Tác phẩm: Sau nàyTác giả: 班味儿太重了Xin phép và mang về: CestwpTRUYỆN ĐÃ ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ.TÊN TRUYỆN DO CESTWP ĐẶT. TÁC GIẢ VIẾT BA PHẦN, NỐI TIẾP NHAU NÊN TÔI GOM VỀ MỘT ẤY.NỘI DUNG CÓ OOC, DỊCH CHƯA ĐƯỢC TRÔI, NẾU BẠN KHÔNG ƯNG Ý XIN ĐỪNG NÓI LỜI CAY NGHIỆT!...…
Tớ gặp cậu vào một ngày thu nóng bức, khoác lên bộ đồng phục học sinh, cùng nhau với cương vị là khách mời tham gia chương trình nọ. Tớ đã rất lo lắng, đó là lần đầu tớ tham gia chương trình thực tế mà không có các thành viên. Thật may là có các anh, đã như một gia đình mà cười đùa đối đãi với tớ. Thật may là có cậu, đã khiến tớ mạnh mẽ và thoải mái hơn thật nhiều. Ở nơi xứ lạ quê người, tớ lần đầu nhận ra cảm giác thích một người là ra sao, nhưng tớ lại chẳng thể nói rõ với cậu đoạn tình cảm ấy...Những năm tháng ấy của tớ thật tươi đẹp, vì tớ không chỉ có các thành viên (G)I-DLE, có những bạn fan Neverland đáng yêu, mà tớ còn có cậu tô điểm...----------------"Gửi đến một ngày "mưa" có "nắng"..."…
"Nếu Hạ Vy là viên kẹo chanh chua chát, thì Khánh Dương chính là muỗng đường dịu ngọt pha vào cho vừa vị. Cô thích đâm chọc, cậu lại cười hiền như thể chẳng hề biết giận. Người ngoài nhìn vào cứ tưởng cặp này chẳng hợp, nào ngờ lại tạo nên một công thức hoàn hảo đến kỳ lạ: chanh chua gặp đường ngọt, hóa ra là để yêu nhau."-Tiểu Màn Thầu-…
đa dạng, đa cặp. Chủ yếu chỉ là trung tâm về Ebisu và Haruaki, và vài cặp trung tâm là Haru.Ngoại đa phần, tôi đu tạp cặp. Cặp nào ngon nào hiếm thì đu thôi. Tôi đều có hết mà (từ loạn luân ra, tôi hơi kinh)______________________________________________Cảnh báo là có R18, R21...vì tôi thèm, nên tôi sẽ viết. Nào có hứng thì viết, nào thèm thì viết.…
ABO, tiểu thiếu gia của giới giải trí, nữ vương thụ × người thừa kế độc nhất, nham hiểm công. Cp chính: Trương Cực × Trương Trạch Vũ Cp phụ: Tả Hàng × Trần Thiên Nhuận Trương Tuấn Hào × Dư Vũ Hàm Không áp dụng lên người thật!!…
Thể loại:ngược,sủng,HE,đam mỹ,hiện đạiCó một vài điều gửi gắm đến mọi người xin hãy bỏ chút thời gian đọc sơ qua :-Đầu tiên là mình mượn tên tất cả những nhân vật đóng Trần Tình Lệnh để dễ hình dung nhân vật trong truyện -Đây là truyện do mình tự YY nên mong ai thích thì đọc không thì đừng nói lời cay đắng vì mình không bắt bạn vào đọc truyện của mình -Quan trọng ở đây là mình không viết motip theo hiện thực mà mình mô phỏng theo trí tưởng tượng nên không được thắc mắc tại sao khác ngoài đời vậy hoặc thế này thế kia - Mình sẽ không trả lời những bình luận đại loại như copy này kia vì mình không rỗi đi làm chiện tào lao đó -Cuối cùng là cám ơn các bạn đã đọc,các bạn đọc hãy cho mình thêm ý kiến để mình ra truyện mạch lạc hơn,dễ đi vào lòng người hơn.XIN HẾT…
Warning: OOC, không thích vui lòng lướt qua, xin đừng nói lời cay đắng."Em có nuối tiếc không?""Chị vẫn nhớ người kia sao?""Tình cảm chính là không thể cưỡng cầu.""Chị có thể quay lại nhìn em không?"…
Tác giả: YuuriĐây là tác phẩm đồng nhân của bộ phim Hoả vũ khuynh thành.CP chính: Ô Sùng Mặc X Bành NgũĐôi lời của tác giả: tôi viết truyện này với hai mục đích (xin lỗi mọi người trước câu sau hơi tục)Thứ nhất là do Bành Ngũ ảnh đẹp quá, ảnh đẹp tới mức quắn quéo, mà thấy người viết về cp này ít quá nên t tự viết tự thẩm, còn đăng lên do t thấy nên chia sẽ một chút.Thứ hai là má nó chứ Ô Sùng Mặc đáng bị đánh, trong fic này mà hắn không bị đánh một trận nhừ tử thì t không thèm đăng truyện lên đâu. Thằng nhỏ xin đi thì cho đi đi, không chịu cho đi rồi còn ôm di vật mà khóc, má nó t tức. Coi xong tập cuối mà t muốn bò vô phim bắn bỏ hắn cho rồi, nếu không phải sợ Bành Ngũ đau khổ thì trong fic này Ô Sùng Mặc không còn đường sống với t đâu.T viết fic này với tất cả sự oán giận với Ô Sùng Mặc.Tag: ngược.…
Tháng 4 là mùa hoa anh đào nở đẹp nhất ở Nhật mà Tiêu Chiến cảm thấy,anh đang đứng ngoài hành lang của khuôn viên trường ngắm những cánh hoa đang thoăn thoắt rơi xuống,không thể nhịn được nữa mà đưa tay ra đón nó,từng cánh hoa rơi xuống tay anh như một lời nhắc nhủ anh tại sao lại xuất hiện tại một nơi xa xôi không một người quen biết này thì bỗng có một tiếng nói quen thuộc vang lên mà rất lâu rồi anh mới nghe thấy,tiếng nói đó khiến tim anh như muốn ngừng đập giây phút ấy"Giáo sư Tiêu...lâu ngày không gặp" nụ cười toả nắng trên môi của thiếu niên ngày nào bây giờ đã khác xưa nhìn cậu bây giờ đã chững chạc,lạnh lùng hơn xưa...Lúc Tiêu Chiến xoay người ánh mắt chạm phải cậu giây phút ấy toàn bộ giác quan trên người anh dường như đông cứng lại,anh không biết thời gian đã trôi qua bao lâu cho đến khi Vương Nhất Bác chỉ còn hai bước nữa là có thể giơ tay chạm tới anh"Thấy Tôi khiến giáo sư luốn cuốn tới như vậy sao.." Câu nói khiến Tiêu Chiến càng thêm khó chịu,rốt cuộc anh cũng chịu lên tiếng"Nào đâu dám...thấy được Vương đại thiếu gia tôi đây cảm thấy mình thật may mắn" câu nói mỉa mai của Tiêu Chiến,Vương Nhất Bác nghe xong chả giận còn cười nhàn nhạt" Thế sao...nhưng tôi lại thấy ngược lại là giáo sư đang cố tình lẫn tránh tôi"...........Thể loại:Hiện đại,H nhẹ,ngược,HE…