Tác giả:Tiểu Nhục TốngThể loại:Ngôn Tình, Sắc, Quan Trường, Cổ ĐạiNguồn:DĐ Lê Qúy ĐônTrạng thái:Đang raConverter: PoisonicEdit:Pink2205Một câu truyện kể về hành trình của vị nữ quan có lý tưởng, khát vọng lớn lao nhưng cuối cùng lại bị một đám "lưu manh giả danh cán bộ" chốn quan trường chà đạp.Liệu cuối cùng nàng có thoát khỏi những kẻ ấy và vùng lên được hay không? Mời các bạn đón đọc và theo dõi truyện nhé!…
Chuyện kể từ một nơi vùng quê miền Tây sông nước bạc ngàn, đất phù sa màu mỡ đã vun vén cho cây lúa tốt tươi bao mùa mưa nắng. Và miền đất này đã chứng kiến sự lớn lên của hai đứa trẻ, từ cái thuở má bồng, chàng ngốc Hoàng Trung đã mang hình bóng của Út Hẹ tạc vào trong dạ mà trưởng thành. Tưởng rằng tấm chân tình ấy theo năm tháng sẽ được đáp đền, khoảnh khắc vỡ lẽ nhận ra chỉ có mình đơn phương cô Út, trái tim anh một lần vụn vỡ.- Anh thương cô từ thuở trong nôi, từ lúc cô còn bồng bế... Giờ đây cô lại sắp đi lấy chồng, cô bỏ anh sao cô Út? Hờn trách người thương là vậy, nhưng Trung nào hết thương cô. Anh đành chôn chặt tình cảm ấy vào lòng, nguyện dõi theo bóng người thương mà chờ mà đợi. Khi cô sa ngã vì bị phụ tình thì anh nâng đỡ, che chở cho cô, chấp nhận tất cả thiệt thòi chỉ để được bên cô. Trớ trêu thay khi tưởng chừng đã nắm được hạnh phúc thì đời rẽ hướng cho cô Út vào chốn phong trần nơi đô thành hoa lệ. Lần thứ hai trái tim anh vụn vỡ vì cô. Bằng tất cả tấm lòng, bằng một tình yêu bao la dành cho Út Hẹ; Trung một lần nữa chờ đợi, rồi lại dang tay đón cô trở về bên anh. Dù thế nào đi chăng nữa thì tình yêu của anh vẫn còn đó, vẫn chan chứa một niềm giản dị:- Anh thương em, mình về bắt đầu lại, nghen em? Lòng cô lâng lâng, chợt nhận ra Hoàng Trung là nơi để cô trở về... Chừng nào cho sóng bỏ gành Cù lao bỏ biển anh mới đành bỏ em.**: Ca dao Việt Nam.…
An Nhiên sinh ra và lớn lên trong gia đình ở một vùng quê xa trọng nam khinh nữ, khi mới sinh ra cô còn không có tên vì gia đình chẳng ai là quan tâm nên cứ gọi đại và tùy ý là " con nhóc" . Nhưng may mắn thay bà nội cô lại rất thương cô nên đã xin cha mẹ cô và tự đặt tên cho cô là " An Nhiên" nghĩa là an lành, ko gò bó tự làm chủ cuộc đời. Nhưng đến năm cô 4 tuổi mẹ sinh em trai cô phải gánh hết việc nhà,nhưng dưới sự yêu thương và che chở của bà nội cô thuận lợi học tập đến đại học, buồn thay năm đầu đại học bà cô đã mất ,từ đây cô không còn ai ở bên và tự lo liệu. Nhưng sóng gió ập đến quá nhanh, làm cô nhìn càng rõ hơn bộ mặt của gia đình cô, và cả mặt tối của xã hội, đẩy cô đến con nghõ cụt, giờ đây số phận cô sẽ ra sao...?Liệu cô sẽ tự nắm dữ lấy nó hay để nó xoay chuyển theo?…
Tuyển tập này chỉ tập trung vào chủ đề nguồn cội, lịch sử, quá khứ. Đối với người xa xứ, nguồn cội và bản sắc dân tộc là vấn đề thiết thực. Nó khiến bạn đứng vững trước sức ép của môi trường nước ngoài, khi mà bất cứ thứ gì bạn làm, sở thích, suy nghĩ cũng bị đem ra mổ xẻ xem xét là đúng hay sai.…
Bóng tre xanh ngả trong gió.Giữa thời đất nước dần yên bình sau bao tháng năm loạn lạc, nơi miền quê xanh ngát, có một lũy tre nghiêng mình trong gió như chờ đợi bóng dáng vững chãi của núi non. Khi vị võ tướng Vũ Đăng Quân trở về quê nhà, ánh mắt anh bị níu lại bởi hình dáng dịu dàng của một người thầy bên khung cửa trường làng. Một ngọn gió mạnh mẽ từ chiến trường, một lũy tre trầm mặc bên dòng đời chảy trôi, liệu họ có thể tìm thấy sự an yên giữa lòng nhau?---Thể loại: Đam mỹ, Điền văn, Lãng mạn, Thực tế, Võ tướng x Thầy giáo, Tình yêu nhẹ nhàng, sâu sắcBối cảnh: Việt Nam thời phong kiến, hậu chiến. Xây dựng đất nước, gia đình và sự an yên.…
Nareda vừa lau cho anh những vết thương vừa hỏi:- Sao cậu lại đánh lại họ chứ- Nó bắt nạt cậu mà- Bắt nạt thì bắt nạt. Tớ có lẽ cũng không được cậu lo lẳng, bảo vệ mãi được đâu.- Sao lại không được ? Tớ hứa sẽ bên cậu và bảo vệ cậu hết đời mà ?Đến đây thì cô lại đỏ mặt. Biểu hiện thường thấy nhưng lần này đã đỏ ra tận mang tai.- V...vậy ư ? Cậu hứa chứ ?- Tớ hứa !Nhưng...giờ có lẽ anh không thể thực hiện lời hứa đó nữa rồi...Note: Mình lấy một chút ý tưởng từ phim "Lạc vào khu rừng đom đóm" với "Vùng đất linh hồn".ẢNH BÌA CHỈ MANG TÍNH CHẤT MINH HỌA:)Truyện sặc mùi ngôn lù, cân nhắc kĩ trước khi xem:)Cre ảnh: Canva…
(đồng nhân hi dao)sau khi đọc xong ma đạo tổ sư mik vẫn luôn tự hỏi:"a dao liệu có thể trọng sinh lại một lần,hoàn tất những lỡ làng mà duyên tình kiếp trước không thể hoàn,được hay chăng?"mình nghĩ những chuyện thuộc về cp này vẫn là một ẩn số,chẳng biết những cái hint vụn vặt mù mờ mà má Xú tung ra đã đủ chứng minh đây là một cp chân chính hay chưa...mình biết chiếm đa số sẽ ship hi trừng,nhiếp dao nhưng mà câu nói cuối của a dao khiến mình vô cùng luyến tiếcvậy nên đó là lí do mình viết fic nàyĐây chính xác là tác phẩm đầu tay của mình nên dù cho văn phong có không trôi chảy,câu từ có không suôn sẻ mọi ng cũng đừng quá xem trọng mà hãy thẳng thắn góp ý,mình hứa sẽ sửa lại.Mong các bạn ủng hộ(Mọi ng k ship cp này vui lòng không ném đá,xin tôn trọng tác giả).…
Tác giả: Diệp Ức LạcThể loại: Xuyên Không, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Tu Chân, Dị Năng, Điền Văn, Chủ Công, Cường Cường, 1×1, Sinh Tử, HECp chính: Tiêu Cảnh Đình - Hứa Mộc AnTình trạng bản gốc: Hoàn (397 chương)Tình trạng edit: lê lết -.- (29/10/2022)Editor: Cá RôVăn án:Sinh viên học viện nông học Tiêu Cảnh Đình trọng sinh ở một thế giới khác, trở thành đứa con bị vứt bỏ của một gia tộc ở đại lục Man Hoang.Là một cẩu độc thân hơn hai mươi năm, Tiêu Cảnh Đình tỉnh lại có chút hưng phấn phát hiện hắn có một bà xã anh tuấn đoan chính, có điều, bà xã cùng hắn chia phòng ngủ.Hắn còn có con trai, có điều, con trai đối với hắn sợ hãi và chán ghét.Tiêu Cảnh Đình có chút ủ rũ phát hiện, nguyên chủ là một tên cặn bã ăn nhậu chơi gái đánh bạc đánh vợ đánh con không gì không giỏi, hắn phải làm sao để thay đổi hình tượng đây...Kiếp này có không gian trồng trọt, hắn quyết định sẽ chăm chỉ tu luyện và trồng trọt.________________________________________________*NOTE* Truyện này ta thấy có kha khá nhà đã thầu, nhưng mà đều chưa hoàn, theo như thời gian update mới nhất thì cũng khá lâu rồi, có lẽ đã drop(?) nên ta đành phải tự thân vận động vậy. Tiến độ phụ thuộc vào mức độ lười của ta @~@Truyện ta edit dựa trên convert, cũng là lần đầu edit nên nếu có sai sót, hành văn không rõ mong mọi người bỏ quaBản dịch phi lợi nhuận, đều là công sức ta bỏ ra nên mong mọi người đừng re up ở bất kì đâu, cảm ơn…
Nguyên tác: 报告老大! 我是卧底! Tác giả: 塑料袋 (Tố Liêu Đại)Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Đoản văn, Thị giác nữ chủ, Ngôi thứ nhấtTình trạng nguyên tác: Hoàn (16 chương chính văn + 1 chương phiên ngoại)Tình trạng edit: Đang lết 🐢 Edit + Beta: MàuẢnh: MàuNgày mở hố: 12/07/2023Ngày lấp hố: **/**/2023Văn án: Trong thời gian thực tập ở đội cảnh sát, ta được phân nhiệm vụ nằm vùng bên lão đại hắc đạo.Kết quả là, vào đêm đó ta trượt tay -Không cẩn thận gửi nhầm bản ''Kinh nghiệm nằm vùng'' cho lão đại.Sau một thời gian đôi bên trầm mặc, lão đại rep lại -"?""Ngươi chăm chỉ như vậy, hay là thưởng cho ngươi nhé?"-----Tớ muốn gửi lời cảm ơn Leo Sing đã cung cấp bản convert cho tớ 💖…
Sau khi tử vong ngoài ý muốn, Bách Hợp chiếm được cơ hội sinh tồn, vì muốn giữ vững hiện trạng, cô phải xuyên qua nhiều câu chuyện khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ.…
Ôn Dao - sinh viên năm hai Đại học Tài chính - vừa trải qua học kỳ tệ nhất đời: rớt bốn môn, mất phương hướng, tinh thần xuống dốc. Cậu biết mình không phải đứa lười, nhưng càng lo lại càng không học nổi. Mọi thứ mắc kẹt trong vòng lặp trì hoãn và tự trách.Trong lúc tuyệt vọng, cậu tìm đến Thẩm Du - cựu học sinh Bắc Đại, nổi tiếng lạnh lùng, lý trí và quản lý thời gian như kỷ luật thép. Không ai biết vì sao một người như Thẩm Du lại chấp nhận lời xin "được quản" của cậu sinh viên xa lạ. Chỉ biết buổi gặp đầu tiên của hai người đã mở ra một quan hệ đặc biệt: nghiêm khắc, lý trí, không dính đến dục vọng, nhưng đủ sức uốn nắn cả một cuộc đời.Từ lịch trình từng giờ, từng việc nhỏ như uống nước, ngủ sớm, đến bản mục tiêu, báo cáo mỗi ngày - Thẩm Du không bỏ sót một chi tiết nào.Ôn Dao từ chỗ không tin mình làm nổi, dần bị ép phải thay đổi: đứng thẳng hơn, tập trung hơn, có trách nhiệm hơn. Và điều khiến cậu vừa sợ vừa yên tâm nhất - là người đàn ông ấy không hề nương tay.Một quan hệ quyền lực - phục tùng, hoàn toàn phi-tình-dục - bắt đầu từ cam kết "được quản", nhưng dần dẫn Ôn Dao đến việc đối mặt với chính mình, phá được bóng đen trì hoãn, và bước vào quỹ đạo cuộc sống mà cậu chưa từng dám nghĩ.Thẩm Du không phải thầy, không phải bạn.Anh là người đứng sau lưng cậu - lạnh, vững, và nghiêm đến mức khiến cậu không thể tự lừa mình thêm một lần nào nữa.Đây là câu chuyện về kỷ luật - trưởng thành - và sự kiểm soát vừa đủ để cứu một người đang mất phương hướng.…
Tác giả : Văn Phi MặcEditor : Hoài Thương Số Chương : 1472Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Xuyên việt , Ngọt sủng , Song khiết , Tùy thân không gian , Làm ruộng , Trạch đấu , Cường cường , Cung đình hầu tước , Duyên trời tác hợp , Ngược tra , Linh dị thần quáiGiới thiệu :Vừa mở mắt, Lâm Diệp Nhi bi ai phát hiện chính mình thành một bé gái mồ côi nhà nông, bên người còn mang theo hai tiểu bao tử. Đối mặt ngôi nhà chỉ có bốn bức tường tranh tồi tàn, một đám thân thích cực phẩm lòng lang dạ sói May mắn 【 không gian 】 nơi tay, ăn mặc không lo.Cuộc sống này nổi lửa lên, cực phẩm thân thích một đám tới cửa nháo.Ta đi, thật xem nàng là bánh bao mềm, tùy ý các ngươi vuốt ve. Bàn tay vung lên, trực tiếp quét người ra cửa.Làm làm ruộng, bắt bắt quỷ, đuổi trừ tà......Cuộc sống gia đình thật tốt đẹp.Chỉ là, nam nhân kia là chuyện gì xảy ra.Rõ ràng là cái ngốc manh cừu con, đảo mắt hóa thành sói xám.…
Thể loại: tùy bút Ghi chú: Một chút về tôi, một chút về mọi người quanh tôi, một chút về thành phố chộn rộn. Những thứ tôi yêu, những thứ đẹp đẽ nhất trần đời... Lưu ý: KHÔNG được phép đem tác phẩm này khỏi đây.…
Tên truyện: Nắng TànThể loại: lãng mạn, hắc bang, xuyên khôngTác giả: Truy Quang (@Dongvotam)Chú ý: trong truyện có lẽ sẽ tồn tại rất nhiều tình tiết viễn tưởng, giả tưởng, phi logic, lưu ý trước khi chọn đọc..... Văn ánChờ ánh dương vụt tắt, chờ bóng tối ngự trị, chờ thời khắc biển và bầu trời hòa làm một thể.Chờ, hết ngày này qua ngày khác.Chờ, năm tháng luân hồi chuyển tiếp.Đông sang Xuân đến, Hạ tắt Thu đi. Tròn mười năm sống với nỗi đau đớn giày xéo tâm can, là mười năm anh đợi em trong thầm lặng. Nhớ không dám nhắc, yêu không thể nói, lời nguyện thề còn chưa trọn vẹn.Nắng đã tàn, vì sao em còn không quay trở lại?# Truy Quang(@Dongvotam)…