Ngoại truyện: Những ngày nắng Bangkok
***Một mái nhà nhỏ, một tình yêu lớn***
Bangkok giữa mùa nắng, ánh sáng vàng rực rỡ hắt vào căn hộ nhỏ mà Ling Ling và Orm vừa thuê gần bệnh viện Kwong.
Căn hộ không quá rộng, nhưng đủ ấm áp: phòng khách đặt một bộ sofa nhỏ, bàn ăn gỗ mộc mạc, và ban công hướng ra con phố rợp bóng cây.
Ling Ling đứng bên bếp, tay khéo léo thái rau, vừa nấu vừa thỉnh thoảng liếc ra cửa sổ. Orm ngồi trên ghế, mắt dõi theo, miệng cười nhạt:
— "Chị lúc nào cũng bận rộn mà vẫn làm mọi thứ gọn ghẽ đến vậy. Em... thán phục."
Ling Ling không trả lời, chỉ mỉm cười rồi đặt một đĩa rau lên bàn.
— "Ăn đi. Không ăn bây giờ thì mai lại phải nấu lại."
Orm ngồi xuống, nhấp một miếng rau trộn với cơm, rồi khẽ nghiêng đầu:
— "Em vẫn nhớ những ngày chị âm thầm giúp em trả tiền viện phí, hay đứng sau mỗi lần em gặp khó khăn..."
Ling Ling quay lại, ánh mắt dịu dàng:
— "Đó là việc tôi nên làm. Chỉ cần em không cảm thấy bị gánh nặng, tôi sẽ vui."
Khoảnh khắc yên ắng bao trùm căn bếp. Hai người nhìn nhau, không lời nào cần nói, nhưng cảm giác ấm áp lan tỏa khắp không gian.
---
***Những cơn ghen vụn vặt***
Buổi chiều, Orm ra quán cà phê gần bệnh viện làm thêm. Một đồng nghiệp nam vừa bước tới, nở nụ cười tươi:
— "Orm, hôm nay trông em xinh quá."
Orm đỏ mặt, khẽ cười lại, nhưng ánh mắt không giấu được sự bối rối.
Chiều hôm đó, Ling Ling đến đón Orm. Khi nghe kể lại, cô hậm hực nhíu mày:
— "Ai khen em xinh cũng được, nhưng đừng quên chị luôn ở đây."
Orm nheo mắt, vừa cười vừa giận dỗi:
— "Chị ghen hả?"
Ling Ling mím môi, cố tỏ ra lạnh lùng:
— "Tôi chỉ... muốn em biết, tôi luôn để ý."
Hai người cười phá lên. Cơn ghen nhỏ vụn này không khiến họ xa cách, mà càng thêm gần nhau.
---
***Những buổi tối Bangkok***
Tối hôm đó, họ cùng đi dạo trên con phố quen thuộc, ánh đèn vàng phản chiếu trên mặt đường ướt.
Ling Ling nắm tay Orm, vừa đi vừa kể về dự án bệnh viện: những cải tiến phòng mổ, dự án y tế cộng đồng, và cả kế hoạch mở rộng mạng lưới từ thiện.
Orm chăm chú lắng nghe, thi thoảng cười rúc rích.
— "Chị quá giỏi, em còn nhiều việc phải học từ chị nữa."
Ling Ling siết tay nàng:
— "Đừng nghĩ vậy. Chỉ cần em luôn bên tôi, mọi thứ sẽ tốt hơn."
Họ dừng lại ở ban công một quán cà phê nhỏ, ngồi sát nhau, nhìn dòng xe lấp lánh ánh đèn Bangkok.
Orm dựa đầu vào vai Ling Ling, thở dài:
— "Em hạnh phúc khi được ở đây với chị."
Ling Ling khẽ siết tay nàng, mỉm cười:
— "Tôi cũng vậy. Mọi thứ đáng giá vì có em."
---
***Tương lai đầy hứa hẹn***
Những tháng sau, Orm bắt đầu tự tin hơn: tham gia quản lý dự án từ thiện, học thêm kỹ năng quản lý bệnh viện. Ling Ling luôn ở bên hướng dẫn và ủng hộ, nhưng không áp đặt.
Một buổi sáng, khi Bangkok lên nắng rực rỡ, Orm nhìn ra ban công, ánh mắt ánh lên quyết tâm:
— "Chị, em muốn mở một dự án học bổng cho sinh viên nghèo. Chị sẽ giúp em chứ?"
Ling Ling mỉm cười, đặt tay lên vai Orm:
— "Chắc chắn rồi. Tôi sẽ ở bên em, từng bước một."
Hai người nắm tay nhau, đứng giữa ánh nắng Bangkok, biết rằng tình yêu không chỉ là cảm xúc, mà còn là sự đồng hành, sẻ chia, và cùng nhau trưởng thành.
***Những chuyến đi ngắn và buổi hẹn hò lãng mạn***
Bangkok giữa mùa thu, gió mang hơi mát từ sông Chao Phraya.
Ling Ling và Orm quyết định tận dụng cuối tuần để đi dạo và tham quan những điểm yêu thích trong thành phố, tránh xa nhịp sống vội vã của bệnh viện.
Sáng sớm, Ling Ling nắm tay Orm đi bộ trên cầu Sathorn.
Mặt nước phản chiếu ánh nắng vàng, những chiếc thuyền chạy lướt nhẹ tạo thành đường sóng lấp lánh.
Orm cười, áp sát vào vai Ling Ling:
"Chị luôn làm em thấy an toàn."
Ling Ling khẽ vuốt tóc nàng, ánh mắt dịu dàng:
"Tôi muốn em luôn cảm thấy được yêu thương."
Khoảnh khắc ấy, không gian xung quanh như lắng xuống. Hai người bước chậm, tay trong tay, cảm nhận nhịp thở và hơi ấm của nhau.
Họ dừng chân tại một quán cà phê nhỏ, nơi mọi thứ đều được trang trí bằng hoa tươi và ánh đèn vàng ấm áp.
Ngồi đối diện nhau, Orm rót cà phê, mắt nhìn thẳng vào Ling Ling:
"Em thích cảm giác này... chỉ có hai chúng ta, yên tĩnh, không ai làm phiền."
Ling Ling cười khẽ, nghiêng người lại gần, khẽ đặt lên môi Orm một nụ hôn ngắn, ấm áp.
Orm đỏ mặt, nhưng không rút đi, thay vào đó, vòng tay khẽ ôm Ling Ling, để cảm giác gần gũi lan tỏa.
Không gian quán cà phê như tan biến, chỉ còn hai trái tim đập cùng nhịp.
Buổi chiều, họ dạo quanh trung tâm mua sắm Siam Paragon.
Orm thử một chiếc áo mới, và một nhân viên nam khen:
"Cô thật dễ thương khi mặc áo này."
Ling Ling đứng sau lưng, chỉ cười nhẹ, mắt ánh lên tia ghen nhỏ:
"Cô bé này... vẫn cứ dễ thương, nhưng chị là người duy nhất được chạm vào em."
Orm nhéo nhẹ tay Ling Ling, cười tinh nghịch:
"Chị ghen rồi đúng không?"
Ling Ling chỉ mỉm cười, vòng tay ôm nàng từ phía sau, áp sát vào lưng Orm.
Khoảnh khắc ấy vừa lãng mạn vừa vui nhộn, thể hiện mối quan hệ cân bằng giữa ghen tuông nhẹ và tình yêu sâu sắc.
Chiều muộn, hai người trở lại bến sông, thuê một chiếc thuyền nhỏ.
Họ ngồi sát nhau, cùng ngắm hoàng hôn rực rỡ phản chiếu trên mặt nước.
Ling Ling khẽ thì thầm:
"Em thấy chưa, Bangkok đẹp biết bao khi có chúng ta bên nhau."
Orm nghiêng đầu dựa vào vai Ling Ling, giọng thỏ thẻ:
"Em muốn mọi ngày đều như hôm nay, chỉ có chúng ta."
Ling Ling đặt tay lên má Orm, khẽ nhấc cằm nàng, một nụ hôn dài hơn, sâu hơn, nhưng vẫn giữ sự nhẹ nhàng và lãng mạn.
Hơi thở của họ hòa vào gió sông, nhịp tim nhịp nhàng như lời hứa không lời: sẽ cùng nhau đi hết quãng đời còn lại.
Trở về căn hộ, họ cùng nhau chuẩn bị bữa tối, cười nói vui vẻ, kể lại những chuyện xảy ra trong ngày.
Ling Ling nắm tay Orm, thì thầm:
"Dù có bão giông ngoài kia, chỉ cần em bên chị, mọi thứ đều ổn."
Orm khẽ mỉm cười, dựa đầu vào vai Ling Ling:
"Và em sẽ luôn ở bên chị, không rời."
Ban đêm Bangkok chìm trong ánh đèn vàng, nhưng trong căn hộ nhỏ, hai trái tim trẻ trung và yêu thương ấy rực sáng hơn bất kỳ ánh đèn nào.
----------------------
Cuối tuần, Ling Ling quyết định đưa Orm ra đảo Koh Samet nghỉ ngơi, tránh xa Bangkok ồn ào.
Họ thuê một bungalow nhỏ sát bờ biển, cửa sổ mở ra là tiếng sóng vỗ rì rào và gió mặn từ biển thổi vào.
Orm bước ra ban công, hít căng lồng ngực không khí trong lành:
"Em chưa bao giờ thấy bình yên đến thế... Cảm ơn chị đã đưa em đi."
Ling Ling đi cạnh, tay khẽ nắm tay nàng:
"Chỉ cần em hạnh phúc, mọi thứ khác không quan trọng."
Họ đi dạo trên bãi cát trắng, chân trần để lại dấu vết mờ nhạt theo nhịp bước.
Ling Ling bất ngờ kéo Orm lại gần, khẽ đặt môi lên trán nàng:
"Em biết không, mỗi lần nhìn em, trái tim tôi vẫn loạn nhịp như ngày đầu."
Orm cười, đỏ mặt, vòng tay ôm Ling Ling từ phía sau, áp sát vào lưng cô.
Gió biển thổi tung mái tóc, hơi ấm lan tỏa khắp cơ thể, khiến khoảnh khắc trở nên vừa ngọt ngào vừa gợi cảm.
Khi mặt trời bắt đầu lặn, biển nhuộm màu cam rực rỡ, họ ngồi trên chiếc khăn trải giữa bãi cát, tay nắm tay, đôi chân chạm nước lạnh.
Ling Ling khẽ nghiêng người, thì thầm:
"Em muốn mỗi khoảnh khắc này chỉ có hai chúng ta."
Orm quay lại, áp môi vào môi Ling Ling, một nụ hôn kéo dài, sâu hơn, nhưng vẫn giữ sự tinh tế, gợi cảm nhẹ nhàng.
Hai người như hòa vào nhịp sóng, không gian chỉ còn lại tiếng thở và tiếng tim đập.
Sau khi tắm rửa và thay đồ, họ cùng ngồi trên ban công bungalow.
Ánh trăng phản chiếu trên mặt biển, gió thổi dịu dàng. Ling Ling khẽ vòng tay ôm Orm, đôi môi khẽ chạm nhau trong những nụ hôn mềm mại và trìu mến.
Orm khẽ thở:
"Em yêu cảm giác này... Yêu chị, yêu mọi thứ của chúng ta."
Ling Ling đáp lại bằng một nụ hôn dài hơn, tay vuốt nhẹ mái tóc Orm:
"Tôi cũng vậy... và sẽ không bao giờ để em rời xa."
Họ ngồi sát nhau, cơ thể và tâm hồn hòa làm một, để lại một buổi tối đầy hơi thở yêu thương và gợi cảm nhẹ nhàng nhưng tràn ngập sự dịu ngọt, đánh dấu một chương mới trong tình yêu của hai người.
***Một ngày bình dị, trọn vẹn yêu thương***
Sáng sớm Bangkok
Căn hộ nhỏ gần bệnh viện Kwong bừng sáng dưới ánh nắng sớm.
Orm thức dậy trước, nhìn ra ban công thấy Bangkok đã bắt đầu nhộn nhịp.
Ling Ling vẫn ngủ say bên cạnh, mái tóc mềm mại rũ xuống gối, khuôn mặt nhẹ nhàng không chút căng thẳng.
Orm khẽ nắm tay Ling Ling, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán:
"Chị ngủ ngon không?"
Ling Ling mím môi, nửa mở mắt, giọng khàn khàn:
"Ngủ ngon. Có em ở đây, tôi luôn cảm thấy an toàn."
Họ cười, vòng tay ôm nhau, cảm nhận hơi ấm và nhịp tim hòa nhịp.
Buổi sáng nấu ăn
Hai người cùng vào bếp chuẩn bị bữa sáng. Ling Ling đảm nhận việc nấu món mặn, Orm làm món tráng miệng.
Họ vừa làm vừa trêu đùa nhau: Orm nhón vài miếng thức ăn, bị Ling Ling bắt gặp, rồi bị nàng nheo mắt:
"Người tham ăn đáng ghét!"
Orm cười, vòng tay ôm Ling Ling từ phía sau, áp sát vào lưng:
"Nhưng chị vẫn yêu em chứ?"
Ling Ling quay lại, nụ cười ấm áp:
"Tất nhiên rồi, người tham ăn này là của tôi mà."
Khoảnh khắc ấy vừa lãng mạn vừa vui nhộn, tạo nên sự ấm áp đời thường trong tình yêu của họ.
Buổi trưa bên sông
Buổi trưa, hai người đi dạo ven sông Chao Phraya, ghé một quán cà phê nhỏ trên bờ.
Orm áp sát vào Ling Ling, cười tinh nghịch:
"Em nghĩ nếu có một ngày cả Bangkok biến mất, chỉ còn mình ta, em vẫn sẽ hạnh phúc chứ?"
Ling Ling khẽ nghiêng đầu, đặt môi lên má Orm:
"Em hạnh phúc vì có em bên tôi. Chỉ cần vậy là đủ."
Ánh nắng rọi xuống, phản chiếu lên mặt nước, tạo nên một khung cảnh ngọt ngào, bình dị và tràn ngập yêu thương.
Chiều hoàng hôn và khoảnh khắc gợi cảm nhẹ nhàng
Chiều tối, họ trở về căn hộ, cùng mở nhạc và nhảy nhè nhẹ trên sàn nhà.
Ling Ling vòng tay ôm Orm, nhấn nhịp cơ thể sát vào nàng.
Những nụ cười, ánh mắt, và những cái chạm khẽ trên tay, vai, cổ làm không khí trở nên gợi cảm nhưng tinh tế, vừa ấm áp vừa lãng mạn.
Orm khẽ thỏ thẻ:
"Em yêu chị... yêu mọi thứ về chị."
Ling Ling đáp lại bằng một nụ hôn dài, khẽ vuốt mái tóc Orm, đôi môi và trái tim hòa vào nhau trong nhịp điệu dịu dàng và ngọt ngào.
Buổi tối – trọn vẹn yêu thương
Khi Bangkok chìm vào đêm, hai người ngồi cạnh nhau trên ban công, nhìn dòng xe và ánh đèn lung linh.
Ling Ling đặt tay lên vai Orm, thì thầm:
"Dù ngày mai ra sao, chúng ta vẫn sẽ bên nhau, đúng không?"
Orm khẽ cười, dựa đầu vào vai Ling Ling:
"Đúng. Mọi thử thách cũng không thể chia cắt chúng ta."
Trong hơi thở dịu dàng của nhau, cả hai biết rằng tình yêu này đã vững chắc và bền lâu, không còn khoảng cách hay nỗi sợ hãi.
Bangkok về đêm lặng lẽ chứng kiến một tình yêu trọn vẹn, ngọt ngào và bền bỉ, như một khởi đầu mới cho những ngày hạnh phúc phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip