Chương 163

Đuổi theo ba ngày đám chiến đội cơ giáp kia rốt cuộc thở hồng hộc đuổi tới.

Thời điểm bọn họ đến chỉ thấy được chiếc cơ giáp màu xanh hồ kia an tĩnh đứng trên một thạch đàn khổng lồ, bên ngoài cơ giáp trừ bỏ một ít vết xước tựa hồ không có nhận đến tổn thương gì. Mà mấy con dị thú Tinh Không đã không ở chung quanh cũng nhìn không ra chung quanh có dấu vết chiến đấu.

"Các hạ không có việc gì đi?"

Vừa tiếp thông máy truyền tin Thiều Y liền nghe được tiếng đội trưởng chiến đội hỏi thăm rất sợ nàng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Dù cho Thiều Y biểu hiện ra thực lực so với bạn cùng lứa đều cao hơn nhưng là ở trong mắt những quân nhân trải qua chiến trường này không chỉ có nàng chưa thành niên , vẫn còn là Beta nữ, quả thực là làm cho người không yên lòng.

"Không có việc gì , ta rất tốt." Nàng dừng lại, lại hỏi :"Tình huống bây giờ thế nào? Có người bị thương không?"

"Các hạ yên tâm, lúc trước chúng ta đã nhận được tinh cầu truyền đến tín hiệu, các học sinh đã rút lui tới nơi an toàn, học sinh bị thương cũng đã đưa đi trị liệu, lần này ít nhiều cũng nhờ các hạ dẫn đi dị thú Tinh Không không có học sinh bị vong."

Tuy rằng lúc trước dị thú Tinh Không tập kích thì rất nhiều học sinh đều bị trọng thương bất quá lấy trình độ chữa bệnh bây giờ chỉ cần không phải thân thể cắt thành hai đoạn chỉ cần còn một hơi đều có thể cứu sống được.

"Tinh Không trạm thì sao?"

Đội trưởng chiến đội cơ giáp bừng tỉnh đại ngộ, Tinh Không trạm nơi đó có tam hoàng tử đâu, lập tức nói :"Các hạ yên tâm lúc trước vừa nhận được tin tức chiến tranh bắt đầu không lâu dị thú Tinh Không đột nhiên rút lui, Tinh Không trạm tổn thất không lớn, tam hoàng tử bình an vô sự."

Đột nhiên rút lui? Đáp án này quá bất ngờ, Thiều Y cho rằng Tinh Không trạm nhất định sẽ biến thành một mảnh hư phế, ai biết đám dị thú Tinh Không kia đột nhiên rút lui khỏi?

Thiều Y có chút cổ quái, cúi đầu nhìn về phía tiểu dị thú đang ở một bên ăn bánh quy cắn được miệng đầy mẩu vụn.

Dị thú này nhìn đến ánh mắt của nàng , đôi mắt đậu đen vô tội chớp chớp, tựa như hiểu được nghi hoặc của nàng, sau đó lắc mạnh đầu tỏ vẻ dị thú Tinh Không trạm rút lui không có liên quan tới nó, nó kêu vài tiếng, nhảy đến nhảy đi tưởng nói cho Thiều Y biết những dị thú Tinh Không kia rút lui không cần nghĩ nhất định là do nam nhân Alpha đáng ghét kia làm.

Đáng tiếc người thú khác biệt, muội tử nghe không hiểu lời nó nói, căn bản không biết nó muốn biểu đạt cái gì.

Tiểu Kim Cầu rất sốt ruột a, vì sao có thể nghe hiểu thú ngữ không phải muội tử mà là là nam nhân Alpha đáng ghét kia?

Thiều Y nhìn bộ dáng không tiền đồ này của nó, cùng lúc trước ở trước mặt những dị thú Tinh Không kia quơ tay múa chân bộ dáng một trời một vực không khỏi có chút huyền huyễn.

Lúc trước tiểu Kim Cầu cách mặt trong suốt của mũ giáp vũ trụ cùng những dị thú Tinh Không kia trao đổi, dù cho âm thanh vô pháp truyền đạt được ra ngoài không trung nhưng tựa hồ đám dị thú này có thể cảm xúc được cảm giác của tiểu dị thú này, rất là chiếu cố nó. Cho nên cuối cùng những dị thú kia rời đi đoán chừng là ý tứ của tiểu Kim Cầu.

Xem ra, Kim Cầu lai lịch quả thật đặc biệt, tất nhiên cùng dị thú Tinh Không có liên quan. Chỉ là lấy khoa học kỹ thuật của nhân loại bây giờ thế nhưng còn vô pháp thăm dò ra lai lịch của dị thú Tinh Không khiến cho dị thú Tinh Không có cảm giác thần bí.

Có lẽ đây là lần đầu tiên ở nhân loại bên này có người có thể thông qua tiểu dị thú để cho dị thú Tinh Không đột kích đột nhiên rời đi mà không phải là xung đột vũ trang ngươi chết mà mất mạng, làm cho nhân loại miễn được tổn thất. Đọc qua lịch sử đế quốc Thiều Y biết dị thú Tinh Không xuất hiện tại địa bàn của nhân loại thời gian không nhiều, có đôi khi mười mấy năm cũng không khẳng định có một lần, nhưng mỗi lần xuất hiện nhất định sẽ mang đến thương vong to lớn, lần này quả thực là may mắn.

Lúc trước nhìn thấy tiểu Kim Cầu cùng dị thú Tinh Không hỗ động thì lúc ấy Thiều Y còn tưởng rằng Kim Cầu tìm được đồng bạn muốn rời đi. Ai biết đám dị thú Tinh Không rời đi nó lại cường liệt mà tỏ vẻ muốn đi vào trong cơ giáp, đợi đem nó bỏ vào thì trực tiếp nhảy lại đây cầm tay nàng không buông, một đôi mắt đậu đen nước mắt ròng ròng phảng phất đang lên án nàng lúc trước đem nó tung ra khỏi khoang điều khiển.

Về phần vì sao nó không ly khai... Thiều Y nhìn hai móng vuốt của nó túm lấy bánh quy, có chút hiểu.

Kim Cầu tỏ vẻ, đi theo muội tử một bước lên trời, mới không đi đâu!

Cùng cơ giáp chiến đội trao đổi trong chốc lát, đối với nghi vấn của bọn họ về việc dị thú Tinh Không bị Thiều Y dẫn đi, Thiều Y thực bình thản nói :"Chúng nó lạc ta, sau này liền không biết đi chỗ nào."

Mọi người :"..." Thế nhưng không lời nào để nói.

Bất quá nghĩ đến Thiều Y tốc độ điều khiển cơ giáp cấp 9, ni mã quả thực là nghịch thiên, không phải là làm cho bọn họ thất lạc sao?! Như thế, đối với nàng giải thích ngược lại là không có gì hoài nghi. Hơn nữa có thể chống lại dị thú Tinh Không kia dĩ nhiên cũng là tốt.

Mọi người rất nhanh quyết định đi vòng về tiền tuyến, bất quá mới đi được vài giờ đột nhiên phát hiện đằng trước xuất hiện tín hiệu dao động không gian, rất nhanh liền nhìn thấy cách đó không xa xuất hiện một vòng xoáy không gian, sau đó là một cơ giáp màu băng lam từ vòng xoáy đó đi ra.

Chỉ hơi liếc mắt nhìn mọi người đều nhận ra chiếc cơ giáp này :cơ giáp cấp 9 lưu quang!

Biết là tam hoàng tử điện hạ bản tôn tới, mọi người đều không khỏi có chút đau răng, đây là lo lắng cho vị hôn thê nên chạy tới đi? Qủa nhiên Alpha yêu đương chính là điêu.

Vừa thấy mặt Lôi Tu liền gửi cho Thiều Y thông tin thỉnh cầu, khi Thiều Y đồng ý vỗ đầu liền hỏi :"Em không sao chứ?" Hai mắt hắn chăm chú theo dõi nàng, đem nàng đánh giá từ đầu tới chân, thấy nàng không có chút tổn thương nào mới buông ra chân mày nhíu ra.

"Không có việc gì." Thiều Y hướng hắn cong môi cười một cái, sau đó sờ sờ tiểu Kim Cầu đang cắn trái cây bên cạnh nói :"Là Kim Cầu làm cho mấy con dị thú Tinh Không kia rời đi."

Kim Cầu ngồi tại bên cạnh nàng nghe vậy lập tức ưỡn ngực đắc ý nhìn hắn, tỏ vẻ chính mình vẫn rất là hữu dụng.

Lôi Tu lạnh lùng lườm nó một cái, Kim Cầu lập tức cong lại người, đem cái đuôi quấn lên ngăn trở nửa khuôn mặt, tỏ vẻ hiện tại Alpha chán ghét này lại không thể vào cơ giáp nó mới không sợ hắn đâu.

Lôi Tu nheo mắt, đợi nghe xong chiến đội cơ giáp báo cáo hắn không có nói cái gì nữa trực tiếp mang theo Thiều Y thực hiện bước nhảy không gian rời đi, lưu lại đám chiến đội cơ giáp kia lệ rơi đầy mặt -- đây là chê bọn họ trở thành bóng đèn đâu, vẫn là bóng đèn đâu, vẫn là bóng đèn đâu...

Liên tục vài lần thực hiện bước nhảy không gian, rất nhanh liền tới tinh hạm chủ hạm đội thứ bảy, hai chiếc cơ giáp một trước một sau vào trong tinh hạm.

Lần này dị thú Tinh Không không giải thích được rút lui khiến cho Tinh Không trạm tổn thất không lớn, hơn nữa Gladstone rất nhanh liền phái một ít chiến lực lại đây cho nên Lôi Tu cũng có thể buông tay chuẩn bị rời đi.

Vừa xuống cơ giáp Thiều Y liền bị một đôi tay ôm.

Nam nhân đôi tay hữu lực thắt chặt thắt lưng nàng, đem nàng nâng cao tựa như ôm tiểu hài tử, tay Thiều Y vừa vặn có thể khoác lên trên vai hắn từ trên cao nhìn xuống hắn.

Nàng vỗ về thái dương hắn, thấy chung quanh không có người cúi đầu tại trên môi hắn cắn vài cái, mặt mày cong cong, "Yên tâm, em không sao đâu. Em lúc trước còn lo lắng cho anh đâu, 30 dị thú Tinh Không tập kích thương vong tất nhiên không thiếu."

"Không có, chúng nó rất nhanh rời đi." Lôi Tu ngửa mặt, hai mắt hơi hơi nheo lại giống đại miêu phảng phất thực thích nàng ôn nhu vuốt ve như vậy. Không có nói cho nàng biết khi chiến tranh bắt đầu không lâu, hắn điều khiển cơ giáp rời đi tinh hạm chủ cùng đám dị thú Tinh Không kia câu thông làm cho nhóm chúng nó tự động rút lui khỏi.

Có thể giảm bớt một lần tổn thất tự nhiên là một việc làm cho người ta cao hứng. Nhưng là chuyện lần này làm cho hắn càng thêm khẳng định một việc, có địa phương sau này tất yếu phải đi một chuyến.

Nghĩ thế, ánh mắt hắn lại nhìn về phía tiểu dị thú đang ở một góc ủy ủy khuất khuất gặm trái cây, hoàn toàn không có chút đắc ý nào lúc trước ở trong cơ giáp, giống như là quỷ nhát gan.

Lưu quang lôi tay Thiều Quang, hai trí năng thể ngồi xổm tại trước mặt nó, lưu quang đưa tay đâm nó nói :"Ngươi lá gan thật là lớn, chủ nhân là người ngươi có thể cười nhạo sao? Ngươi bản lĩnh ngược lại là lớn nhưng là có người chấp nhận ngươi sao? Liền xem như là một cái dị thú ngươi cũng là giống đực, không cần tới quá gần muội tử cẩn thận chủ nhân ngày nào đó đem ngươi đi thịt đi uy đám sâu bọ."

Kim Cầu giận mà không dám nói gì, liền trí năng thể đều dám khi dễ nó, thật quá đáng.

"Đây là dị thú chủng nào?" Thiều Quang quét hình rất lâu cũng không quét ra, cho rằng hệ thống cơ sở dữ liệu của chính mình không phong phú chỉ phải hỏi lưu quang.

Lưu quang ánh mắt chuyển chuyển, cười hì hì nói :"Ngươi gọi lưu quang ca ca oa liền nói cho ngươi biết!"

"Hệ thống nhắc nhở ngươi lại không phải nhân loại không thể gọi!" Thiều Quang nghiêm trang cự tuyệt, tỏ vẻ cái này không phù hợp trình tự hệ thống.

Lưu quang bị nó đánh bại, vì sao trí năng thể này sẽ nghiêm trang như vậy đâu? "Đừng quét nữa, nó là một dị thú chưa được biết đến không có trong khi tài liệu nhân loại ghi lại. Bất quá, oa tin tưởng nó kì thật cũng không phải là dị thú trên tinh hệ của nhân loại, đúng không? Tiểu Kim Cầu ~~"

Lại bị kéo ra đuôi Kim Cầu nổi giận, móng vuốt cào đi qua.

Trí năng thể chỉ là một chuỗi số liệu ảo, bị nó vào vài cái cũng sẽ không bị hư. Nhưng là lưu quang cảm thấy quyền uy của nó bị khiêu chiến, hét lớn một tiếng cùng Thiều Quang cùng nhau nhào lên đem tiểu Kim Cầu áp đảo dưới người túm lấy cái đuôi của nó.

"Cơ -- cô cô---" chủ nhân, cứu thú nga!!!

"Vì cái gì ta cũng muốn đi theo ngươi cùng nhau đánh nó?"Thiều Quang trình tự hệ thống có chút hỗn loạn.

Thời điểm đội cận vệ nhận được tin tức tới đây liền nhìn thấy hai trí năng thể cùng một tiểu dị thú nháo thành một đoàn, nhất thời khóe mắt co giật, cảm thấy não bọn họ không đủ dùng, nguyên lai trí năng thể còn có thể cùng dị thú chơi một chỗ sao? Xem, đánh đến đầy khí thế a!

Đội cận vệ còn mang tới Sainsbury bởi vì ngoài ý muốn chưa rời đi, hắn kiểm tra cho Thiều Quang, sờ dấu vết trên cánh tay Thiều Quang lúc trước bị dị thú Tinh Không cào ra dấu vết, thở dài, đối Thiều Y nói :"Điểm ngoại thương này không đáng là gì, cơ giáp sư khác cũng có thể sửa chữa tốt, lần sau cẩn thận một chút."

Nói xong hắn đã từ trong không gian cầm ra công cụ vì Thiều Quang sửa chữa dấu vết bên ngoài.

Đợi vì Thiều Quang khôi phục như lúc ban đầu, Sainsbury chắp tay sau lưng rời đi, đi đến bên người hai trí năng thể nhìn đến chúng nó túm lấy một tiểu dị thú mà khi dễ, nhịn không được cười, xem ra ngay cả chính hắn cũng cảm thấy hình ảnh này quả thực là buồn cười, trí năng thể cũng có lòng trả thù, tuy rằng chỉ là một đoạn trình tự lại dĩ nhiên phát triển cao hơn chỉ thế thông minh bình thường.

Có lẽ, cơ giáp cấp mười sẽ xuất hiện trong tương lai không lâu sau, đáng tiếc hắn đã già khả năng không có thọ mệnh thấy được.

Lôi Tu đem Thiều Y mang về tự nhiên là muốn ngấy oai, đồng thời cũng thuận tiện đem Thiều Y đưa về Boleyn tinh, những học sinh học viện quân sự lúc trước rút lui kia lúc này đều đang ở trong doanh địa Boleyn tinh.

Chủ tinh hạm đội đế quốc thứ bảy bỏ neo tại Boleyn tinh tự nhiên khiến cho vô số người kích động chú ý, đặc biệt gặp hạm đội thứ bảy tự mình đem Thiều Y đưa về bọn họ càng kích động.

Trận chiến lúc trước Thiều Y ngăn cản dị thú Tinh Không dẫn chúng nó đi, hành động đó chiếm được rất nhiều học sinh tôn kính, vô hình trung cũng tiêu đi rất nhiều bất mãn của Apha đối với nàng.

Rodney cùng vài vị thiếu tướng chạy tới, vừa vặn thấy Lôi Tu thân sĩ đỡ Thiều Y xuống phi thuyền, lại nhìn thân ảnh hai vị tướng trẻ dắt tay nhau có thể tinh tường cảm nhận được loại ấm áp ôn nhu lưu động giữa hai người, không khỏi trong lòng vừa động.

Xem ra cũng không phải là bởi vì hoàng thất đối với Thiều Y là người có tinh thần lực cấp SSS mới tiếp nhận nàng mà là tam hoàng tử thật sự thích nàng đâu.

Lôi Tu hướng Rodney cùng người phụ trách Boleyn tinh hàn huyên vài câu liền cáo từ.

"Ta chờ em tốt nghiệp." Lôi Tu tại bên tai nàng khẽ nói, sau đó dứt khoát quay người rời đi.

Chung đụng thì ít mà xa nhau thì nhiều, nhưng là nghĩ tới rất nhanh nàng liền tốt nghiệp sai đó kỳ phát tình tới, thời điểm đó ai cũng đều không có biện pháp tách bọn họ ra khỏi nhau thì tâm hắn liền tràn đầy một loại ôn nhu không nói thành lời, cả thế giới tựa như đều biến thành trời trong sáng rỡ.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #ngontinh