Ngô Lưu Dương × Lê Ánh Ly Ánh Ly : " Lưu Dương cậu chính là ánh sáng, nhưng cậu lại nhẹ nhàng như một tia nắng luôn sưởi ấm và thắp sáng cuộc đời của tớ vậy "Lưu Dương : " Tớ cũng thích hoa lưu ly vì nó có nghĩa là ' xin đừng quên tôi ' cậu cũng vậy nhé xin đừng quên tớ đó chỉ là mong ước thầm kín của tớ "…
Vật đổi sao dời Vạn vật đều có thể đổi thay Dù sao đó cũng chỉ là lời hứa thời thơ ấu Một người lãnh đạm quay gót, lòng bình yên đến lạ Một kẻ không hề rơi một giọt lệ, môi khẽ nhếch, tim rách đến chẳng thể vá lành Lam Vũ.…
Câu chuyện xoay quanh cô nàng hủ nữ Thanh Nhàn bị xuyên vào trong câu truyện ngôn tình cẩu huyết 3 xu... Cô sẽ làm thế nào để thoát ra khỏi câu chuyện đó khi chỉ nhận được một bức thư duy nhất của bà tác giả đáng mến? Nội dung của bức thư rất đơn giản: " Tác giả của truyện rất buồn vì bạn nghĩ nó thật nhàm chán, vì vậy cô ấy đã cho bạn xuyên không trở thành nhân vật phản diện trong câu chuyện của cô ấy. Nếu bạn muốn thoát khỏi nó, hãy tìm lối thoát ở ngay trong chính khu biệt thự này, ngược lại, nếu bạn không tiếp tục với danh nghĩa của nhân vật, bạn sẽ ở lại đây mãi mãi." Cùng với đó là chữ ký rồng bay phượng múa và icon cười híp mắt." khốn nạn, quân thối tha, đồ chết bầm nhà các ngươi, đồ tác giả mắc bệnh thần kinh... hừ hừ hừ, ta mà thoát được ra chỗ này, các người nhất định biết tay bà." Vừa nói, cô vừa đấm cái gối chút giận, mặt đỏ phừng phừng,miễn cưỡng cam chịu.…
Tên truyện: Đại Chiến giữa Người và ThầnTác giả gốc: Fukui TakumiTác giả Fanfiction: Iseul HireYêu cầu: Cấm coppy, đạo ý tưởng, chuyển ver, re-up hoặc bê đi nơi khác (nếu thấy hãy báo cáo hoặc report giúp tác giả chính là tôi) Nhân vật thuộc quyền sở hữu của Tác giả Fukui Takumi còn ở đây tôi định đoạt số phận cho họWarning: Cấm xem chùa và làm ơn xem thì có tâm nhớ vote và comment giúp tôi đừng viện cớ chỉ trích truyện và tác phẩm của tôi trong khi mượn danh là "góp ý" Truyện tôi, tôi viết còn bạn đọc thì bạn xem mà không xem thì làm ơn biến giùm! •____________•⨱🌻⨱•___________•Truyện kể về một con người lạc vào cõi thần, là một nhân loại lại là con dân Đông Lào, cô tự hào và cũng cực kì thích cuộc sống con người cùng với hình hài con người của mình. Tuy nhiên sau khi cuộc chiến tranh xảy ra, nhiều người đổ máu cùng với sự suy đồi của con người đã khiến các vị thần tức giận cũng là lúc tai họa của thần giáng xuống con người?! Tại nơi đây, cô chính là một trong những con người ưu tú được chọn từ hàng tá con người trong bảy triệu năm của thế giới loài người tới để đấu với thần?! Ơ...nhưng tôi chỉ là một cô gái nhỏ bé thôi mà?! Câu nói đó liền khiến các vị thần lắc đầu mạnh và phản đốiBởi vì cô. . . chính là một tín ngưỡng lại là một tín ngưỡng bị vẩn đục bởi vô số bao quát xung quanh sự trong sáng vô độ ấy. Tại sao? Bởi vì nàng. . . chính xác là "tín ngưỡng" của chúng!…
Ở đây có otp VeresCap😼🤌1 số otp khác như:Triệu vânValheinZataLaviFloHelenAliceAyaHayateEnzoDextraSinesZepNakElandKrixiTeeriRouie[Cấm đục thuyền dưới mọi hình thức] không thích thì cút dùm ha🤘Vai trò của tướng trong truyện có phần hư cấu, sẽ không đúng với cốt truyện thật nhé…
Thể loại: Thanh xuân vườn trườngNam chính: Vũ Thanh Phong sống trong một gia đình nghèo khó nhưng anh có niềm đam mê với bóng rổ là đội trưởng đội bóng rổNữ chính: Trương Tiểu Hi là cô nàng tiểu thư giàu có không kiêu căngAnh và cô hai người không quen nhưng đã học cùng trường đại học Bắc Kinh. Vì cô phát hiện ra anh là người bạn thời thơ ấu nên quyết định theo đuổi anh...…
Câu truyện này thì k phải thể loại gì cả , vi mình mới bắt đầu viết tay nghề non nơt nên sẽ ko hay đâu nhưng mong mọi nguoi đọc và cho ý kiến cần thêm đâu thì them ak <3…
Tác giả : Diệp Ngân Đình(YYT)(Truyện được mình viết và đăng tải chỉ có trên app MangaToon và Wattpad)Thể loại : thanh xuân vườn trường , ngôn tình , yêu thầm , nhẹ nhàng . -Mùa hạ chí năm đó tôi đã lỡ thích người...…
Hihi, lần đầu tiên viết về boylove, câu chuyện kể về Khánh và người bạn thân của cậu ấy là ThànhNhưng thật sự đây có phải là tình bạn thân không nhỉ? cùng đọc nhé…
Mỗi thời điểm của mỗi người đều có một đối tượng khác nhau để yêu. Khi còn bé thì lại muốn một người đẹp, nhắn tin với mình mỗi ngày, la cà mọi nơi với mình nhưng khi lớn lên thì lại từ bỏ những hình tượng đó và muốn chạm đến một người trưởng thành, cho mình sự chắc chắn trong tình yêu, một nơi "bình yên" nhất của mình khi về đến nhà. Vậy rốt cuộc sau khoảng thời gian chật vật giữa những tiêu chuẩn của bản thân, đâu mới là người phù hợp nhất với mình? Tụi mình thật sự, đã ổn đến mức nào?…