"Đối với tôi, anh là duy nhất. Không ai có thể thay thế được vị trí của anh trong lòng mình. Anh sắp đi, có lẽ phải 3 năm nữa mới gặp lại nhưng không vì thế mà tôi sẽ tìm một bờ vai mới. Tôi vẫn yêu, sẽ chờ, sẽ đợi. Bởi anh là duy nhất, trong tôi !"…
Người bạn đang đơn phương như thế nào? Anh ta đem lại cho cuộc sống bạn cảm giác mặn chát như muối hay ngọt ngào như kẹo? Nhưng dù anh ta đối xử với bạn ra sao thì cũng không thể khiến trái tim bạn ngừng thích - ngừng yêu - ngừng đập vì anh ta. Đơn phương là thế! Là cả một cơn bão dữ dội mà không ai có thể điều khiển được... 🍀🍂🌻…
Kenshi Rakna - cậu học sinh 17 tuổi với cuộc sống tưởng chừng bình lặng. Nhưng vào một ngày ngỡ như bình thường, cả lớp của cậu đột nhiên lại bị nuốt chửng bởi một lỗ đen kỳ bí. Trước mắt họ là Cirpolar - lục địa của thế giới mới, nơi có ma thuật là thước đo sức mạnh. Trung tâm Cirpolar là thành phố lớn - Seria, nơi có Hội đồng mà 5 vị Đại Pháp Sư quyền năng trị vì, những người được cho là đại điện đến từ 5 Vương quốc lớn khác nhau. Ngày đầu đến thế giới mới, các bạn của Rakna đã sở hữu trong người lượng ma thuật đáng ngưỡng mộ. Chỉ riêng Rakna - người duy nhất chưa thức tỉnh ma thuật, lại đang sống và làm việc tại Hội đồng với tư cách là "phụ tá đặc biệt".Thế nhưng, chính Rakna - kẻ duy nhất không có ma thuật - lại trở thành một mảnh ghép không thể thiếu đối với những người bạn giữa thế giới xa lạ ấy. Cho đến một ngày, những người bạn cùng lớp của cậu bất đắc dĩ rơi vào nguy hiểm trong chuyến phiêu lưu của họ. Rakna - kẻ yếu ớt trong mắt họ - lại chính là người tiên phong mở đường giải cứu. Để giải quyết bí ẩn trong hầm mỏ cổ đại tối tăm, hành trình tìm ra những điều mới mẻ của chàng trai không có ma thuật bắt đầu.…
Có những ngày, cảm xúc của tôi chợt dâng trào. Tôi vô tình đọc được mấy dòng trích dẫn lại cảm thấy hay vô cùng. Có lẽ, một phần là do ngôn từ hết sức mĩ miều, văn chương. Phần còn lại là đã làm động lòng người, đánh đúng vào cái tâm trạng của bản thân. Để rồi tôi phải bỗng dưng thốt lên :"Trời ơi, gống hệt mình !". Tôi lúc ấy, thực sự có cảm giác người ta đi guốc trong bụng mình từ lâu lắm rồi !…
Thật ra cũng chỉ để xả những cảm giác bức bối trong người nên từ ngữ có hơi loạn và khó nghe, mong mọi người thông cảm. Mà cũng không hẳn là những gì bực bội mới viết lên, có thể là một cái gì đó khiến Ali muốn lưu lại để còn đọc sau này, và lúc đó chắc sẽ tự nhìn lại và cười: "Mình thật trẻ con!"…
Tâm sự ngỏ:Thể loại truyện thơ (Kể truyện cảm xúc) là những câu chuyện được viết dưới dạng thơ với cảm xúc của mình sẽ khiến cho bạn rung động còn kiến thức tinh tế của mình sẽ khiến cho bạn muốn tìm hiểu nó. Với những câu ngắn (thơ) và câu dài (văn xuôi) được xen kẽ và chen lẫn nhau cùng tồn tại một cách đa dạng nhiệm màu. Nó giống như "sự giản dị và đời thường được thay áo mới vậy vừa gần gũi thân quen lại đổi mới sáng tạo".Vì thật ra trước đó mình chỉ viết được 2 bài thơ nhưng có một phép màu đã đến với mình đó là mình yêu một người đàn ông và ví anh ấy đẹp như mơ như hoa văn thơ lá cành nên mình có năng lực viết thơ vô hạn. Nó kỳ diệu lắm ý.Có thể nói em có quá nhiều cảm xúc và lại gộp nó lại cùng một lúc như thể "kiệt tác nhận thức của trái tim mới" nên nhất thời mọi người có thể không cảm được do quá tải. Em xin lỗi vì khiến mọi người có chút "vô hình dung cảm xúc thành bản dạng" nhưng em khóc nhiều lắm khi viết nên mọi người giúp em đọc từng câu và lời ngỏ đề từ của em thật chậm rãi đừng để vần điệu và nhịp điệu của em làm mọi người bị lạc trôi ạ.Thơ em không viết theo từng nội dung trọng tâm vấn đề vì nếu viết theo chiều sâu thì nó không toàn thể và quá cụ thể sẽ dẫn đến mình chỉ chú trọng một nội dung mà quên mất rằng mọi sự việc, hành động, mọi yếu tố, nội dung, vạn vật đang cùng nhau đồng hành tạo nên sự sống tiếp diễn dài vô tận. Nên truyện thơ em là "cảm xúc, nhận thức và kiến thức thế kỷ" sẽ được khai thác trong tương lai qua nhiều ng…
Nơi tập hợp những câu chuyện buồn mà mình nghĩ ra. Có thể bạn đã thấy ở đâu đó vì ý tưởng đôi khi sẽ trùng nhau. Hy vọng bạn sẽ cởi mở đón nhận những đứa con của mình. Cuối cùng CHÚC BẠN ĐỌC TRUYỆN BUỒN RỦ RƯỢI NHÉ!!…
Một cô gái là đại tiểu thư quyền quý...Năm 6 tuổi mẹ chết do tai nạn bí ẩn, cha cô vì thế mà đi lấy vợ hai, thế là cô có một đứa em gái cùng cha khác mẹ kém mình hai tuổi. Em gái được cưng chiều, yêu thương, cô cũng thương nó.... còn cô phải làm việc vất vả, sống trong tủi nhục. Mọi bất hạnh ập đến khi chính cha cũng gặp tai nạn và chết. Cô trở thành mô côi, từ thân phận cao quý xuống một người hầu. Sống trong đau khổ bởi sự ác độc của mẹ kế và đứa em gái mình yêu thương, khinh thường mìnhDần dần họ lãng quên mất cô. Chỉ còn biết đến nhị tiểu thư cao quý.Đúng vào ngày sinh nhật tròn 18 tuổi của đứa em, cô ngất đi như tưởng mình đã chết.....vậy mà cô được một người đàn ông xa lạ mà quyền lực đưa đi. Cuộc đời cô đã thay đổiSố phận cũng thay đổiChân tướng về cái chết của cha mẹ được sáng tỏ....Cô gái đã không còn bị lãng quênTình yêu và hạnh phúc cũng đến với cô...…
Anh tựa ánh nắng ban mai bỗng đến soi sáng tuổi thanh xuân của emNhưng em đã vỡ mộng khi nhận ra đó chỉ là tình cảm đơn phươngAnh không hề để ý đến sự xuất hiện của em ở đóRồi đến ngày gặp lại, em lại không kiểm soát được bản thân mìnhKhiến cho tình cảm đó lại bộc phátThứ tình cảm mà tưởng rằng đã phai mờ theo dòng thời gianChúng ta có duyên nhưng không có phậnĐã yêu nhau nhưng không thể đến bên nhauSuy cho cùng, chúng ta chỉ còn một cách...Là nói lời TẠM BIỆT!!Đón đọc TẠM BIỆT ANH... TUỔI THANH XUÂN CỦA EM ( CÓ LẼ CHÚNG TA KHÔNG NÊN GẶP NHAU)Tác giả :Cutephomaique1835…
Đây là nơi tớ bày tỏ tâm tư tình cảm mà tớ dành cho người thân, bạn bè, người thương và ai đó khao khát cảm giác ấm áp. Và nếu cậu đang có tâm sự, đừng ngại chia sẻ với tớ. Có thể tớ sẽ chẳng giúp được gì nhiều nhưng khi nói ra điều khiến cậu nặng lòng, đâu đó trong cậu sẽ nhẹ nhõm hơn đấy.…
Một dạng nhật kí online Là những cảm xúc không đầu không cuối. Là những dòng viết vội khi đang đứng trên con phố xa lắc xa lơ nào đó. Những sáng mùa thu ngồi ở cà phê nhìn ra Bờ Hồ. Hay những ngày mùa đông gió rít ngoài cửa sổ, ôm một tách cà phê ấm áp. Cũng có thể đang nửa đêm chợt nghe một bài hát buồn viết vội vài câu. "Chỉ mong tuổi trẻ nếu có mất đi, thì câu chữ còn lại sẽ lưu giữ hộ những thứ mà thời gian và cuộc sống nhẫn tâm cuốn mất..."…
Con người luôn có nhu cầu được lắng nghe, được thấu hiểu. Nhưng rất nhiều trường hợp họ thậm chí không tìm ra được một lý do phù hợp cho câu hỏi "Nói ra để làm gì?". Phải, có những cảm xúc chỉ nên giữ riêng cho mình, có những suy nghĩ không biết tỏ cùng ai, có những chia sẻ chẳng biết có ai muốn nghe hay không. Vậy đấy mà yên lặng, mà thinh tĩnh như làn hơi nhạt nhòa. Và rồi, cứ thế mà tự kỷ với nỗi cô đơn vô định của chính mình...…
Design Shop - Quán Trọ Cảm Xúc.Xin chào người bạn đáng yêu.Có phải bạn đang loay hoay tìm một bìa truyện mới cho đứa con tinh thần của bạn? Hay, bạn đang tìm cách để lại một dấu ấn thật ngầu cho bản thân mà chưa biết làm sao? Vậy thì chúc mừng bạn đã tìm thấy chúng tớ - Quán Trọ Cảm Xúc - nơi tập họp dàn nhân viên chất lượng để cung cấp những dịch vụ đáp ứng nhu cầu của bạn.Bấm "Đọc" để cùng tham quan shop của chúng tớ nhé.Bookcover: #lù - @-coludy-…
Nơi lưu trữ những cảm xúc bất chợt...Chúng ta ai rồi cũng có những lúc tâm trạng thất thường, những lúc cảm thấy thất bại, trong tình yêu, trong cuộc sống...Đôi khi bản thân sẽ rất mệt mỏi, nhưng cũng đôi khi một lần buông thả, là một lần cho bản thân cơ hội để đứng dậy lần nữa...…