[BL] CHẠM ĐÁY SAO TRỜI
Tác giả: Giấm Độc Thể loại: Tình trai (nam×nam)_____________________________________________________Truyện thuộc bản quyền của Giấm, vui lòng không REUP hay CHUYỂN VER khi chưa có sự đồng ý của tác giả.…
Tác giả: Giấm Độc Thể loại: Tình trai (nam×nam)_____________________________________________________Truyện thuộc bản quyền của Giấm, vui lòng không REUP hay CHUYỂN VER khi chưa có sự đồng ý của tác giả.…
Có một cô gái đơn phương anh chàng đẹp trai cùng lớp. Anh không hề hay biết điều đó, lại phải lòng hoa khôi lớp bên cạnh.Con nhóc ngờ nghệch ấy đi, mang theo tình cảm của mình trong một chiều mưa ảm đạm, đi mãi, đi mãi...Đến khi anh nhận ra được đó là người con gái anh cần nhất trong suốt cả cuộc đời mình, thượng đế đã mang cô đi thật xa, chỉ còn để lại một hình nhân bằng gỗ yên lặng, yên lặng như một thứ tình cảm bị chôn vùi.Liệu phép màu có phải là thứ chỉ có thể xảy ra trên trang giấy?…
Tác giả: Tori_Tỏi TâyCre design: -mietom-Rốt cuộc cũng hoàn thành xong hết thảy các nhiệm vụ, Ninh Ca ngồi ở nơi cao nhất trong tinh không ngắm nhìn các tiểu thế giới bên dưới.- Tiểu Bạch, có phải chỉ cần hoàn thành xong hết các nhiệm vụ ta sẽ đạt được một ước nguyện?Hệ thống tiểu Bạch cung kính đứng một bên, gật gật đầu.Đạt được câu trả lời, Ninh Ca không nhịn được vui sướng.-Ước nguyện của ta là...Đúng lúc này dị biến nổi lên. Trên cao tinh không xoay chuyển, trời sao bị hắc ám cắn nuốt.Một giọng nói trầm thấp nhẹ nhàng vang lên bên tai.- Ước nguyện của nàng là ta...***Nếu thấy quảng cáo mọi người thoát ra rồi vào lại nha <3 xin lỗi vì sự bất tiện này.*Vui lòng không reup tác phẩm của mình dưới mọi hình thức.…
- Xin lỗi vì des bìa phèn ẻ ° Thể loại: Thanh xuân vườn trường, ngược, xàm xí ° Văn án: "Saudade" (tiếng Bồ Đào Nha) không chỉ là một cái gì đó cụ thể, từ này diễn tả một trạng thái cảm xúc trộn lẫn giữa nỗi buồn và niềm vui, là cảm giác khao khát, u sầu hay hoài niệm về những hạnh phúc đã qua hoặc một cảm giác khó có thể trải nghiệm lại. Để cuối cùng, thứ còn lại là dư vị cay đắng của tiếc nuối. Nhưng khi vị đắng nhạt dần, thứ ta nếm được là vị ngọt của niềm vui. Chúng ta tiến xa hơn để nhớ về hạnh phúc và cảm nhận nỗi buồn từ những gì đã qua. - Ngày đào hố: 13/9/2021…
Từ thanh xuân vườn trường đến linh dị, kinh dị.Mong mọi người có khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ.…
☘.Tổng hợp các shortfic về Lượng Vũ bên Lofter.1.Edit chưa có sự đồng ý của tác giả,vui lòng không mang ra ngoài hay reup,chuyển ver2.Edit nhằm mục đích giải trí,phi lợi nhuận☄☄☄☄☄☄☄☄☄☄☄☄☄☄☄🌼Hẹn ước 7 năm🌼7 năm hẹn ước một lần🌼Mỗi lần đều cháy hết mình🔥🔥🔥…
Chắc hẳn thể loại thanh xuân vườn trường đã không còn xa lạ đến chúng ta. Một khoảng thanh xuân hồi ức đẹp đẽ nhất của đời người, một khoảng kí ức đáng hoài niệm để khi mỗi chúng ta nhớ về đều phải thốt lên rằng. "Chúng ta đã có với nhau những hồi ức đẹp đến vậy a"Chúc Tư Mạn cũng thế, thanh xuân của cô rất tươi đẹp, đẹp đến bi thương... hỉ nộ ái ố của cô đều là Sang Thiệu Hàn. Một thiếu niên cuồng dã lại rạng rỡ như ánh dương lấp lánh.Thế nhưng số mệnh lại thật trêu đùa Chúc Tư Mạn, cô và anh là hai thái cực khác nhau liệu có liên quan gì đến nhau hay không? Một cô gái xinh xắn dịu dàng không thể nói đã trót yêu thầm chàng trai đầy nhiệt huyết là Sang Thiệu HànTình yêu thầm kín của cô kéo dài từ thời đi học đến lúc trưởng thành. Liệu nó có được hồi đáp hay sẽ chỉ mãi chôn vùi ở góc khuất trong tâm? Liệu Sang Thiệu Hàn có nhận ra rằng mình đã thích Chúc Tư Mạn từ rất lâu rồi hay không? Cô gái mái tóc đuôi ngựa với đôi mắt to tròn chứa đựng cả vì sao mỉm cười nhìn anh? Là do anh cố tình hay vô tình bỏ lơ đi tình cảm của Chúc Tư Mạn?Sẽ chẳng ai biết được trong lòng họ nghĩ gì, và muốn được điều gì. Nhưng xin hãy cản đảm một lần, thốt lên nỗi lòng của mình. Dù thành công hay không chúng ta vẫn sẽ không hối tiếc với lựa chọn điên rồ ấy của bản thân. Hi vọng Chúc Tư Mạn và Sang Thiệu Hàn sẽ như thế, sẽ không bỏ lỡ nhau bỏ lỡ đi tình cảm chân thành và thiêng liêng của mình một cách nuối tiếc...…
Tôi - một con người không dành cho Trái Đất này. Đã quyết định viết về cuộc hành trình của mình trong những ngày lưu lạc tại nơi đây :D Ơ đùa đấy hihi cái này là tuỳ mỗi người cảm nhận. Nó có thể là cuốn nhật ký của một cô bé fangirl bias Chanyeol, cũng có thể là nơi chia sẻ những tâm tư tuổi 17. Mà chung quy là gi gỉ gì gi cái gì cũng có =))))…
• Tên: RỜI XA GIÁO THẢO CỐ CHẤP • Tác giả: Sở Chấp• Số chương: 118 và 4 phiên ngoại• Tình trạng edit: Đang tiến hành• Thể loại: thanh xuân vườn trường, trọng sinh, trưởng thành• Editor: muyên||• Nhân vật chính: [Hạ Thanh Từ, Tạ Bệnh Miễn]> Một câu giới thiệu: Sống lại một lần vẫn sẽ yêu cậu- Văn án:Cả đời sau này, cậu tận tâm tận lực tránh né Tạ Bệnh Miễn, nhưng vào một ngày, khi cậu đi ngang qua sân bóng rổ.Trông thấy Tạ Bệnh Miễn cùng một vài nam sinh khác đang luyện tập trong sân, thiếu niên vóc người mảnh khảnh lại kiên cường, khuôn mặt kiêu căng, lông mày sắc bén trên gương mặt của hắn chuẩn xác xuyên qua đám đông.Giọng nói của thiếu niên lười biếng lại mang theo vài phần tùy ý, quả bóng rơi xuống đất dừng lại ngay chân cậu."Hạ Thanh Từ, lại đây."Chỉ với một câu nói, lại trở thành cơn ác mộng đeo bám cậu suốt những năm cấp ba.-----BẢN EDIT CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC!…
KẾ HOẠCH THEO ĐUỔI VỢ YÊUTÁC GIẢ: HỒNG TRẦN HUYỄN MỘNGThể Loại: Ngôn tình hiện đại, sủng, hài, nam phúc hắc, nữ dịu dàng... VĂN ÁNCô là người con gái xứ Huế - thành phố nhỏ nằm ở duyên hải miền trung của đất nước Việt Nam.Khác với các bạn nữ đồng trang lứa đầy cá tính, Dương Thiên Lạc đúng như các câu ca nói về người con gái thành phố thơ mộng này... Dịu dàng, kín đáo...cùng thêm một chút hoạt bát, dễ gần... Còn anh... Park Joon Huyn chàng trai trẻ với công việc hướng dẫn viên đến từ xứ sở Kim Chi. Năng động, quyết đoán và ấm áp là những tính cách có thể rõ ràng thấy trên người đàn ông có vẻ ngoài điển trai này...Hai người ở hai quốc gia khác nhau...lại vì bánh xe vận mệnh lăn bánh mà gặp nhau thật tình cờ...Để rồi anh chàng chẳng bao giờ để mắt đến cô gái nào dù bên cạnh anh luôn có phụ nữ vây quanh...lại có thể từ ánh mắt đầu tiên, từ cuộc trò chuyện đầu tiên liền lọt vào vòng xoáy của tình yêu...…
Tên truyện: Vi quan hào môn ( Vây xem hào môn)*Thể loại: Hiện đại, trùng sinh, hào môn thế gia, duyên trời tác hợp, ngọt sủng, song C, HESố chương: 43 (42 chương+ 1 phiên ngoại) Mình chỉ muốn nói là chuyện rất rất hay🐰mô tả ngay bên dưới 🐰yêu mọi người🐰Chúc các bạn lọt hố vui vẻ hihi…
Biết gì không? Trên Trái Đất có người sao Hoả đó....…
Ngươi là niên thiếu vui mừng <你是年少的欢喜>Tên cũ: Lý tưởng ba mươi tuổi.Tác giả : Trần TíchSố chương: 49 -Hoàn convertEdit: ChanhBìa: des by Bê BaTag: Đô thị tình duyên, Mùa hoa mùa mưa, Yêu sâu sắc, Luyến ái hiệp ướcNhân vật chính: Trần Mộc - Thi ĐồngVai phụ: người qua đường Giáp Ất Bính Đinh…
Câu chuyện của chúng tôi nhưng tôi chưa bao giờ là nhân vật chính, cậu ấy là kỵ sỹ của người khác, còn tôi không phải công chúa của một ai. Khi bóng hình quệt dài đường mưa, dưới tán ô bờ vai cậu ướt đẫm, tôi đã không muốn dừng chân nữa rồi. Có những thứ không thể cưỡng cầu, ban đầu là của tôi, nhưng đến cùng lại chẳng còn gì. Thỏa mãn một chút ước ao mong chờ để đổi lại vết xước trên vai người ấy, tôi không có khả năng. Bắt đầu từ một ánh mắt mơ hồ, kết thúc mọi ảo vọng là từ một ánh mắt day dứt. Vĩnh viễn cũng không thể thay đổi, cậu ấy không vì tôi mà từ bỏ, tôi cũng không vì cậu mà đánh mất. Năm tháng qua đi rồi mọi thứ qua theo, trong thuở thiếu thời một phút rung động chẳng thể đánh đổi chân tâm. Người mà chúng ta đều yêu quý, cô ấy mãi là bạch nguyệt quang của lòng cậu, là người mà cậu đặt trên đầu quả tim. Còn tôi như một cây gai đâm vào người cậu bất ngờ, một chút kích động, một chút đớn đau. Cậu ấy mặc áo trắng sáng, điểm xuyết giữa trời đêm tháng sáu. Bức rèm năm xưa còn chưa hé lộ, chúng tôi chưa từng phụ nhau, cũng không phụ người ấy, chỉ phụ ký ức tương phùng duyên trời tái hợp. Ngày ấy, tôi thích cậu ấy, cậu ấy không nhớ tôi.…
Nhân sinh, ai cũng muốn có được nhiều hơn những thứ họ cần. Vì vốn dĩ, tình yêu cũng phải nuôi dưỡng bằng vật chất.Cô gái cá tính Pha Lê phải lòng cậu bạn bất cần đời Hoa Duy ngay từ ánh nhìn đầu tiên sau lần gặp tình cờ. Tình cảm của hai người cứ thế êm đềm trôi qua cho đến khi một biến cố xảy ra, cả hai đều chịu áp lực từ gia đình và phân biệt đẳng cấp, những bí mật bị chôn vùi nên đã bỏ lỡ nhau.Cho đến bây giờ gặp được cô, cậu mới biết mình đã thay đổi nhiều đến thế nào. Cậu đã có được mục tiêu đời mình, là biến mọi nguyện ước nơi cô thành sự thật. Cô chính là lẽ sống, là liều thuốc Fluxetine (thuốc chống trầm cảm), là người hoàn thiện bản thân cậu. "Em là tất cả, là cuộc sống của tôi. Có đạt được tất thảy nhưng mất đi em thì còn nghĩa lý chi đâu."Cả một đời, một kiếp này của tôi đều là câu chuyện về em, người con gái tôi yêu. Chúng ta đã trải qua bao mùa thay lá, lại chẳng thể chờ đợi nhau đến ngày tuyết rơi...Bầu trời hãy chầm chậm tối chút được không, để tôi có thể ngồi bên cạnh em trên tuyến tàu hôm ấy...Chúng ta đã quen rồi, những khung cảnh tàn phai. Vượt qua những ngọn núi, trải qua nơi không người.Nhưng dừng chân trên con phố náo nhiệt ấy, hòa vào biển người rồi lại biến mất một lần nữa...Nếu như có thể tồn tại hai chữ "Nếu như"...…
Truyện xoay quanh những câu chuyện hài hước ở môi truờng học đường và tình cảm đầu đời của các nhân vật...…
- Này, Tiểu Vũ, đợi anh- Plè... Anh chạy chậm hơn cả rùa bò- Aizz, con nhóc này... 2 đứa trẻ đuổi bắt nhau trên thảm cỏ xanh lốm đốm những bông hoa vàng nhỏ bé. Ánh nắng chan hòa phủ xuống cùng đùa vui với 2 đứa trẻ.......- Tiểu Vũ, em không được đi- Xin lỗi anh, đã đến giờ máy bay khởi hành- Tiểu Vũ...- Tạm biệt, người em yêu...- Hôm nay là ngày lễ tình nhân đấy- Ừ, tôi biết- Này, tôi có 1 bí mật muốn nói cho anh biết- Ừ, em nói đi- Hoàng Nguyên, hình như, tôi thích anh rồi. A không phải, là tôi yêu anh, yêu anh rất nhiều- Ừ- Anh không cần đáp lại tình cảm của tôi đâu, anh hãy để tôi đơn phương anh 1 cách tự nguyện - Tôi có nói với em, là tôi không yêu em?- A...- Ok, tôi và em, yêu nhau đi...- Chia tay đi, chúng ta dừng lại được rồi- Tiểu Vũ...- Buông tha cho tôi đi, tôi chịu không được nữa- Anh xin lỗi, em tha lỗi cho anh đi- Biến khỏi cuộc đời tôi... - Em thật tồi tệ, tại sao lại tàn nhẫn bỏ lại anh nơi này? Tại sao? Tại sao? Được rồi, em muốn đi, anh cũng sẽ đi cùng em. Tiểu Vũ, đợi anh...…
Tác giả: Bán Hạ Lương LươngEditor: Jeongie edit chương lẻ + Mì edit chương chẵnThể loại: Hiện đại, thanh mai trúc mã, thanh xuân vườn trường, 2S, HE.Số chương: 60 chương + 7 ngoại truyện.Tình trạng: HoànNhân vật chính: Cố Thần, Sở DưGiới thiệu:Mỗi ngày gặp phải cậu, lần nào tôi cũng mất mặt.- Sở Tiểu Dư! Cậu đừng có được voi đòi tiên!Chàng trai tức tới mức bốc khói, cậu mới làm tóc đấy, tóc đàn ông mà có thể đốt hả?!"Cậu nói gì?"Cô gái từ từ ngẩng đầu lên, nhìn với vẻ mềm yếu tinh nghịch, rồi bỗng nâng mặt lên, hôn vào cằm cậu."Không... không có gì." Lập tức vẻ kiêu căng cao ngất tắt ngóm, chàng trai cứng người, lắp ba lắp bắp, đột nhiên níu lấy nhúm tóc rơi."Tôi tôi tôi, nói cậu tiếp tục đi."Sở Dư gật đầu, tiếp tục nghịch ngợm đốt tóc.- làm thí nghiệm xem protein có mùi gì.Cố tiểu gia cứng mặt, sờ vào lỗ tai dần nóng của mình, tròng mắt đảo một cái, toét miệng cười."Haiz, đàn ông Bắc Kinh mà! Có mỗi đầu tóc thôi, ai quan tâm tới chút chuyện nhỏ này chứ."--[Nhật ký mất mặt của Cố Tiểu Gia]Cố Tiểu Gia: Thiếu gia đây còn lâu mới sợ vợ!Tất cả mọi người: ...Ừ thì cậu vui là được rồi. Nguồn: https://windflower916.wordpress.com/…
Nguyễn Hà Nhật Minh là nam sinh vô cùng nổi tiếng ở cái đất Hà Nội, chuyên gia phá quy tắc của trường. Số người yêu cũ nhiều đến mức không thể nhớ hết, nhiều lần gây rắc rối cho mọi người, được xem là một tay chơi với hoàn cảnh không lo cơm áo gạo tiền. Nhưng ngược lại học lực của cậu chưa từng bị ai đánh bại trong suốt những năm đi học, ngoại hình cao ráo với khuôn mặt điển trai kèm theo là chút lưu manh khó đoán ấy vậy lại khiến cho nhiều nữ sinh phải đổ gục.Vũ Lê Mỹ Linh cũng là một học bá có tiếng được nhiều người ngưỡng mộ, tính cách trầm ổn, ngoan ngoãn được lòng mọi người, chưa từng một thầy cô nào phải bận lòng vì học lực. Hoàn cảnh sống bình thường, mẹ mất sớm nhưng bù lại cô cũng có một người mẹ kế rất yêu thương và chăm sóc tận tình. Ngoại hình xinh đẹp nhưng sống khép kín nên khó ai có thể tiếp cận được.Hai con người, một thành phố, một trường học, một lớp học nhưng tính cách lại đối nghịch với nhau tưởng rằng họ chỉ là những người bạn cùng lớp bình thường nhưng chẳng ai ngờ được hai con người ấy lại trở thành một phần quan trọng nhất của nhau.Chỉ vì một lần chứng kiến Nhật Minh trượt ván trong công viên, dưới ánh mắt trời dịu nhẹ ấy, sự đẹp trai ấy tăng lên gấp bội khiến Mỹ Linh như bị hút mất hồn đem trái tim trao đi cho một người ngỡ rằng sẽ mãi không bao giờ với tới đượcBước vào cửa hàng tiện lợi, Nhật Minh không nhanh không chậm đi lại lấy chai nước ngọt rồi mang lại quầy tính tiền:"Cậu cũng làm thêm ở đây sao, tính tiền cho tôi đi""Không có…
Cô gặp cậu vào năm cả hai 14 tuổi.Cậu vui vẻ, năng động, hoạt bát. Cậu là hình mẫu chuẩn mực nhất trong đám con trai ở trường và với cô, cậu như một mặt trời nhỏ. Cô luôn bị thu hút bởi thứ ánh sáng tỏa ra từ cậu. Từ giọng nói, cử chỉ, nụ cười cho đến những thứ nhỏ nhặt nhất đều từng chút từng chút một thay đổi tâm tình cô.Có lẽ... Cô đã thích cậu mất rồi? Gặp lại nhau sau một mùa hè cậu biệt tăm biệt tích.Vẫn khuôn mặt ấy, dáng hình ấy. Nhưng dường như mặt trời đã thôi không còn tỏa nắng? Cậu trở nên hướng nội, rụt rè, ít nói. Dù vậy, dần dần, mặt trời nguội lạnh ấy đã trở thành mặt trăng trong cô...Phải chăng trái đất nên thôi nắm bắt những tia sáng xa vời của mặt trời, nhìn gần lại để thấy một mặt trăng luôn kề bên?Và phải chăng thanh xuân chính là động lòng trước một ai đó nhanh đến như vậy?…