Theo như các bạn biết, Creepypasta là một gia đình rất đáng sợ ( đối với mình thì là tận thế ). Lúc nào cũng vậy hay chỉ khi giết người thôi nhỉ, hoạt động thường ngày của họ cũng rất thú vị đấy, cứ đọc thử đi ( lưu ý: cái này là do mình tưởng tượng hoy nha ahihi)…
Nữ chính :Tomi Nam chính: vì là thể loại NP nên mình vẫn chưa xác định số lượng, nhưng hứa là nam chính sẽ rất chất lượng.Tình trạng : on going, sắp end. Văn án Xuyên không một cách không mong muốn vào thế giới ninja, bạn sẽ làm gì? Như bao người khác tôi ấp ủ mong muốn trở thành một người đặc biệt. Nhưng sự thật tàn khốc đã khiến cho tôi tỉnh mộng. Siêu việt cái nỗi gì? Bàn tay vàng ở đâu? Sống ở đây 17 năm đã khiên tôi hoàn toàn tỉnh mộng... càng ngạc nhiên hơn là những người tôi coi là bạn lại ngày đêm tính kế lên tôi..." Tại sao các cậu lại tính kế tôi như vây?""Cậu bảo mình chịu trách nhiệm, vậy mà lại bỏ đi. Không trói lại cậu chạy mất thì tụi này tìm đằng trời à""Rõ ràng đã hứa chăm sóc tôi cả đời, vậy mà.. Quả nhiên anh hai nói đúng, không nên tin vào lời đường mật của con gái.""Đã cứu tôi rồi thì phải có trách nhiệm yêu thương tôi nốt phần đời còn lại , cái này gọi là trách nhiệm a"---Nữ chính không thánh nữ, không bàn tay vàng ,nhưng cũng KHÔNG đi theo con đường lạnh lùng girl , thiên tài girl.... Cô ấy là một cô gái bình thường như tôi, như bạn hay như hầu hết những người khác ( như vậy chẳng phải chân thực hơn sao???) Nam chính phát triển theo nhiều loại hình: ôn nhu có, lạnh lùng có... nhưng nhìn chung để cưới được vợ thì vẫn nên chọn cách làm mặt càng ngày càng dày, không có vô sỉ nhất chỉ có vô sỉ hơn.Tới đây các tình yêu, cùng hoà mình vào thế giới này nào~~~Xấu Hoắc~…
Tiên Nữ Giang Đậu HồngTác giả: Ảnh ChiếuThể loại: Cổ đại, Hiện đại, Huyền Nhuyễn.Edit: YunchanTình trạng Edit: Hoàn thànhTruyện được đăng song song trên trang: https://yuntannie.wordpress.com/tien-nu-giang-dau-hong/ Giới thiệu nội dung: Tình nhân trong mộng của ta phải có một bờ môi thật dầy, mí mắt phải sưng phù như mắt cá vàng, cặp mày thì phải trụi lủi như đậu xanh. Khuôn mặt càng tròn càng tốt, chuẩn nhất là phải tròn như bánh trôi ngày rằm. Mũi thì càng tẹt càng tốt, chuẩn nhất là như củ tỏi tháng chạp. Răng thì càng mẻ càng tốt, chuẩn nhất là như hạt thóc bị con gà mổ vụn. Cuối cùng, đầu phải trọc không còn một sợi, mấy loại tóc đen mượt mà, tay áo dài bay bay ấy à, đều không được đâu nhé! ----- Biển tình đầy rẫy hiểm nguy, ai thích cái đẹp xin hãy thận trọng! Mọi người xin hãy tránh xa vụ án giết người không lối thoát này đi! Ngươi yêu ta, hay yêu bề ngoài này đây?…
cách cậu giúp họ thật vĩ đại nhưng lại không biết cách nhìn lại chính bản thân mình, cậu gánh vác một cách nặng nề như vậy là đủ rồi, chúng tôi sẽ bảo vệ cậu4 năm ròi giờ đọc lại thấy cũng cuốn mà giờ không nhớ gì để viết tiếp?????!!!!:))…
Mười năm trước, một cô bé bảy tuổi đã tuyệt vọng vì một chuyện đau buồn trong quá khứ, trong lúc kích động, cô đã dại dột gieo mình xuống biển sâu vào một ngày mưa tầm tã. Mười năm sau, kể từ hôm thảm kịch ấy xảy ra, không một giây phút nào cậu ấy quên đi cái chết của cô bé xấu số, nỗi ám ảnh và tự trách vì mình quá vô dụng đã không giữ chặt tay cô trong ngày ấy, cậu thường xuyên đứng bên cầu tưởng niệm về cô vào những ngày mưa,... nhưng chàng trai đâu hề hay biết, người đã gây cho cậu nỗi ám ảnh kinh hoàng trong mười năm trước lại là thiếu nữ lạnh lùng đang đứng cạnh cậu lúc này.…
"nghe nói, khoảnh khắc gặp được soulmate của mình, người đó sẽ có hào quang bao bọc sáng ngời!"warning: lowercase, soulmate!au, HE(?)main couple: nguyên châu luật (châu kha vũ x trương gia nguyên)•lưu ý: dàn nhân vật có lưu vũ, bé cưng của mình, ai không thích vui lòng nhấn back!…
Gió Thạch Hãn hát bài ca thương nhớMột người đi một người mãi đợi chờ Ta vẫn kể, kể về thời chinh chiếnMong một ngày ký ức lại tìm nhau.Dòng Thạch Hãn bao năm từng chứng kiến,Một cuộc tình chẳng khuất phục thương đauGiữa lửa đạn ta tìm nhau lần nữaHát câu hò cho trọn giấc mơ xưa.Năm 1972, giữa chiến trường rực lửa của Thành Cổ Quảng Trị, Kiều - một nữ chiến sĩ gan dạ, và Phương - cô y tá dịu dàng nhưng kiên cường, gặp nhau giữa những ngày bom đạn ác liệt. Họ cùng nhau chiến đấu, cùng sẻ chia từng khoảnh khắc giữa ranh giới sống chết. Từ tình đồng đội, giữa họ nảy sinh một tình cảm sâu sắc, nhưng chiến tranh không cho phép họ kịp gọi tên thứ tình cảm ấy.Rồi một trận bom oan nghiệt đã cuốn Phương mất tích giữa dòng Thạch Hãn đỏ rực màu đau thương. Kiều tuyệt vọng tìm kiếm người thương, mang theo niềm đau và nỗi nhớ suốt nhiều năm sau. Khi hòa bình lập lại, cô quay trở lại mảnh đất năm xưa, để rồi bất ngờ nghe thấy một câu hò quen thuộc bên bờ sông - câu hò từng gắn liền với Phương.Phương vẫn còn sống, nhưng ký ức về Kiều đã lạc mất theo những tháng năm chinh chiến. Trước đôi mắt ngỡ xa lạ mà thân thuộc, Kiều quyết định ở lại, kiên nhẫn giúp Phương tìm lại những gì đã quên. Và rồi, giữa những câu chuyện cũ, giữa những bông hoa trôi trên dòng Thạch Hãn, giữa những câu hò vọng về miền ký ức, Phương dần nhớ lại tất cả.Chiến tranh từng chia cắt họ, nhưng hòa bình mang họ trở lại bên nhau. Dòng Thạch Hãn đã chứng kiến những cuộc chia ly, nhưng cũng là nơi đưa những trái tim lạc…