264 Truyện
Hồ Đào rắc Tiêu

Hồ Đào rắc Tiêu

605 41 2

Hu Tao-"Hồ Đào" hay "Hồ" trong "Hồ Điệp"- cánh bướm. Thành viên dòng họ Hu và đường chủ thứ 77 của Vãng Sinh Đường nức tiếng Liyue, lo liệu việc tang lễ của Liyue cả nghìn năm nay.Xiao-"Tiêu" hay "Yêu Quái", vị tiên nhân bí ẩn đã tồn tại hơn 2000 năm. Có lẽ ngài đã nếm qua đủ mọi điều bi đát nhất chốn nhân gian.Câu chuyện kì lạ giữa hai sinh mệnh này sẽ tiếp diễn như thế nào?…

   Em yêu người khác rồi (MinKook )

Em yêu người khác rồi (MinKook )

22 1 1

Tên truyện: Em yêu người khác rồi Tác giả: Như xấu xí Thể loại: fanfiction, ngược, ngọt, 1vs1, hiện đại, chủ thụ,... summary: Em có thể giả vờ mỉm cười Em có thể gượng cười Em có thể khiêu vũ để đóng tròn vai Nếu đó là điều anh yêu cầu Trao trọn anh con người em Em có thể làm được NHƯNG EM CHỈ LÀ CON NGƯỜI ....Nên em sẽ chấm dứt. Em yêu người khác rồi.…

Mây núi họa thủy

Mây núi họa thủy

4 0 2

Chàng là thần, tên Dạ Thiên. Nàng là người, tên Chu Mẫn.Nhân duyên đúng sai thế nào cũng chỉ là giấc mộng !Câu chuyện bắt đầu từ nàng, một người sở hữu đôi mắt trời ban. Cặp ngọc bảo ấy to tròn, long lanh đến lạ. Sắc tím cũng hiện lên trong ánh nhìn đó. Chỉ tiếc, nơi nàng sống lại rất ghét màu này. Vì thế, mà nàng luôn phải trải qua cảnh bắt nạt.Từ nhỏ, nàng sống với mẫu thân. Bà ấy đúng là yêu thương nàng, yêu đến nỗi ngày ngày đều cho nàng roi vọt.Càng lớn nàng càng phải trốn chui trốn lủi, trốn vì sự kì lạ của mình. Cũng trốn vì vết bớt to trên mặt. Đến một ngày, ngày mà con giun xéo lắm phải quằn. Ngày ấy, nàng dám phản khán lại người mẹ tệ hại của mình.Nàng chạy thật nhanh khỏi nơi đó. Bỗng nhiên thấy đầu óc choáng váng, tay chân loạng choạng Vốn không biết chuyện gì sẽ xảy ra ?Mở đầu chính là nàng trúng cổ trùng, còn ai hạ thì chắc chắn thâm tâm nàng đã rõ. Không ngờ, trước giờ thứ trói chân nàng lại là thứ này.Chỉ cần bị gọi chú, sẽ đau đớn tột cùng !.Nàng lê lết quay về nhà, bà ta vừa nhìn liền hả hê.Sau đó, bà ta chấn lột tiền nàng tích góp và tiếp tục thói vui rượu của mình. Nàng đau đớn lắm....nhưng nàng phải thoát ra.Nhân đêm đó, bà tay say mềm trên chiếc giường cũ kĩ. Nàng liền rón rén đi ra ngoài, vừa ra khỏi cửa, nàng nín thở đi nhanh nhất có thể.Cửa ải dần qua, nàng càng tăng tốc. Chạy một đoạn xa thì giờ đã khuya.Nàng mệt mà thở dốc, đôi chân dần dần chậm lại, từng bước từng bước đi con đường dài tăm tối phía trước.Nó đen nhẹm như chính con người nàng..…