'Anh đã nghĩ rằng để em bay lượn tự do ở bên ngoài là một điều đúng đắn. Nhưng định mệnh trêu người, một lần nữa, ông trời lại đưa em về bên anh. Hyeonjoon, đã đến rồi thì ở lại đi. Lần này, anh sẽ không buông tay em ra nữa. Cho dù cái chết cũng chẳng thể chia lìa đôi ta.''Sanghyeok, em đã nghĩ rằng em là cội nguồn của mọi tội lỗi. Em đã cố gắng chạy thật xa bởi em luôn tin rằng không có em, mọi người sẽ sống những ngày tháng tươi đẹp hơn. Nhưng định mệnh trêu người, một lần nữa, ông trời lại đưa em về bên anh. Đã đến rồi thì em sẽ không đi nữa. Lần này, em sẽ không buông tay anh ra nữa. Cho dù cái chết cũng chẳng thể chia lìa đôi ta.'…
minhyung chưa muốn lập gia đình và minseok đồng ý giúp đỡwooje bé nhỏ tin vào tình yêu với ông chú hyeon jun đào hoa vương vấn một mối tình diễn viên hyukkyu theo đuổi tình cũ iko yêu dấu lần nữa ' đều là tình yêu, sao lại khác biệt đến vậy? '…
WangOhLeeBaeThể loại: thanh xuân vườn trường, song phương thầm mếnLee Minhyung × Lee DonghyuckTim em chỉ đập vì anh, nhưng mà anh dường như chưa từng muốn hiểu.…
rồi sẽ đến một ngày em nhận lại được tất cả những gì bản thân em xứng đáng, vẫn luôn có người cảm phục năng lực của em, nỗ lực của em, và dõi theo hành trình của em.anh cũng vậy.anh sẽ luôn hướng về em, minhyungie.mặt trời của mặt trời.nhưng minhyungie ơi, một bầu trời thì đâu thể đủ chỗ cho hai vầng dương em nhỉ?…
Thể loại: Sủng, ngọt, ấm áp Author: Eunhyukie13 Quý vị biết tui mà đúng hơm? Đào hố thì đào rất nhiều nhưng lấp hố thì lại rất lâu. Tình trạng ra chương thì không thể nói trước được. Còn có set pass hay không thì tui cũng không biết nữa 😂…
Ryu "Doongie" Minseok xinh yêu sao lại không cho anh chủ Lee Minhyung bế bồng nữa rồi ?Shortfic nho nhỏ kỉ niệm 4 năm debut của tuyển thủ Lee "Gumayusi" Minhyung (08/09/2020 - 08/09/2024). ⭐ Fic không nằm trong bất kì dự án hay project cộng đồng nào, mọi ý tưởng và kế hoạch đều do cá nhân mình tự triển khai và hoàn thiện. Các xinh ngoan yêu đọc truyện vui vẻ, xin cảm ơn ~ ଘ (੭ˊ ꒳ ˋ) ੭✧…
Khi mà màu sắc là những thứ duy nhất còn lại trong ký ức em. Chúng tôi là Xanh lá, Đỏ, Xanh lam, Vàng, Tím và Tuyết"Hyung à, nếu lỡ em quên........"❗Làm ơn đừng mang truyện đi đâu cả, cảm ơn…
Thể loại : ABO, Nhất thụ đa công, Sát thủ, H.2 ENIGMA × ALPHAmẹ đẻ : Reisa (me)Truyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả! Nhỏ tác giác dễ tổn thương nên nếu không hay xin hãy lặng lẽ đi ra và đừng buông những lời cay đắng ㅠㅠKhông được mang đi nơi khác khi không có sự cho phép của tác giả!…
cv chưa có sự đồng ý của tác giả, editor và beta nên vui lòng KHÔNG RCM CFS HAY PUBLIC. CV mang yếu tố giải trí, phi thương mại, có thể OOC, mong mọi người không gán ghép và suy diễn vào đời thực.#1 bonbin : 24/1/25#1 koobonhyuk 27/2/25…
Khi Riki chưa mở lòng,trái tim Sunoo cũng rách một mảng lớn mất rồi 4 năm một giấc mộng,cuối cùng cũng đến lúc phải thức giấc. HEBối cảnh hôn nhân đồng giới được chấp thuận Hành văn lủng củng,ngu văn,viết chỉ để thỏa mãn nỗi nhớ Sunki…
Families are like music, some high notes, some low notes, but always a beautiful song.CHUYẾN XE SỐ 101 xin chào các readers thân yêu của Trọ nhỏ Heart Warmers Câu chuyện xoay quanh ba ngôi nhà nhỏ của Han Seung Woo - Son DongPyo, Lee Jinhyuk - Kim Wooseok - Lee Jin Woo và Lee Dong Wook - Geum DongHyunViết theo thể loại Huấn Văn. Hãy đảm bảo rằng bạn biết Huấn Văn là gì trước khi đọc nhé.Truyện là sự hợp tác của nhiều tác giả với nhau, vậy nên xin đừng mang đi đâu nhé!Yêu thươngCre by: @Darkhorse984 @BlackRoseGarden12…
Minhyung nói với tôi:"Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau."Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy.Tôi cười."Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời."Đừng yêu em."Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi.Buông lơi anh, bỏ mặc mình.…
Minhyung - người đứng ở cuối con đường dài 7 năm, vẫn mang theo mùi bạc hà chờ đợi một người. " Dù bao mùa thay lá, anh vẫn đứng đó. Cuối con đường nơi em trở về. "…