Sớm ngày cạnh bên
Tháng 9 mang theo nhiều kỉ niệm…
Tháng 9 mang theo nhiều kỉ niệm…
Cuộc sống mới của một con hủ nữ!!!T/g: Tsuki°○°…
Sau đây là những câu chuyện ngược nhỏ mà mình viết ra, mong mn ủng hộ.…
Có bao giờ giọt nước của mình vì một người mà lại rơi không? Dù biết đối với người ta mình chỉ là một món đồ chơi mà thôi. Chính tôi cứ mãi ảo tưởng, nhìn lại những chuyện vừa qua tôi tự trách mình ngu, cố chấp, bướng bỉnh. Bên cạnh đó, chính những người bạn đã kêu mình nên chấm dứt sớm, kéo dài mãi sẽ không có hạnh phúc. Xin lỗi, xin lỗi vì tất cả! Bản thân mình là do tự mình quyết định mà tại sao mình nhận lại được ngoài hai chữ đối trá, trái tim tôi đau dù vậy có ai biết chăng? Hay là cứ mãi đâm đầu vào con đường không có lối thoát.…
Theo các câu chuyện ngôn tình thường thấy, sẽ bắt gặp nhiều truyện theo motip oan gia?? Nữ chính đụng độ nam chính tạo nên nhiều rắc rối khó đỡ, nam chính hứng thú với nữ chính rồi nam chính theo đuổi nữ chính và sau đó yêu nhau, sống hạnh phúc mãi mãi? Nhưng đến với truyện này, sẽ theo hướng hoàn toàn khác... hãy đoán đọc nhé…
Truyện viết về thanh xuân vườn trường…
Down and Out in Paris and London là tác phẩm đầu tay của nhà văn người Anh, George Orwell. Xuất bản năm 1933. Đây là cuốn hồi ký của ông về những góc tối nghèo đói và đau khổ của hai thành phố.…
Tận thế đến, xác sống giống như thủy triều vọt tới. Trần Quang Đại lại đang phải đau đầu suy nghĩ thiếu phụ, vợ người, mỹ nhân, bạn gái của bạn phải mang theo ai đây, đúng là vấn đề nan giải..…
"trái tim màu tím đócó nghĩa là gì? Anh định thả thính em hay gì? em ko dễ dãi đâu. Anh cốnói gì cũng ko đc đâu"... -trích truyện-…
thanh xuân năm ấy; tôi và bff t9i đều thích một chàng trai. tôi giữ tất cả trong lòng? tình cãm đem chôn sâu dưới đáy lòng, ngày ngày đem sữa bánh cho cậu ấy, và tác hợp cậu ấy với Tiểu Hy. tóm lại thanh xuân năm ấy,tôi đã giúp một cô gái tõ tình..…
{Lần đầu mình viết truyện có nhiều sai sót mong mọi người bỏ qua!}"Tôi không ngờ yêu anh ta lại đau khổ đến vậy"…
*Sumarry*Tủ đồ, nơi cất giữ đau thương.Writen: Katori KaeNơi chứa ý tưởng và hồi ức.Không mang đi đâu khi chưa có sự cho phép của tác giả [Tác giả rất vui khi bạn hỏi mượn truyện và quảng cáo sản phẩm.]Chúc một ngày tốt lành.…
quyển 1 phần 1Tạm thời drop truyện này, hẹn khi nào nhớ sẽ quay lại. Bản thảo viết đầy nhưng lười đăng…
Liệu anh có muốn mặc một chiếc áo len cao cổ, nhâm nhi một chút cà phê đắng, lẳng lặng nhìn bầu trời của riêng mình, vang vảng tiếng hát của người hát rong để lắng nghe đôi lời tâm sự của em?…
Nếu hành trình đi Tây Thiên thỉnh kinh là một âm mưu.Giờ phút này Linh Sơn thây chất thành núi,Phật ổ sắc mặt trắng bệch.Tại sao mọi truyện lại như thế?Nếu muốn biết hãy đi lại hành trình trong góc nhìn của Bạch Long Mã cùng với tôi để hiểu mọi truyện sao lại thành thế này.…
Giọng nói không điều khiển câu chuyện, mà chính là đôi tai. (Italo Calvino)Tác giả: Mwezi…
bây giờ là cái tuổi 19, cái tuổi có quá nhiều thứ đẹp đẻ chờ đợi. tôi có 1 cái tuổi 19 với nhiều ước mơ hoài bão. năm cuối cấp cũng là năm quan trọng nhất trong suốt quá trình đèn sách tôi tự nhủ mình sẽ dồn hết tâm trí để chuẩn bị cho bước tiến quan trọng này, nhưng .......tôi 19 cũng là lúc tôi nhận ra tôi thích cậu- bạn cùng lớp à. tôi vẫn nhớ lúc gặp nhau lần đầu, lúc đó chúng ta chỉ là những cô cậu học trò non trẻ trong cái môi trường THPT này. không có cảm tình- đó hoàn toàn là ấn tượng của tôi về cậu, cho đến khi........…