Và rồi khi ta tỉnh dậy, những kí ức về một thuở hoa niên tại gác nhỏ đã vắng nhà, lặng yên, trầm lắng. ;wakeonez nhưng chủ yếu là 2junghyun và hanrae. bối cảnh việt nam thời bao cấp, ý là cái thời mà thanh niên đánh nhau rồi một nửa lên phường, một nửa lên viện một ngày ba bữa là chuyện bình thường.…
"Nishikado-san, em sẽ ở bên ngoài đợi cho đến khi buổi kí tặng kết thúc. Em có chuyện quan trọng cần nói."Yuki kiểm tra lại mẩu giấy một lần nữa trước khi kẹp nó vào sâu trong cuốn sách và đóng lại. Cô mỉm cười để động viên chính bản thân mình rồi hít một hơi thật sâu. Nhìn hàng dài những cô gái đang bồn chồn nhấp nhổm không yên trước mặt mình, trái tim cô như hẫng đi một nhịp. Cô nhận ra sức hút của chàng trai mà cô đã theo đuổi bao lâu nay tới những cô gái trẻ, thậm chí là những người phụ nữ đã đứng tuổi, kinh khủng tới cỡ nào. "Làm ơn, Nishikado-san. Lần này, làm ơn, đừng chạy trốn." Cô cúi mặt, đôi mắt dán chặt vào bìa sách. Phải rồi, lí do cô chọn ngày hôm nay để nói lời tạm biệt, vì anh luôn quay lưng bỏ chạy mỗi lúc nhìn thấy cô. Hôm nay là buổi kí tặng sách, với hàng ngàn người hâm mộ, làm sao anh có thể chạy trốn được kia chứ, anh sẽ đọc được mẩu giấy, nhận ra cô đang nghiêm túc tới cỡ nào. Và, cô sẽ được nói lời tạm biệt.Và sẽ được hỏi, liệu cô có thể hi vọng?…
"DẠ LAN HƯƠNG TÍM"-CẢNH BÁO: câu truyện có thể bao gồm lời xúc phạm, spoilers, máu, ngược.Tất cả nội dung nguyên gốc thuộc về Wakui Ken. Hình ảnh và nội dung fanfic thuộc về yang_161 (https://www.wattpad.com/user/yang_161). Bản dịch thuộc về tôi.Tiến trình bản gốc: Hoàn thành (44 chap)(https://www.wattpad.com/story/295572683-%F0%9D%97%A6%F0%9D%98%81%F0%9D%97%AE%F0%9D%98%86-%F0%9D%97%AE%F0%9D%98%84%F0%9D%97%AE%F0%9D%97%B8%F0%9D%97%B2-haitani%27s-little-sister)Mời các bạn thưởng thức.…
Note: Tôi chẳng biết nên cho nó vào cái category hay rating nào cả. Vì tâm trạng có chút vấn đề và cảm hứng khi cứ liên tục replay "4 o'clock" vào tầm 4,5h sáng bỗng nhiên tuôn ra, thì đành viết cho trống bớt não =)))))))))Pairing: Tất nhiên là VMinWord: 15555h50'…
Awake.........Hãy hiểu theo những gì bạn có thể hiểuLưu ý: ghi all nhưng không phải all.....chính xác hơn là chỉ có Kim Ngưu, Thiên Yết, Xử Nữ, Ma Kết và Bảo Bình mà thôi....#Jenvalerie…
ở đây có một chiếc fic sinh tử văn ngọt ngược trộn không đều.au: _jarily_cp chính: taekook (bts)chuyển ver: _thy17_cp chính chuyển ver: jeongri (zb1-wake1)highest rank: #1 zerobase1 (12/7/2023) #1 shen quanrui (26/7/2023) #1 shenricky (26/7/2023)-------------------------‼️Chuyển ver đã có sự đồng ý của tác giả…
Tác giả: LeafCouple: Bạc Tửu Nhất BôiNhân vật: Bá Viễn x Nine Cao Khanh TrầnNgoại trừ những bình luận mang tính công kích, nói xấu Bá Viễn và Nine, mình tiếp nhận tất cả những bình luận về tất cả phương diện khác.Là một fic ngẫu hứng viết ra trong lúc phê đường, văn phong có thể không mượt mà, mọi người thấy cấn chỗ nào thì góp ý chỗ đó, mình sẽ sửa đổi.Mọi chi tiết trong truyện vui lòng không áp dụng vào thực tếMình chỉ đăng truyện trên wattpad. Tất cả những bản thảo trên các trang mạng ngoài wattapd đều là bản copy chưa có sự đồng ý của mình.…
[Bản chuyển thơ của người dịch]Người vốn sợ cơn nước trời caoCó ai bên, hãi hùng đâu nào?Ấp ủ trong chăn cùng thỏ thẻTình ta như bay với trăng saoNgười từng sợ mưa rào nặng hạtChốn yên lòng bỗng chợt đổi thayMây cũng trôi nước rồi ngừng chảyGặp ai, người tim nát hồn tàn.+×+[Bản dịch theo nguyên tác]Yeonjun từng sợ những cơn mưa. Nhưng giờ anh mang mối hãi hùng với một thứ khác.Original writer: seventies…
Tình cảm - dù là gia đình, tình bạn hay tình yêu - luôn là những sợi dây vô hình nhưng bền chặt, kết nối con người với nhau qua thời gian và thử thách. Gia đình là nơi ta bắt đầu, nơi tình thương không điều kiện luôn chờ đón. Tình bạn là bến đỗ ấm áp giữa dòng đời nhiều biến động. Còn tình yêu, là ánh sáng dịu dàng len lỏi vào tâm hồn, khiến mọi khoảnh khắc trở nên ý nghĩa hơn. Ba dạng tình cảm ấy, mỗi thứ một vẻ, nhưng đều là cội nguồn nuôi dưỡng trái tim con người. Couple: Meanie (Mingyu - Wonwoo) + Soojun (Soobin - Yeonjun)…
Cô từ từ mở mắt, dưới lớp sương mơ màng phủ lên khóe mi, cô thấy ánh mắt anh dành cho thật khác thường ngày. Dù vẫn còn nét dịu dàng vốn có, nhưng xen vào đó là những cảm xúc mà chẳng thể nào gọi tên.Hít một hơi thật sâu, anh gỡ tay mình ra khỏi mái tóc đang rối tung rồi áp lên gò má đang nóng bừng từ lúc nào của cô. Anh mỉm cười, nụ cười ngọt ngào đầy thân thuộc, khiến cô bất giác cong khoé miệng."Đêm nay, anh ngủ lại được không?"…
Và giây phút đó, mọi cử động của cô như một thước phim quay chậm, khiến anh không thể nào rời mắt.Anh nghe thấy tiếng gót giày chạm vào nền gỗ. Cô gái với gương mặt nhỏ nhắn cùng đôi mắt to, đen láy tràn ngập ý cười nhẹ nhàng tiến về phía anh. Vài sợi tóc nhẹ bay trong cơn gió, chạm vào gò má ửng hồng. Nó khiến bàn tay anh rịn mồ hôi, hai bên tai bỗng chốc nóng bừng, như khi anh hôn bất cứ bạn diễn nào, nhưng cũng khiến cổ họng anh khô lại, cảm tưởng như không thể cất nổi nửa lời, điều mà anh chưa từng trải qua.…