyền thống có trân châu của cậu thành tách cà phê đen thui mà đắng lòng!Đừng, tinh thần bé Hoa đã bị vỡ nát tan tành rồi...* * *Lưu Hoa: Tiêu Bông, xin đừng bắt tôi uống cà phê nữa...Tiêu Bông: Nhưng tôi muốn uống trà sữa của cậu, đành phải đổi thôi.Lưu Hoa: Có thể mua ly khác không?Tiêu Bông: Không, "sữa" em ngon hơn!* * *Ở nơi nào đó mang tên Địa Ngục.Tiểu quỷ tay sai: Bẩm Diêm vương, cái người chết trông ngu đó đã được trả về...Diêm vương: Ừ, trả về trán…

[GB/ABO]Tiện Cốt

[GB/ABO]Tiện Cốt

19 4 4

Thể loại: GB / Nữ Alpha - Nam OmegaNữ Alpha xinh đẹp, mạnh mẽ, lạnh lùng như đóa hoa cao lãnh (thanh tâm quả dục) x Nam Omega nóng nảy, yêu mù quáng (trên giường cực kỳ cuồng nhiệt)[Thiết lập ABO phi điển hình, bối cảnh hiện đại, nữ A - nam O, cả tinh thần lẫn thể xác đều GB, nữ chính có cơ quan sinh dục nam (không thích xin đừng đọc)]Tóm tắt:Lần đầu tiên Tống Cẩn Ninh gặp Kỷ Tân Hòa là ở quán "vịt" (nơi bán dịch vụ tình dục) lớn nhất thành phố, lúc đó cô đang hôn một Omega khác."Thì ra học sinh ngoan cũng đi làm 'vịt' đấy nhỉ." Người bạn bên cạnh không nén được khinh miệt.Sau này, hắn nằm dưới thân Kỷ Tân Hòa, vứt bỏ tự tôn và kiêu hãnh của mình, dù mối quan hệ giữa họ đầy méo mó, hắn vẫn cố chấp kéo cô vào thế giới của mình.Lần đầu tiên, hắn cảm thấy tình yêu còn quan trọng hơn cả lòng tự trọng.Hắn đúng là đồ khốn.Hắn chỉ đơn giản là... yêu Kỷ Tân Hòa.※ Truyện viết theo ngôi thứ ba, chủ yếu từ góc nhìn nam chính, nữ chính chỉ là phụ.※ Cả hai nhân vật đều còn trong trắng.※ Nữ chính từng làm việc trong quán "vịt", trước khi gặp nam chính đã có một số tiếp xúc thể xác như hôn hít với Omega khác.※ Nữ chính từng mắc rối loạn nhân cách từ nhỏ, nhưng sau điều trị đã gần như bình thường, tuy vậy, do ảnh hưởng từ gia đình thân sinh, cô cần được nam chính từ từ chữa lành.+ Nội dung bao gồm nhưng không giới hạn ở: yếu tố cưỡng ép nhẹ (nam cưỡng nữ), tình yêu thời học đường, tan vỡ rồi quay lại, cứu rỗi lẫn nhau, nam mang thai, tình yêu bệnh hoạn, giam cầm, hắc hóa, kết đôi từ…

Một đời một kiếp

Một đời một kiếp

0 0 1

Yêu là gì! Có lẽ đối với cô bây giờ cái gọi là yêu đã chẳng còn quan trọng nữa. Giờ cô trở nên vô cảm, lạnh lùng, mọi người hay trách cô không biết trân trọng người trước mắt. Nhưng đâu ai biết rằng cô đã từng trải qua những gì để rồi cô trở nên như ngày hôm nay. Cô bây giờ tê liệt cả về tinh thần lẫn thể xác. Cô đã không còn cảm nhận được cái gọi là yêu, đúng vậy cô đã mất đi cảm giác yêu. Ngày xưa cô khao khát có được tình yêu bao nhiêu thì bây giờ đối với cô yêu ư sao cũng được. Đôi lúc cô cũng tự dằn vặt bản thân mình tại sao lại không thể mở lòng yêu được nữa. Cô sống như một người không có tình cảm, nếu như nói bị người mình yêu phản bội là nỗi đau thấu tim can, vậy bây giờ cô không còn cảm nhận được cái gọi là yêu, sống như một cái xác không hồn thì gọi là gì. Chít ít thì nỗi đau bị phản bội vẫn còn cảm nhận được cảm xúc của bản thân, biết bản thân vì gì muốn gì. Còn bây giờ cô chẳng biết bản thân đang tồn tại vì điều gì, mọi thứ trong cô đều trở nên trống rỗng, không đau nữa, cũng không buồn nữa, nhưng cũng không còn cười nữa. Cô thật sự đã đánh mất đi cảm xúc của tình yêu rồi. Vậy điều gì đã khiến cô trở nên giống bây giờ?7 năm về trước, có một cô gái 17 tuổi hồn nhiên ngây thơ pha vào đó một chút sự nổi loạn của tuổi dậy thì. Cô là một người mê phim, mê truyện ngôn tình. Bởi vậy cô luôn khát khao vào một tình yêu tràn đầy màu hồng. Ở cái độ tuổi này cô phóng khoáng, nổi loạn, cũng kết giao được không ít bạn bè. Điều đáng nói là bạn bè của cô kh…

CHA ĐẾN RỒI, MẸ CHẠY MAU

CHA ĐẾN RỒI, MẸ CHẠY MAU

300,875 6,518 200

Truyện kể về một cô gái, chỉ vì một lần sống buông thả mà cô đã lỡ làng chạm đến giới hạn của một người đàn ông. Thực là lúc đầu chỉ muốn trỉa nghiệm nhưng không may lại mang theo bảo bảo. Tìm đại một người đàn ông khiến mình từ một cô gái trở thành một người phụ nữ chân chính, quá ư ngốc nghếch. Kẻ mà cô đụng phải chính là trùm hắc đạo, vì cô mà hắn bị tống giam.Hắn còn trẻ nhưng đã leo lên được vị trí vương giả, có rất nhiều người muốn lấy mạng hắn, nhiều ánh mắt trong bóng tối ngầm theo dõi, vô tình gặp được cô khi chạy trốn, chỉ vì câu nói "Phụ nữ đưa tới miệng rồi mà còn không dám ăn, anh thật không đáng làm đàn ông..." mà anh đã làm tới.Bảy năm sau anh ra tù giống như vương giả ra khỏi nhà giam, biến đổi trong chớp mắt, anh đã trở thành một giám đốc nổi tiếng toàn cầu.Mệnh lệnh đầu tiên anh đưa ra chính là "tìm ra người phụ nữ kia, nhất định phải bắt sống đến đây ." P/s: Đây ko phải truyện của mình mà của tác giả Ngũ Nguyệt Thất Nhật mà mìn thấy trên wattpad hổng có bạn nào đăng đủ nên mình mới cop về đủ bộ lun…

Chỉ một cú điện thoại...vận mệnh bắt đầu rồi!

Chỉ một cú điện thoại...vận mệnh bắt đầu rồi!

1,401 12 115

" Mẹ nó! Các ngươi đều không phải người!" Lam Diệp Phù khuôn mặt đầy hắc tuyến nhìn ba cục bánh bao nhỏ ngồi ngay ngắn trước mặt " Nhất là ngươi a, Nam Cung Thi Nguyệt, mới 3 tuổi liền được cả thế giới gọi là tiểu nãi nãi! Các ngươi đều cút!Nếu có ai đó hỏi ai sinh ra ngươi, đừng có khai là mẹ a!!"" Cái đó...cha cũng không phải người thường mà" Tiểu khả ái Thi Nguyệt vô tội hướng ngón tay về phía nam nhân trẻLam Diệp Phù bực bội liếc lão công đang tươi cười chói lọi " Mấy người các ngươi tốt! Hảo hảo tốt!Vậy ta liền cút! Trong cái nhà này ta chính là người bình thường nhất!"…

PHIẾU CƠM

PHIẾU CƠM

7,497 407 99

Thể loại: Tương lai, viễn tưởng, tận thế, bệnh dịch zombie, HE Editor, bìa: mèomỡ Số chương: 97 chương Tận thế, kẻ làm mưa làm gió khắp thành phố E - Đường tam công tử tổng giám đốc ASA bị cấp dưới phản bội, bị bạn bè bán đứng, bản thân bị trọng thương, lưu lạc nơi đầu đường. Bên cạnh chỉ có một con nhóc lai lịch bất minh lại luôn miệng gọi anh là ba. Đường tam công tử không so đo nhiều như vậy, bởi anh mắc tiểu sắp chết rồi. Dù là đàn ông giội đồng đúc sắt cũng không nín được! Anh đến cả ngón tay cũng không động đậy được, chỉ đành hạ giọng xin giúp đỡ từ con nhóc bên cạnh. Ngoài xe đám zombie còn đang chờ ăn cơm, "con gái" anh đổ hết một chai coca lớn, cầm chai không đưa cho anh. Con bé cởi quần anh, đưa "Vòi nước" của ba vào trong chai. Đôi tay cầm "Vòi nước" vừa non mềm vừa mượt mà, hơi thở gần trong gang tấc lành lạnh sạch sẽ. Tổng giám đốc Đường mấy ngày bôn ba không biết mùi thịt, thậm chí đã có phản ứng. Đường tam công tử dù nghèo túng nhưng vẫn có chí khí, sao có thể ra tay với mầm non của tổ quốc? Anh bắt đầu nhớ lại mùi vị của đám người đẹp trước kia. Anh nghĩ như vậy, quả nhiên có thể dời tà niệm khỏi bé Hải Mạt Mạt. Vừa dời xong, tổng giám đốc Đường phát hiện một việc rất không ổn... bảo kiếm của anh ở trong bình phình to. . . . . . Rút, rút, rút. . . . . . Rút không ra. . . . . . Fuck!! Tổng giám đốc Đường vừa sợ vừa giận! Đệt a a a a a a a! !…