Chương 5

Dương vật nắc càng lúc càng nhanh, đâm vào và rút ra liên tục, chịch đến nỗi lồn dâm trở nên mềm nhũn, lòng tan chảy, nóng bỏng. Khoái cảm tê dại giống như dung nham nóng chảy đổ đầy toàn bộ hạ thể. Nhiệt độ bốc lên dọc theo xương sống, thiêu đốt Dung Duyên Chiêu đến hôn mê. Y chỉ còn biết khóc nức nở, mềm giọng van xin, không còn biết làm gì khác.

Hạ Liên Bích ngẩng đầu. Đầu thịt đâm vào một lần sâu hơn lần trước. Hai tay hắn không ngừng xoa bóp hai bầu ngực mềm mại. Móng tay cạo nhẹ núm vú, đầu ngón tay thỉnh thoảng véo lấy núm vú như kẹp, nhào nặn nụ thịt, đùa bỡn hai viên ngọc non đỏ tươi đang run rẩy cho đến khi chúng càng sưng to hơn.

Dương vật hung hăng kéo ra lớp thịt hồng rồi lại nắc vào. Hai cánh môi lồn nhỏ cũng bị dương vật cọ xát. Thịt hồng mơ màng đã sớm bị nước dâm làm ướt sũng, trơn đến nỗi không thể nắm. Chỉ cần móng tay khẽ cạo một cái là có thể cạo ra một lớp nước trong suốt dày đặc.

Đây là lần đầu tiên nếm trải khoái cảm, đường đi thiếu kinh nghiệm nên nhạy cảm vô cùng. Bức thịt mềm mại như lụa thượng hạng, lại như ngâm trong mật tương thượng hạng. Đầu thịt ra vào không được vài cái, toàn bộ nơi đó đã siết chặt co rút, tiết ra một dòng nhiệt nóng từ sâu bên trong.

Nếu không phải đã xác nhận lỗ tiểu, Hạ Liên Bích thật sự cho rằng Á phụ y yêu quý đã bị hắn chịch đến mất kiểm soát. Hắn thâm nhập ba bốn lần, giống như đang đảo lộn hoa bùn, ép ra thứ chất lỏng thơm ngon, tưới cho y sướng đến đầm đìa.

Lồn dâm liên tục đạt cao trào, khoái cảm và nhiệt độ làm tan chảy xương tủy, giống như cây kim nung đỏ điên cuồng đâm vào những dây thần kinh nhạy cảm nhất. Dung Duyên Chiêu hai tay bám lấy vai Hạ Liên Bích, nhắm chặt hai mắt, ngẩng đầu lên. Cổ thanh mảnh, thon dài của y yếu ớt cử động, cơ thể theo sự đâm thúc của dương vật, đung đưa tới lui, mềm nhũn như muốn tan chảy.

Dưới bụng nhỏ trơn nhẵn lấp lánh mồ hôi của Dung Duyên Chiêu, dương vật tú khí dựng thẳng, đi theo sự đung đưa của cơ thể chủ nhân, lắc lư, run rẩy theo quy luật.

Đột nhiên dương vật cựa quậy vài cái. Dung Duyên Chiêu hít một hơi thật sâu, như bị ức hiếp đến thảm thiết, y khóc nấc lên. Khoái cảm tích tụ đến cực hạn, lỗ tiểu ướt sũng trên đỉnh dương vật mở ra, đột nhiên bắn ra một dòng nước trắng đục dính nhớp.

Tinh dịch màu trắng đục bắn ra toàn bộ lên bụng dưới và giữa hai chân Dung Duyên Chiêu, làm ướt lộn xộn. Dương vật sau khi xuất tinh mệt mỏi mềm nhũn, ngâm trong tinh dịch trắng đục vừa bắn ra. Đỉnh lỗ tiểu sưng đỏ, mềm mại, khe hở mấp máy, thỉnh thoảng chảy ra vài giọt tinh dịch vẩn đục.

Động tác đẩy hông của Hạ Liên Bích trở nên dịu dàng. Hắn buông hai tay khỏi bộ ngực non nớt của Dung Duyên Chiêu, nơi bị xoa bóp để lại những vết hằn ngón tay màu hồng nhạt. Bàn tay hắn lướt qua vòng eo hẹp, dọc theo xương hông tinh tế, bóng loáng của vị đại tướng quân đang kiệt sức, từ từ vuốt ve.

Dương vật hắn thâm nhập, biên độ không lớn, hoàn toàn chôn sâu trong đường đi ấm áp. Hắn nhẹ nhàng, không nhanh không chậm đỉnh lộng.

Đầu thịt nhẹ nhàng đảo lộn mật huyệt, dương vật thô dài được bao quanh bởi sự trơn tuột, ấm áp chưa từng có. Toàn bộ dương vật bị nước dâm cọ rửa, làm ướt sũng. Hắn ra vào, xoắn vặn thịt mềm. Dù là tiến hay lùi, chỉ cần khẽ động, hắn đã đảo ra nước dâm từ nhụy hoa.

Dịch trong suốt dính nhớp “bạch bạch” văng ra. Dưới bụng Hạ Liên Bích, dương vật màu tím đen được nước dâm làm ướt đến bóng loáng, gân xanh nổi lên, càng thêm thô to, dữ tợn. Nước dâm trơn tuột, làm ướt cả gốc dương vật và tinh hoàn. Bụng nhỏ với đường cong cơ bắp rõ ràng của Hạ Liên Bích cũng ướt đến bóng loáng như được bôi một lớp dầu.

Hắn tham lam ưỡn hông về phía trước. Bụng dưới đụng phải cái mông đầy đặn của người dưới thân. Tinh hoàn nặng nề đung đưa, đập vào lỗ dâm, đâm vào hai cánh hoa mềm mại, mập mạp. Tinh hoàn đung đưa làm môi lồn run rẩy, bề mặt ướt át không ngừng va chạm, những sợi tơ bạc kéo ra rồi đứt gãy thành những bọt nước nhỏ.

Dung Duyên Chiêu dần dần hoàn hồn. Tầm mắt y đảo qua thấy hai chân mình dang rộng, bị Hạ Liên Bích kiềm giữ. Lỗ dâm hướng về phía trước, hơi nâng lên, nuốt vào nam căn. Y dâm đãng, không biết xấu hổ, bị gian đến nhũn ra, run rẩy, nước dâm chảy loạn.

Lông mi y run lên, quay mặt đi. Cơ thể đã tự động phản ứng với hình ảnh hạ lưu. Khoang bụng co rút lại, lồn daamm  càng kẹp chặt nam căn. Bức thịt mềm mại, nóng bỏng từ trên xuống dưới quấn lấy, liếm mút dương vật, càng mềm đến mức dường như tan thành nước xuân.

Hắn dùng sức ở dưới hông, đột nhiên đỉnh đầu vào. Hạ Liên Bích cười nói: “Á phụ ngại ngùng cái gì, có gì mà không dám nhìn. Mấy năm nay Á phụ một mình ở Bắc Quan, buổi tối không mơ thấy ta sao? Không mơ thấy cùng ta làm những chuyện thế này sao…”

Không đợi Hạ Liên Bích nói xong, Dung Duyên Chiêu nói: “Không có!”

“Vậy lạ thật,” Hạ Liên Bích lộ vẻ nghi hoặc, tặc lưỡi, ra vẻ trầm ngâm. “Ba năm trước, ta vì nhớ Á phụ nên lén lút trốn khỏi hoàng thành đến Bắc Quan.”

Dung Duyên Chiêu lộ vẻ kinh ngạc. Hạ Liên Bích nói: “Á phụ nghi hoặc tại sao không phát hiện ra ta? Tất cả bản lĩnh của ta đều do Á phụ dạy, không ai hiểu Á phụ hơn ta. Đương nhiên ta có thể né tránh tai mắt Á phụ.”

“Đêm đó ta lẻn vào doanh trại của Á phụ. Á phụ đã cởi áo nghỉ ngơi. Đáng tiếc Á phụ ngủ không yên, trong mộng nói mê, gọi tên ta, trằn trọc cả nửa đêm. Chưa đến sáng đã rời giường, thay cả quần lót lẫn khăn trải giường…”

Cúi đầu ngậm lấy môi Dung Duyên Chiêu, khẽ cắn cắn. Hạ Liên Bích ngước mắt mỉm cười hỏi: “Á phụ có ngại nói đêm đó mơ thấy gì không?”

Dung Duyên Chiêu không trả lời. Dưới mái tóc đen nhánh, vành tai y đỏ như muốn rỉ máu. Y mím chặt môi, che giấu sự xấu hổ, bối rối. Hai vai hơi cuộn lại, nhắm mắt, quay mặt đi, né tránh ánh mắt Hạ Liên Bích đang nhìn chằm chằm.

Lồn non nóng bỏng co rút lại rất mạnh. Không giống với chủ nhân đang ngượng ngùng, nó nhiệt tình, chặt khít đến mức hận không thể nghiền nát đầu thịt.

Hạ Liên Bích khẽ cười thành tiếng, ánh mắt càng thêm lưu luyến. Ngón tay hắn vuốt ve khuôn mặt Dung Duyên Chiêu, vén lọn tóc rối bời bên thái dương của y cài sau tai.

Cúi đầu hôn lên vai trắng tuyết của y, mỉm cười gọi một tiếng “Á phụ”. Hạ Liên Bích hai tay kiềm lấy vòng eo thon gọn của Dung Duyên Chiêu, ấn chặt xương hông mảnh mai của y. Dương vật rút ra một nửa rồi đột nhiên đỉnh vào. Quy đầu hung hăng cọ qua điểm nhạy cảm, mềm mại, run rẩy. Hắn từ bên hông trượt vào sâu hơn, đỉnh mạnh mẽ vào lỗ lồn non nớt, đỏ hồng ở nơi sâu nhất trong đường đi.

Dương vật giống như một thanh đao cong. Quy đầu mang theo độ cong nhỏ, nhắm vào lỗ tiểu, hơi căng ra. Nó giống như một nụ hôn, chạm vào, dò hỏi một cách nhẹ nhàng. Hắn ấn nhẹ vào thịt non của lỗ dâm, cọ xát.

Lỗ lồn dâm đãng liều mạng mấp máy, bắn ra vài giọt nước trong. Dung Duyên Chiêu không thể kêu được. Ngay lúc dương vật chạm tới cung khẩu, cả người y tê dại, giống như bị người ta rút ra một sợi thần kinh từ cột sống. Y phát điên, vặn vẹo, lăn lộn, muốn thoát khỏi đồ vật dưới thân Hạ Liên Bích. Nhưng y chỉ có thể vặn vẹo eo một cách lung tung trong tay hắn. Cái mông trắng tuyết, đầy đặn dâm đãng đung đưa, khiêu vũ, áp sát vào háng người đàn ông. Mông thịt mềm mại, đàn hồi tốt, “bạch bạch” đập vào cơ bắp săn chắc của bụng dưới người đàn ông, ướt át kéo ra những sợi chỉ bạc. Cặp đùi trắng nõn, run rẩy không ngừng, như tuyết tan, thấm ra màu hồng nhạt mê người.

Người mình yêu nhiệt tình như vậy, Hạ Liên Bích chớp chớp mắt. Lông mi rũ xuống, lộ ra vẻ ngượng ngùng của một thiếu niên.

Trong mắt hắn tràn đầy sự vui sướng và thâm tình. Bàn tay từ từ âu yếm vòng eo và bụng căng chặt của người trong lòng. Hạ Liên Bích cúi người, cúi đầu. Những nụ hôn ấm áp, mềm mại, giống như lông chim, lướt nhẹ trên thái dương đầm đìa mồ hôi, giữa hai lông mày, trên khuôn mặt đầy nước mắt. Nụ hôn lướt qua chóp mũi, khắc sâu vào đôi môi đỏ mọng, căng mọng.

Đôi môi của đối phương run rẩy dưới môi hắn, mềm mại đến không thể tin được. Không cần vươn lưỡi để cạy, đôi môi đỏ đó hơi hé ra. Nước bọt chảy ra, làm ướt những kẽ răng. Đầu lưỡi non nớt như nhụy hoa mới sinh, co rút lại, run rẩy một cách kỳ quặc. Cùng với hơi thở nóng bỏng, nó thở ra những tiếng rên rỉ như muốn bay lên trời.

Hạ Liên Bích trước sau vẫn động hông. Động tác ra vào càng lúc càng nhẹ, càng chậm. Cuối cùng, hắn gần như hoàn toàn chôn sâu trong cơ thể Dung Duyên Chiêu, im lặng bất động.

Đầu cặc cứng nóng căng ra bức thịt, lấp đầy hư không. Hạ thể Dung Duyên Chiêu đau xót trướng khôn kể, y không nhịn được mà che bụng dưới, khẽ rên rỉ. Bị Hạ Liên Bích gọi tên một tiếng, y liền như một dâm phụ, ưỡn lưng, đưa mông lên, bức thịt ở đường đi siết chặt lấy dương vật, liếm mút, vuốt ve. Thịt mềm trơn tuột rung động, giống như một quả thịt bị ép nước, chất lỏng chảy ra liên tục.

Dương vật thô dài hoàn toàn bị ngâm đến tím đen, bóng loáng, hắn chống lên ngay tâm lồn dâm, đỉnh vào sâu hơn. Hắn nghe thấy Dung Duyên Chiêu khóc nức nở kêu lên một tiếng, vòng eo run lên, từ sâu bên trong tiết ra một dòng nhiệt nhỏ, tinh tế.

Hạ Liên Bích hai tay ôm xuống, liền ôm lấy cái mông trắng tuyết, trơn tuột, ướt sũng nước dâm của Dung Duyên Chiêu.

Thịt mông trong tay mềm mại như thạch, chỉ cần dùng sức xoa bóp là lưu lại những vệt hằn ngón tay hồng nhạt. Nó dẻo dai, đầy đặn, khiến người ta thích đến không muốn buông tay.

Hạ Liên Bích xoa bóp một cách bừa bãi, xoa đến khi hai luồng thịt trắng tuyết loang lổ vết hằn ngón tay. Hắn lại một lần nữa từ từ động eo, dương vật thâm nhập nông, rút ra nông, không nhanh không chậm. Dung Duyên Chiêu trên gối hơi ngẩng đầu lên, môi đỏ mọng, ướt át khẽ hé ra, run rẩy, khép mở không ngừng, khẽ khàng tuôn ra những tiếng động run rẩy, tựa rên rỉ lại tựa khóc lóc.

Quy đầu mạnh mẽ nghiền nát tao tâm non mềm. Eo Dung Duyên Chiêu tê dại khó nhịn: “A, a… Ra ngoài, ra ngoài!… Dừng, a, a a…”

Hạ Liên Bích cười nhạt, lưu luyến, cúi đầu hôn lên nước mắt thấm ra từ khóe mắt người trong lòng. Hai tay hắn xoa bóp thịt mông Dung Duyên Chiêu, di chuyển đến bắp đùi.

Những ngón tay thon dài, xương khớp rõ ràng nâng hai đùi y lên. Vết chai mỏng nhẹ nhàng lướt qua thịt non nhạy cảm ở đùi trong.

Đôi đùi trắng nõn dang rộng, trơn tuột như ngọc, hơi ửng hồng vì ngượng ngùng. Đường cong cơ bắp trôi chảy, mê người đang co rút dưới lòng bàn tay Hạ Liên Bích.

Hắn thở dài, ánh mắt chăm chú nhìn khuôn mặt ướt đẫm nước mắt của Dung Duyên Chiêu. Hai tay Hạ Liên Bích giữ lấy bắp đùi y. Vòng eo hắn cong lên như con mèo. Hắn rút dương vật màu tím đen, bóng loáng ra. Nước dâm trên bề mặt tí tách nhỏ giọt.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip