6.


Mộc Diệp dạo gần đây cảm thấy rất phiền muộn, có tu luyện nhưng không cảm nhận được tu vi tăng tiến. Muốn trở về núi lại không biết nên miêu tả như thế nào để Cố Viễn tìm được, số chính mình đám bằng hữu không tìm thấy mình sẽ lo lắng cuối cùng không làm được gì chỉ có thể tìm mấy quyển thuật pháp được tặng ra học một chút, phải biết hắn trước kia có bao nhiêu ghét bỏ học tập

Hiện tại cũng vì hoàn cảnh bức bách chỉ có thể mặt ủ mày ê mà học lên. Trong lòng vốn dĩ là không vui thế mà còn thêm vào cái đầu óc thất thường Cố Viễn, mỗi ngày ở trước cửa phòng hắn đi qua đi lại, một bộ muốn nói lại thôi làm Mộc Diệp nhìn cảm giác rất là ngứa mắt

Vì vậy hiện tại Cố Viễn một bên quỳ bàn phím một bên gương mặt tươi cười nịnh nọt hướng Mộc Diệp nói ra ý tưởng của mình

- tiểu Diệp ca, ta có chút nhớ cha mẹ muốn quay về bổn gia một chuyến nhưng để ngài ở chỗ này ta có chút không yên tâm cho nên muốn mời ngài cùng ta về thăm nhà một chuyến

" A? Đây không phải cũng là nhà ngươi sao? Ta là một cái có suy nghĩ trưởng thành dưa hấu tinh cũng không phải là cái gì bảo bảo càng không phải cái gì trộm cướp ngươi không an tâm cái gì?". Mộc Diệp hết sức bất mãn liếc Cố Viễn một mắt, tâm trạng vốn dĩ đã không tốt nay lại càng thêm không vui

" Ta cũng đã trả tiền thuê nhà. Còn nữa, ta cùng ngươi rất thân quen sao? Không có đi? Nhiều lắm chỉ tính cái bạn giường đi?"

Cố Viễn một bên nghe xong những lời này gương mặt tươi cười cũng bắt đầu trở nên miễn cưỡng, hắn không ngờ chồng nhỏ lại nói ra những lời vô tình như vậy. Điều này cũng thức tỉnh hắn, đem hắn từ trong ảo tưởng lôi ra ngoài lại tạt thêm một chậu nước lạnh. Nhưng việc cũng đã đến nước này hắn cũng chỉ có thể tiếp tục thuyết phục, không thích hắn cũng không sao ít nhất chồng nhỏ cho phép hắn lăn giường không phải sao? Bước khó nhất cũng đã bước qua, truy phu mà thôi chính mình lại cũng không phải cái phế vật, chồng nhỏ cũng không nói qua chán ghét chính mình đúng không? Chính mình còn có thể nỗ lực.

Cố Viễn cứ vậy vừa nịnh nọt, mỗi ngày học một món ăn ngon nấu cho chồng nhỏ, sơ hở liền hướng Mộc Diệp vỗ mông ngựa, một ngày ngoại trừ những lúc cần phải tránh mặt ra còn lại thời gian hầu như đều ở cung phụng tiểu tổ tông trong nhà, cứ vậy hơn một tuần mãi đến khi Mộc Diệp vui vẻ trở lại hắn cuối cùng là thuyết phục được Mộc Diệp, cho phép dẫn về nhà với tư cách bằng hữu

Nghe được Mộc Diệp đồng ý khoảnh khắc, Cố Viễn đều không thể tin vào tai của mình. Chuyện vui đến cứ như thế đột nhiên làm hắn không kịp đề phòng kinh hỉ một hồi lâu, mãi đến khi hai người lên phi cơ tư nhân hắn mới hồi phục lại tinh thần, cứ việc đối với Mộc Diệp mà nói đây có lẽ chỉ là một lần ra khỏi cửa như bình thường nhưng đối với Cố Viễn mà nói lại là một bước tiến dài trên con đường truy phu gian nan.

Nhưng chờ hai người về đến Cố gia sau hắn mới biết chính mình vui vẻ quá sớm. Trong phòng khách Cố gia phụ mẫu, đại tỷ cùng nhị ca tất cả đều  nghiêm túc ngồi trên ghế sofa, bầu không khí trong nhà nghiêm trang lại mang theo một cỗ quyền quý khí thế còn có chút tạo áp lực ý tứ ở bên trong. Điều này cũng khiến Cố Viễn lúng túng không thôi chỉ có thể im lặng mang Mộc Diệp ngồi đối diện năm người

Mà lúc này Cố gia người trong đều đã choáng váng trước cảnh tượng này. Cố Viễn thân là người nhỏ nhất trong nhà từ nhỏ đều được cả nhà cưng chiều mà lớn lên, gia nghiệp có tỷ tỷ chống đỡ, ca ca từ hai bàn tay trắng xông xáo thương trường trở thành tân tinh trong vòng xí nghiệp gia. Chỉ có Cố Viễn là sinh ra muộn, ca ca cũng tỷ tỷ đều gánh nửa cái Cố thị giang sơn hắn mới bắt đầu tập tễnh học đi nên được mọi người trong nhà chiều chuộng yêu thương vô cùng

Điều này cũng dẫn đến việc mọi người trong Cố gia đều cực kỳ khắt khe với một nửa kia của hắn, nhất là khi hắn cùng mọi người ngả bài nói chính mình thích nam nhân khi chuyện này càng bị mọi người xem trọng. Cũng chính là vì bị quản lí quá nghiêm ngặt Cố Viễn mời rời khỏi nhà qua thành thị khác sinh sống, dù cho như vậy cũng không thay đổi được quá nhiều, người trong nhà vẫn là nhìn chằm chằm hắn, nhất là đại tỷ sợ Cố Viễn bị người lừa đi

Mãi đến tháng trước Cố gia tất cả mọi người biết được Cố Viễn ở bên ngoài đã có người yêu, hơn nữa không phải Cố gia tự mình phát hiện mà là nghe ngóng được tin tức từ đám hoàn khố chơi chung cùng Cố Viễn kia, thậm chí không điều tra ra được lai lịch của người nọ điều này khiến mọi người đều nhấc lên cảnh giác, nhiều lần yêu cầu Cố Viễn mang người về ra mắt nhưng đến hôm nay người nọ mới chịu đồng ý về gặp mặt một lần

Một đám người khí thế hùng hổ chờ đợi người tới, kết quả người ta tới rồi bọn họ lại có chút không nhịn được. Nếu là cái thanh niên thì cũng thôi đi, nhưng nhìn kia trắng nõn làn da, nhìn kia non nớt gương mặt bọn họ thật có chút sợ hãi Cố Viễn vì không có người yêu mà đi vào con đường phạm tội chuyện này. Người ta nhìn cũng không giống người trưởng thành a, chẳng lẽ Cố Viễn tiểu tử kia thật sự làm ra cái gì trái với luân thường đạo đức sự tình? Cùng trẻ vị thành niên hỗn cùng một chỗ, có ý tứ gì?

Ngay tại Cố gia người đều chuẩn bị cho Cố Viễn dạy một khóa phú nhị đại bản thân đạo đức tu dưỡng khi, Cố Viễn đã có chút không chịu đựng được người nhà ánh mắt, khách sáo vài câu xong liền đem Mộc Diệp mang đi tham quan phòng ở. Không có cách nào, hắn biết người nhà hiểu nhầm cái gì nhưng hắn chính là không thể giải thích được, chẳng lẽ nói các ngươi con rể là cái dưa hấu thành tinh? Không thể nào, người còn truy không tới tay cũng không có gan dám làm như vậy

Mặc dù lần đầu gặp mặt bầu không khí có chút lúng túng nhưng Cố gia vẫn là làm một cái tiệc chào mừng vị này ở bên ngoài lăn lộn nhiều năm Cố gia tam công tử trở về. Chào đón là thuận tiện, chào mừng Mộc Diệp tới Cố gia mới là chính yếu, dù sao người cũng đã mang về lại có lễ phép, hơn nữa mọi người cũng từ phương thức ở chung của hai người nhìn ra được là Cố Viễn đang truy Mộc Diệp, Cố ba cùng Cố mẫu lại rất thích hắn cho nên muốn thăm dò tuổi tác muốn giúp nhi tử một thanh

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip