Học đường, nơi có tình yêu đôi lứa, bạn bè thân thiết và cả những toan tính hãm hại lẫn nhau. Họ sẽ làm gì để cùng trải qua năm cuối cấp đầy nước mắt này?Thế giới bên ngoài: Hắc, bạch đạo lẫn lộn, có hay chăng những người học sinh năm ấy vì thù hận mù quán mà vấn thân vào nơi đầy máu me chết chóc. Họ sẽ làm gì để thoát thân mình ra khỏi vũng bùn lầy đó?Thể loại: thanh xuân vườn trường, sủng, hắc bang,...Truyện do mình tự viết về cái tuổi nổi loạn mà ai cũng phải trải qua, mong các bạn ủng hộ!…
"Ey!""???""Ta thích muội như ta thích thỏ vậy ^^""....'------------------------------------------------------"Muội muốn nghe ta đàn một bài chứ?""Được a~""Vậy muội phải ôm ta""!!!!"------------------------------------------------------"Ta yêu muội, nếu muội không đồng ý ta sẽ đánh gãy chân muội!""Ca ca bình tĩnh..."------------------------------------------------------"A Tư! Mau thử canh hầm củ sen đi""Woaaa!!Càng ngày tỷ nấu càng ngon a~""Nhưng tỷ thấy muội ngon hơn mà''"???"------------------------------------------------------"Tiểu Tư, muội giống heo quá""Tên kia, nói ta mập hả""Nhưng như vậy mới không có ai giành muội với ta""..."------------------------------------------------------"Vy Tư, ta...hình như yêu muội""..." *Hảo khả ái a~*----vân vân mây mây -----------------------Cứu teo, sao lại thế, sai hết rồi, đam mỹ của ta đâu, tại saoooo???…
Cô, cha mẹ bị chết do bị tai nạng nó đc ông ngoại đem về nó thì lần đày bik mặt ông ngoại cô nhưng cô bị cái chết của ba mẹ mà bị sốc cô rất ngốc nha ngốc cực ngốc nhung khi vụ đó xảy ra cô ít nói chuyện lại vẫn ko cười . Cô sợ tuyết vì ngày tai nạn đều là ngauỳ tuyết rơi nó cứ rơi vào cái ký ức ấy.Ông cô là 1 trùm mafia nổi tiếng nhìu ng nghe tên đã chạy mất dép. Nhưng nó tiếp xúc với ông thì thấy ông là 1 ng hiền hậu. Mà đặc biệt biệt thự của ông rất to lớn và toàn con trai chỉ có cô là con gái. Họ lúc nào cũng kêu cô là tiểu thư haiz. Nhưng khi bắt đầu iu ah cô cứ ngây ngô độ ngốc cũng ko thay đổi khiến ah cực kì nhức đầu vì vk ngốc của nó…
"Đứa nào vứt rác vô bàn tao?" Trí Mân cau có vo tròn một nắm giấy ghi mấy dòng chữ nguệch ngoạc xiêu vẹo mà nội dung chỉ toàn công thức lượng giác. Dạo này trong trường rộ lên phong trào viết thư tỏ tình rồi đặt trong ngăn bàn nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó, ngăn bàn Trí Mân chỉ toàn giấy rác và túi ni lông không biết ai là người bỏ vào. Mấy lá thư đầy tình cảm gì đó, Trí Mân chưa nhận được bao giờ.…
Những câu truyện đánh dấu sự thay đổi nho nhỏ của Auyo, những câu truyện được viết nên khi ấm áp trong vòng tay các admin CBAL ♥ Cảm nhận tình yêu len lỏi trong lòng như socola hòa quyện trong sữa, như sóng cuộn lấy cát, mãi hợp nhau...…
Tâm và Bi đều bằng tuổi nhau-36 tuổi.Tâm sinh ra tại Đà Nẵng,vào Sài Gòn học nhạc viện và đỗ thủ khoa.Lập nghiệp tại nơi đây và là chủ tòa nhà Nightingale và giám đốc công ty dịch vụ giải trí MT Entertainment và có một quỹ từ thiện mang tên MT Foundation.Bi là con trai trưởng của chủ phòng thu lớn Viết Tân Studio và đã du học tại Oslo NaUy và theo bố mẹ về làm thêm tại phòng thu này.Tâm rất may mắn khi được làm việc tại phòng thu Viết Tân và hai người là bạn thân của nhau từ đây.Là bạn thân với nhau khá lâu thì Bi bắt đầu để ý và thích Tâm nhưng Tâm vẫn tỏ thái độ thân mật với Bi nhưng không hề thích Bi và luôn luôn chỉ coi Bi là một người bạn thân…
Jessica là một quân nhân, chức vụ lên tới sĩ quan cấp cao. Một hôm làm nhiệm vụ theo dõi cùng chiến hữu bị phát hiện, không may chiến hữu bị thương.Trong lúc cấp bách liền đem người tới một bệnh viện nhỏ ở địa phương, không ngờ vừa bị bỏ mặt, vừa không có mang theo tiền đi.Nàng lại không mang theo thẻ ngành, chỉ một cây súng lục trong người, trong lúc thấy người của mình khổ sở, tức giận rút súng ra. Tóm ngay một đứa mặt áo blu trắng, dí vào thái dương đe doạ."Người nằm kia mà chết, tôi giết cô"---???…
Nén chặt nước mắt, lòng cô quặn đau thắt từng cơn, từng lời nói do chính mình nói ra như hàng ngàn mũi tên đâm thẳng vào tim cô" Chắc chắn là các nội tạng và huyết quản đã bị xé nát hết rồi mà chúng ta đến một túi máu cũng không có để truyền nữa "" Em nhìn tôi đi "" Nếu thất bại thì phải làm sao đây ? Nếu thế thì tất cả thành viên của tàu y tế... "" Tôi nói em nhìn tôi đi "" Họ sẽ giết hết. Giống như người lúc nãy vậy "Anh kéo tay cô, đối mặt với cô. Anh biết cô đang lo sợ như thế nào. Đây không phải là lần đâu anh thấy cô run bần bật như thế, mạnh mẽ, lạnh lùng chỉ là cái vỏ ngoài của cô mà thôi." Em đừng nghĩ ngợi gì lung tung cả. Ngay cả việc thời gian phẫu thuật đã được định sẵn, hay, việc có thể xảy ra với thành viên của tàu y tế sau đó... Em không cần phải nghĩ đến chuyện đó. "Cô ngước lên nhìn anh, nước mắt chực rơi xuống." Em chỉ cần nghĩ đến bệnh nhân trước mắt thôi. Chỉ cần cố hết sức để cứu sống bệnh nhân là được. Còn tất cả những chuyện sau đó... đó đều không phải là lỗi của em "Anh nhìn cô xót xa, cố giấu đi nỗi sợ hãi trong lòng mình. Trước mắt anh, cả thế giới bây giờ chỉ còn mình cô. Anh thương cô, kể cả những lúc cô lạnh lùng với anh...________________________________Fic này không phải fanfic cũng không phải là cốt truyện của tớ. Chỉ là vì tớ quá thích nên tớ quyết định chuyển thể bộ này từ phim sang truyện. - Con tàu y đức -Kịch bản: Yoon Sun JooTớ mong mọi người ủng hộ nhaaa…