Chương 91: Bảy vòng mới qua nhiệm vụ (Thượng)
Chương 91: Bảy vòng mới qua nhiệm vụ (Thượng)
.
Trước khi đi phụ bản, Quan Miên quay về thôn trang để mua chút dược cùng tu bổ lại trang bị.
Từ lúc Phạm Thụy thành biến thành một đống phế tích đến nay, thì kế hoạch xây dựng hệ thống một chuỗi các cửa hàng lớn tại đây cũng dần bị ngâm nước nóng.
Đã thế, công ty trò chơi còn bắt các nghiệp đoàn phải tự xây dựng cửa hàng tổng hợp trong thành thị của chính mình, tựa hồ muốn đem việc buôn bán giao lại cho người chơi toàn quyền xử lý. Nếu bọn họ thật sự có ý định này, thì Quan Miên hoàn toàn tán thành.
Tuy rằng mất đi hệ thống cửa hàng sẽ khiến công ty trò chơi thiếu đi một phần thu nhập. Nhưng trên thực tế, cho dù tất cả các cửa hàng đều là do ngươi chơi tự mình xây dựng, thì hệ thống kỹ năng sống cùng nguyên vật liệu đều nằm trong tay công ty trò chơi. Đây chính là độc quyền của bọn họ, giá cả cũng sẽ do công ty trò chơi tự mình cung ứng sao cho phù hợp với điều tiết vĩ mô. Nói cách khác, ngươi chơi chính là một trong những đối tác làm ăn của công ty trò chơi, mối quan hệ giữa bọn họ gần giống với 'người mua – kẻ bán', nhưng quyền khống chế vẫn y như trước, chặt chẽ mà nằm trong tay công ty. Tuy bọn họ chỉ chuyển giao hệ thống cửa hàng, nhưng việc này sẽ mang lại lợi ích cực kỳ khả quan, chẳng những khiến người chơi trở nên tích cực, mà còn tăng thêm một phần phong phú trong việc giải trí, ngoài ra, trò chơi càng phức tạp thì số lượng người ở lại trên tuyến sẽ càng dài, mất hứng chơi game cũng sẽ giảm bớt. Điều này không chỉ vô hại, mà còn khiến công ty trò chơi có thể kiên trì lâu dài hơn.
Có thể dễ dàng thấy được, vì để duy trì Mộng Đại Lục mà công ty trò chơi đã hao tốn rất nhiều tâm tư, ít nhất thì trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không dễ dàng bị đào thải.
Quan Miên đem dược bỏ vào trong bao, ngoài ra còn cố ý để thừa một nửa để đựng vật phẩm nhặt được trong phụ bản.
Bởi vì y là hội viên đặc biệt của nghiệp đoàn, nên mua sắm gì đó đều được ưu đãi về giá cả cùng số lượng. Đấy cũng là chỗ tốt khi thôn trang của Tinh Nguyệt nghiệp đoàn được thành lập, ít nhất thì hiện tại hội viên của Đế Diệu nghiệp đoàn vẫn chưa nhận được đặc quyền này.
Quan Miên chuẩn bị xong tất cả, liền đi đến bên cạnh Hắc Ám Đại Công. Đúng lúc này, Thể Hồ Thanh Tỉnh cưỡi dơi hừng hực hừng hực từ trên trời lao xuống. Hắn vừa tiếp đất đã chạy tới ôm chặt cánh tay Quan Miên, nói: "Có chuyện xảy ra, logout nói sau."
Phản ứng đầu tiên của Quan Miên chính là nghĩ đến Phổn Tinh Hữu Độ đã xảy ra chuyện, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nếu Phồn Tinh Hữu Độ xảy ra chuyện thì người thông báo cho y không thể là Thể Hồ Thanh Tỉnh, mà phải là Tinh Phi Ngân hoặc Hà Kỳ Hữu Cô. Quan Miên bình tĩnh hỏi: "Có chuyện gì?"
Thể Hồ Thanh Tỉnh đang định đáp lời thì bỗng quay đầu sang nhìn Hắc Ám Đại Công đang đứng cạnh Quan Miên. Tuy bóng đen về Hắc Ám Đại Công trong lòng hắn vẫn chưa hoàn toàn rút khỏi, nhưng hiện tại thấy y thân thiết với Quan Miên như vậy, sự kiêng kị kia cũng giảm bớt một phần.
Hắc Ám Đại Công phong độ mười phần nói: "Ta chờ ngươi ở cửa thôn."
Chờ hắn đi rồi, Thể Hồ Thanh Tỉnh mới thấp giọng hỏi: "Có phải ngươi đã từng ngồi tù không?"
Quan Miên khẽ nhíu mày, lập tức nói: "Là ba người kia điều tra sao?" Y cùng Thể Hồ Thanh Tỉnh cũng chỉ nhận thức vài người ngoài hiện thực, trong đó, kẻ có thể vắt óc bày mưu tính kế, điều tra tìm con bài chưa lật của y cũng chỉ có ba người kia.
Thể Hồ Thanh Tỉnh kinh ngạc hỏi: "Thật sao?" Tuy hắn đã công tác cùng Quan Miên một khoảng thời gian dài, nhưng không hiểu sao lại luôn có loại ảo giác, mình là kẻ bán thể lực, còn y thì bán tri thức. Nhất là vào những thời điểm hai người nói chuyện với nhau, Quan Miên giống hệt những kẻ đạo mạo áo mũ chỉnh tề ở tầng lớp trên, mở miệng ngậm miệng đều có thể phun ra từ ngữ chuyên nghiệp mà ít người có thể làm được. Vì vậy mà khi hắn nghe được chuyện Quan Miên đánh người phải vào tù, thì phản ứng đầu tiên chính là lời đồn! Hắn vội vàng chạy đến tìm y để thông báo cùng nghĩ cách đối phó với mấy kẻ kia, nhưng không ngờ Quan Miên rất nhanh đã thừa nhận.
Quan Miên "Mọi người đều có vài thời điểm xúc động trong đời."
Thể Hồ Thanh Tỉnh nghe y nói vậy liền có chút không tỉnh táo, ngẩn ngơ hỏi: "Vậy phải làm sao bây giờ?"
Quan Miên hỏi ngược lại: "Cái gì làm sao bây giờ?"
"Bọn họ nói sẽ đem chuyện của ngươi rải lên báo chí, ngươi không định làm gì sao?"
"Ngươi biết bọn họ lv bao nhiêu không?"
Thể Hồ Thanh Tỉnh lắc đầu.
"Nếu cấp bậc của bọn họ không quá sai biệt với ta, thì ta sẽ suy nghĩ đến chuyện hướng bọn họ khiêu chiến."
"Chỉ như vậy thôi sao?"
"Bằng không thì thế nào?"
Thể Hồ Thanh Tỉnh nghĩ nghĩ rồi nói: "A! Như vậy không phải là tố giác chuyện riêng tư của ngươi sao? Chúng ta có thể tố cáo bọn họ tội xâm phạm quyền riêng tư của người khác?" Nhiều năm trôi qua, tiến bộ xã hội đã tăng cao hơn rất nhiều. Tuy tri thức về pháp luật không phải ai cũng nắm vững, nhưng mấy quyền để bảo vệ chính mình thì chắc chắn đã thâm căn cố đế trong lòng bọn họ, nhất là các quyền bảo đảm lợi ích cho bản thân thì chẳng ai là không thuộc cả.
Quan Miên "Có thể cũng lại không thể. Tuy đều là một vụ án, nhưng kết quả có thể bất đồng ở cách xử lý của quan tòa."
Thể Hồ Thanh Tỉnh kinh ngạc hỏi: "A? Còn như vậy sao?"
"Luật pháp ban ra là để cai quản xã hội, nhưng quyết định chân chính thì vẫn nằm trong tay con người. Đầu tiên, mọi nhân loại đều được sinh ra từ việc thụ tinh trứng, sau đó, tư tưởng cùng quan điểm của bọn họ bị những trải nghiệm bên ngoài đời sống, trong học tập cùng công việc làm nộ ra tính cách chân thật của bản thân. Cũng vì những điều này, mà cái nhìn của bọn họ không có khả năng sẽ giống nhau trong mọi hoàn cảnh, cho dù là bọn họ đã nghiền ngẫm rất kỹ càng từng chữ trong tư liệu pháp luật."
Thể Hồ Thanh Tỉnh nghe y nói xong liền bắt đầu choáng váng, "Ý ngươi là?"
"Nên thế nào thì cứ để thế đó."
Thể Hồ Thanh Tỉnh nhìn y không định nói tiếp mà bước về phía cửa thôn, liền vội chạy theo, "Ngươi không sao chứ?"
"Ta không có ý định phủ nhận quá khứ." Quan Miên bình tĩnh đáp.
Thể Hồ Thanh Tỉnh thấp giọng nói: "Nếu ngươi chẳng may nghe được nhưng lời đồn đại nhàm chán cùng không tốt của kẻ khác, thì ngàn vạn lần đừng để ở trong lòng nhé. Những người chân chính muốn làm bạn với ngươi sẽ hiểu mà, ngươi cũng đâu phải kẻ thích dùng bạo lực để giải quyết vấn đề."
Quan Miên nghiêng đầu mỉm cười.
Thể Hồ Thanh Tỉnh vừa liếc mắt một cái đã thấy bóng dáng Hắc Ám Đại Công bên ngoài cửa thôn, liền chậm rãi dừng bước. Hắn chỉ đứng yên, khẽ nở nụ cười nhìn Quan Miên khoán thai bước ra.
Nhờ lúc trước chẳng may đả bại Hắc Ám Đại Công một lần, hắn lại không biết đối phương là dạng người gì nên mới tiếp tục nhận lời khiên chiến của y. Sau vài ngày liên tiếp bị thua, hắn vào một hôm nhất thời hứng khởi mới đi tìm tài liệu có liên quan đến Hắc Ám Đại Công, nhưng càng xem càng sợ hãi, hắn lúc đó mới biết là mình đã gặp phải loại chuyện 'khả ngộ bất khả cầu'. Về sau, cứ thời điểm nào nhìn thấy Hắc Ám Đại Công là hắn lại nhớ tới những chiến tích huy hoàng của y, khiến áp lực tâm lý bị đè nặng, số lần thua trận cũng vì thế mà không thể cứu vãn, đến cuối cùng chỉ còn nước trốn chạy khỏi trò chơi.
(Khả ngộ bất khả cầu: giống như có duyên sẽ gặp, không thể cưỡng cầu.)
Dưới cùng một góc nhìn, thì Quan Miên so với Hắc Ám Đại Công có vẻ kỳ quái hơn. So với loại tính cách 'đã không cần đàng hoàng liền không né tránh' cường hãn của Hắc Ám Đại Công, thì y cường hãn về nội tâm nhiều hơn. Lần đầu tiên gặp nhau ở trên mỏ đá, hắn coi Quan Miên giống như một tên người mới ngốc nghếch vừa bước chân vào thế giới trò chơi kỳ diệu vậy. Nhưng càng ở chung lâu, thì cái nhìn của hắn đối với y ngày một thay đổi, phải nói là hoàn toàn tương phản với lần đầu tiên. Hắn thích y dùng lời nói sắc bén cùng không lưu tình để phản bác kẻ khác, thích cách y trêu chọc người khác khiến bọn họ lần lượt rơi vào chậm hiểu trong vòng mười giây, càng thích hơn nếu y có thể trở thành bạn bè lâu năm với hắn.
Chân chính để hắn nhận ra Quan Miên bất đồng với những người khác, là vào thời điểm y ở bên Hắc Ám Đại Công. Hai người bọn họ sóng vai đứng cạnh nhau, không phân ngang bằng khiến hắn luôn nảy sinh ra một loại cảm giác kỳ lạ, loại cảm giác giống như bọn họ muốn tuyến bố 'đây là thế giới riêng của hai người bọn ta, ai cũng không thể chen chân vào'.
Bất quá, cũng không ai quy định là nhân tài không thể làm bạn với nhau. Có lẽ là do hắn đã suy nghĩ quá nhiều rồi.
Thể Hồ Thanh Tỉnh khẽ nhún vai, xuất ra dơi xong liền bay lên trời.
...
Quan Miên thấy Hắc Ám Đại Công đang xem báo, liền nhướng mày hỏi: "Định tìm tổ đội sao?" Y cố ý tránh việc thân phận mình đã bị bại lộ ra ngoài ánh sáng.
Hắc Ám Đại Công đem báo cất đi, mỉm cười nói: "Từ trước đến nay, ta đều lấy một chọi mười."
Quan Miên không nói gì mà chỉ khẽ cười. Từ việc Hắc Ám Đại Công thực sự chán ghét Phồn Tinh Hữu Độ, nhưng lại có được chỉ số thông minh không thua kém gì y, rất dễ nhận ra bọn họ là cùng một loại người. Đó là loại người thích ở trong bóng tối, không cần tốn nhiều sức lực cũng có thể đoán được tâm tư của kẻ khác dựa vào sắc mặt, nhưng lại rất tôn trọng quyền riêng tư của đối phương—- trừ phi là bọn họ cố ý muốn để đối phương không thoải mái hoặc cố ý xem nhẹ ý tưởng của đối phương.
...
Hai người còn chưa bước đến cửa phụ bản, đã thấy biển người tấp nập đông nghịt ngay trước mắt.
Thông tin tìm kiếm tổ đội không ngừng lóe ra trên kênh hệ thống, mà rất nhiều người ở đây vẫn không ngừng hét to giống hệt loa phát thanh.
"Đã đủ bốn hệ, mọi người tập trung, tập trung"
"Vẫn thiếu một vú em, ai tới ra sữa đi!!!!!!"
"5x mời tổ đội, còn nhiều slot."
Quan Miên có chút nghi hoặc quay sang hỏi Hắc Ám Đại Công: "Phụ bản này đứng đầu trò chơi sao?"
"Sau khi chúng ta hoàn thành xong một lần nhiệm vụ, thì phụ bản sẽ thăng cấp khó hơn."
"Đây là phụ bản gì vậy?"
"Phụ bản vòng tròn, trong đó có tất cả là bảy vòng tròn. Vòng tròn càng về sau thì càng nhỏ đi, bất quá số lượng quái không hề thay đổi."
Quan Miên khẽ nhíu mày. Ý Hắc Ám Đại Công chính là không gián né quái càng về sau sẽ càng hẹp đi, số lượng quái vật có thể tiếp cận bọn họ sẽ tăng lên rất nhiều.
"Đi thôi." Bởi vì số lượng người chơi đang ngày đông, nên có vài đội ngũ đã vội vàng tiến vào phụ bản trước.
...
Tiến vào phụ bản, tất cả người chơi đều bắt đầu lắp bắp kinh hãi, bởi vì nơi bọn họ tiến vào chính là cùng một không gian riêng, cho nên bọn họ sẽ phải ở đây đánh hết quái vật để sang vòng tròn khác.
Có người nhịn không được kêu lớn "Oa! Thế này thì sao đánh được? Ở đây đông người như vậy nhưng chỉ có vài con quái, mỗi người đánh một con cũng chia không đủ, làm sao đây?
Đội ngũ phía trước đột nhiên có người la mắng: "Người làm gì vậy?! Sao lại đánh ta!"
Một người khác liên tục xin lỗi: "Thật có lỗi, ta sử dụng kỹ năng quần công nên không cẩn thận đánh phải các ngươi."
Tuy kỹ năng quần công sẽ không gây thương tổn cho người cùng đội, nhưng chưởng đánh ra sẽ gây ảnh hưởng tới thành viên của các đội ngũ khác. Nhiều người như vậy cùng nhau xoát phụ bản, chỉ cần ai đó sử dụng kỹ năng quần công thì khẳng định sẽ có kẻ bị ngộ thương. Tuy đã biết rõ như vậy, nhưng nếu chỉ dùng kỹ năng đơn công, thì tốc độ đánh quái sẽ trở nên rất chậm, có khi còn không bằng mấy phụ bản khác.
Lục đục có người đi khỏi. Phụ bản này thực chất cũng không quá nổi bật, chủ yếu là khó có được phụ bản thăng cấp, nên bọn họ mới đến đây một phen để xem náo nhiệt. Nếu chỉ là muốn trải nghiệm thực tế, thì về sau lại đến nếm cũng chẳng sao. Nói cho cùng thì phụ bản này cũng không chạy mất được.
Số người còn lại đưa mắt nhìn nhau, bọn họ vừa không tiến lên lại cũng không lui ra ngoài, tựa hồ đang chờ ai đó có thể nói ra phương án khiến toàn thể chấp nhận.
"Bắt đầu đi."
Hắc Ám Đại Công là người đầu tiên nói ra mong muốn của bọn họ.
"Bắt đầu cái gì?" Những người khác tỏ vẻ không quá hiểu ý hắn.
Hắc Ám Đại Công rút kiếm ra, mỉm cười nói: "Thanh tràng."
Cấp bậc quái vật trong phụ bản này không quá cao, chỉ tầm lv 40, riêng boss cuối thì lên tới 46. Vì vậy mà số lượng người vào đây đa số toàn xấp xỉ cấp 45, những người đạt cấp 50 đã được coi là cao thủ, còn riêng Hắc Ám Đại Công thì tuyệt đối phải là lấy một chọi mười.
Quan Miên chỉ yên lặng thêm huyết cho mình cùng hắn.
Có người chú ý tới y đi cùng một đội với Hắc Ám Đại Công, liền đem ngón tay chỉ trỏ về phía này.
Quan Miên hôm nay đã không còn là Xuân Mộng Bất Tỉnh của những ngày đầu tiên, cấp 42 tuy không cao, nhưng cũng đã có năng lực để bảo vệ chính mình.
Điều đặc biệt của phụ bản này là nó còn tạo cơ hội để các đội ngũ có thể công kích lẫn nhau, thành công khiến cho tình thế trở nên hỗn loạn, rồi cuối cùng chọn ra đội ngũ mạnh nhất. Cục diện chậm rãi biến đổi từ Hắc Ám Đại Công độc chiếm quần hùng, chuyển sang tất cả mọi người cùng xông lên đánh nhau.
Bạch quang thỉnh thoảng lại xẹt qua đỉnh đầu trong không gian chật hẹp. Những khe hở dần rộng ra do người chơi tử vong rất nhanh đã bị dòng người chơi mới chạy vào bổ khuyết.
Hắc Ám Đại Công kéo tay Quan Miên chạy về tuyến trên cùng —- nơi quái vật cùng các đội ngũ khác đang công kích lẫn nhau.
.
Hết chương 91./
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip