Con chó diên
Chuyện mang tính đồi trụy kinh dị và ám ảnh , không kém phần gây cấn…
Chuyện mang tính đồi trụy kinh dị và ám ảnh , không kém phần gây cấn…
hihi, fic này xàm lozz lắm á, nhưng mình còn hãm lozz hơn nữa.…
Ước mơ của một cô gái là fangirl…
Chờ đợi liệu có hạnh phúc?…
Là một câu chuyện đơn giản, có đôi chút hài hước, và với chủ đề chính là thanh xuân vườn trường. Ai cũng có một thời thanh xuân nồng nhiệt và mãnh liệt... người con gái và người con trai trong câu chuyện có thể không tạo ấn tượng cho mọi người đọc.. nhưng hãy nhìn vào hai nhân vật ấy, tình yêu ngây thơ trong sáng thuở vườn trường sẽ gợi lại hình ảnh khi xưa cho những bạn đọc... Và những cảm xúc trong các bạn sẽ được khơi dậy.. tâm hồn sẽ trẻ lại, giúp các bạn có thể một lần nữa trở lại thời thơ ấu...Thời thanh xuân có một không hai... Hãy dành cả thanh xuân để yêu một ai đó... Đừng biến thời thanh xuân đẹp đẽ ấy trở thành một khoảng trời đen tối... Thiên thần sẽ ở bên bạn lúc bạn cần!... Các bạn sẽ ủng hộ tôi chứ! Tôi cần các bạn.. các bạn hãy ủng hộ tôi!…
📘 Chính truyện - 18 chương (1-18):Chủ yếu xoay quanh: • Mối quan hệ Hủ Ninh × Tử Du: từ thù hận → quan tâm → giằng xé → chia xa • Sự xuất hiện của bạn thân - người si tình, luôn bên Tử Du trong những lúc yếu đuối • Quá khứ đau lòng với Lưu Hạo và vết nứt không lành trong lòng Tử Du • Yếu tố nghề nghiệp ngành y, tâm lý, bệnh lý và những lựa chọn sinh tử⸻💌 Ngoại truyện - 5 chương (19-23):ChươngTiêu đềNội dung chính19Người Không Được ChọnGóc nhìn của bạn thân: si tình, âm thầm ở bên, chấp nhận làm người đứng ngoài20Mùa Đông CũHồi ức giữa Tử Du và Lưu Hạo: tình yêu trong sáng, ngắn ngủi và đầy tiếc nuối21Điền Hủ Ninh Sau Chia TayCuộc sống sau này của Hủ Ninh: cô đơn, trưởng thành, nhưng mãi mất đi người quan trọng22Nếu Có Kiếp SauMột chương tưởng tượng: nếu ba người gặp lại trong một kiếp khác - bình yên hơn23✅ Tóm tắt tuyến nhân vật:Thư Gửi Người Đã KhuấtLá thư Tử Du viết cho Lưu Hạo nhưng chưa bao giờ gửi - khép lại câu chuyện bằng sự thanh thảnNhân vậtVai tròTính cách - Phát triểnTử Du (bot)Bác sĩÔn nhu, lạnh lùng, mang tổn thương sâu sắc từ quá khứĐiền Hủ Ninh (top)Thiếu giaKiêu ngạo, bất cần → dần trưởng thành và biết trân trọngBạn thân (bạn hóa thân)Vai phụ quan trọngSi tình, dịu dàng, là điểm tựa vững chắc trong những lúc Tử Du yếu đuốiLưu HạoNgười yêu cũ đã mấtGắn liền với bóng tối quá khứ của Tử Du - là lý do cho sự dằn vặt và lẩn tránh…
Truyện bách nha ae…
Anh đã hối hận từ ngày chọn rời xa em…
Đây là giấc.mơ tôi viết lại nên sẽ khá mơ hồ…
Tự viết, teenfic , nhảm, bl, np, dị ứng né…
Các cậu hãy đọc ở chap đầu tiên nhó,sẽ có một số lưu ý,phải đọc á nha💅…
quán bar ngày nào cũng có khách quen ghé.…
do trời định đoạt…
Đêm tháng 10 năm đó gió mùa đông thổi mạnh, hoa tuyết đầu tiên cũng đã rơi. Ở Trần gia trang đèn sáng rực như ngày, người qua kẻ lại hối hả. Độ chừng đến khi ánh nắng của ngày mới ló dạng thì cũng là lúc tiếng khóc xé tan đi mọi lo lắng của người đứng đầu Trần gia mới mất đi. Đó là tiếng khóc chào đời của một thiên thần bé nhỏ, tam tiểu thư Trần gia. Phải nói là... Đã hơn 15năm rồi Trần gia mới đón chào một thành viên mới. Vợ chồng Trần lão gia đã sống với nhau được 30 năm. Đã có với nhau 2 người con trai, nên luôn mong đợi có một cô con gái. Nhưng mãi đến 15 năm thì phu nhân mới mang thai. Lúc này phu nhân đã 45 tuổi nên mọi người trong nhà ai nấy cũng lo lắng cho đến ngày phu nhân chuyển dạ suốt 1ngày 1 đêm, thì càng làm Trần lão gia căng thẳng hơn. Nhưng trước ngày đó một lão đạo sĩ đã phán với ông rằng đứa bé gái này là phúc tinh của Trần gia nhưng số phận của nó lại vô cùng khổ sở trong nhân duyên.......? Lời phán đó không ngờ lại ứng nghiệm....…
Author: Nhược Minh ThùyPairing: Diệp TưFANFIC LÀ SẢN PHẨM TRÍ TƯỞNG TƯỢNG CỦA TÁC GIẢ.FANFIC LÀ FANFIC, KHÔNG ÁP LÊN NGƯỜI THẬTCẢM PHIỀN KHÔNG ĐEM ĐI NƠI KHÁC."Tôi nói cho bạn biết đừng nên tin vào những tình cảm là diễn này, lời nói dối hoa mỹ của những thiếu niên, một ánh mặt gạt lừa toàn bộ thiên hạ.Quay đầu nhìn lại như thể chấy chứa trong lòng đó là một vết sẹo, chỉ có kẻ ngốc mới đắm chìm trong những giả dối mãi không nỡ rời đi.""Để tôi cho cậu xem tháng ngày thanh xuân dù chỉ vài vét bút nguệch ngoạc lại khiến tôi trầm mê.Bên cạnh chỉ có mỗi người ấy, nhưng lại can đảm đến nơi mộng cảnh điên cuồng không ánh sáng."…
Người ta thường nói "Ta chỉ sống một lần trong đời." Để khích lệ mọi người hãy làm những gì mà mình yêu thích. Tuy nhiên, có quá nhiều thứ ràng buộc chúng ta, khiến ta không thể theo đuổi "ước mơ" của riêng mình. Và tôi, mang theo khát vọng được đắm chìm trong thiên nhiên và sống một cuộc sống đầy những lo toan. Không phải tôi không thể tự do theo đuổi ước mơ của mình, mà phía trước tôi còn nhiều thứ khiến tôi phải để tâm và lo lắng. Mãi đến khi, cuộc sống chỉ còn lại hai từ "chờ đợi" thì tôi mới có thể thanh thản tận hưởng điều mà tôi luôn mong ước bất lâu. Bỏ lại sau lưng bao muộn phiền, tôi như thể được tái sinh trong vọn vẹn vài tháng ngày xuân. Thay vì dành dụm tiền điều trị, tôi xin phép người nhà cho mình được đi đến nơi mà mình yêu thích nhưng chưa từng có dũng khí đi đến. Lạc vào trong biển hoa, cả thế giới dường như chỉ còn mình tôi tồn tại. Đắm mình vào dòng nước xanh ngắt, tôi cứ ngỡ mình đã tan chảy vào đại dương. Một lần được nhìn thấy chân trời vô cực, cứ ngỡ như thiên đường đang ở trước mắt rồi. Sau cùng, tôi trở về nằm trên mùi rơm đầu mùa. Hít hà mùi làng quê quen thuộc. Thực ra, mỗi một người đều có thể đi đến nơi chúng ta muốn đến. Tuy nhiên, còn quá nhiều sự ràng buộc khiến chúng ta không dám buông. Khi đã không còn sự ràng buộc nữa, khi ấy chúng ta mới dũng cảm lựa chọn cách sống riêng của chính mình.…