☆ *: o .。.: * ☆
Ánh sáng nhạt của buổi chiều đã bắt đầu nhường chỗ cho bóng tối, nhưng Todoroki Shoto vẫn ngồi đó, bên cạnh Bakugo, với một cảm giác khó tả trong lòng. Chàng không biết mình đang tìm gì, nhưng có một điều rõ ràng: Khi Bakugo nói về tự do, về sự lựa chọn, chàng cảm thấy như đã tìm thấy một con đường mơ hồ phía trước, nơi mọi thứ không còn bị điều khiển bởi những định mệnh và kỳ vọng.
"Ngươi thật sự nghĩ ta có thể thay đổi mọi thứ sao?" Todoroki hỏi, giọng nói trầm thấp, nhưng ánh mắt của chàng chứa đầy sự chờ đợi.
Bakugo quay lại, đôi mắt vàng rực sáng trong bóng tối, và nở một nụ cười mỉm. "Không ai có thể thay đổi tất cả một lúc, nhưng ít nhất ngươi có thể thay đổi mình, bắt đầu từ những quyết định nhỏ. Đó là sự tự do mà ta nói đến."
Một khoảng lặng giữa hai người như kéo dài vô tận, những lời ấy như vết thương đang rỉ máu vào tâm hồn Todoroki. Chàng chưa bao giờ nghĩ về tự do theo cách đó. Tự do không phải là việc được hoàng gia giao phó quyền lực, mà là khả năng làm chủ chính mình, dám sống cho những gì mình muốn, dù là trong bóng tối hay ánh sáng.
"Ngươi nói đúng," Todoroki khẽ thì thầm. "Nhưng... có quá muộn không?"
Bakugo không đáp lại ngay, mà chỉ lặng lẽ nhìn chàng. Đôi mắt cậu như đang thấu suốt tâm can Todoroki. Một phần Bakugo biết rằng mọi thứ không dễ dàng, rằng tự do có cái giá của nó, nhưng cũng chính phần đó khiến Bakugo càng thêm quyết tâm. "Chưa bao giờ là muộn, Todoroki. Chỉ cần ngươi dám bước qua giới hạn của chính mình."
Todoroki im lặng. Lời nói của Bakugo vang lên trong đầu chàng như một tiếng vọng, đánh thức những khát khao mà chàng đã chôn giấu bao năm qua. Có phải thật sự, chỉ cần bước qua được giới hạn của bản thân, chàng có thể thay đổi số phận?
Tối hôm đó, khi Todoroki trở lại cung điện, không khí xung quanh vẫn nặng nề như cũ. Cung điện vẫn lạnh lẽo và im vắng, nhưng trong lòng chàng lại bùng lên một cảm giác khác biệt. Chàng bước vào phòng, nơi cha mình – vua Enji – đang ngồi làm việc. Đầu óc chàng đầy ắp những suy nghĩ, nhưng khi nhìn vào ánh mắt lạnh lùng của cha, tất cả những gì chàng có thể làm là cúi đầu, giữ yên lặng.
"Shoto, ngươi đã sẵn sàng cho cuộc hôn nhân này chưa?" Enji hỏi, giọng nói vang lên như một mệnh lệnh. Không phải là sự quan tâm, mà là sự kiểm soát.
Chàng không thể đáp lại ngay lập tức. Từng từ trong miệng Enji như một lưỡi dao sắc bén, cứa vào trái tim Todoroki. Chàng đã quen với việc tuân theo mọi mệnh lệnh, nhưng giờ đây, khi đứng trước lựa chọn thực sự của mình, chàng lại không biết phải nói gì.
"Con đã chuẩn bị sẵn sàng," Todoroki đáp, giọng nhẹ nhưng kiên định. Nhưng trong ánh mắt của chàng, một ngọn lửa nhỏ bắt đầu lóe lên.
Enji không hề nhận thấy sự thay đổi trong con trai, chỉ tiếp tục nói về những yêu cầu và kỳ vọng của hoàng cung. Cả cuộc trò chuyện kéo dài, nhưng trong tâm trí Todoroki, hình ảnh của Bakugo luôn hiện hữu – mạnh mẽ, tự do, và không bị ràng buộc bởi bất kỳ ai.
Sau cuộc họp, Todoroki rời phòng, bước vào hành lang vắng vẻ của cung điện. Mỗi bước đi của chàng như gắn liền với một quyết định, một sự thay đổi không thể quay lại.
Chàng dừng lại trước một cửa sổ lớn, nhìn ra ngoài. Mưa nhẹ lại bắt đầu rơi, vũ điệu của nó như một tiếng gọi, một lời mời gọi chàng ra ngoài. Nhưng không phải ra ngoài cung điện – mà là ra ngoài cái vòng luẩn quẩn mà chàng đã sống trong suốt bao nhiêu năm qua.
Một quyết định lớn đang dần hình thành trong trái tim Todoroki. Dù có khó khăn, dù có phải đánh đổi, nhưng chàng không thể sống một đời chỉ vì kỳ vọng của người khác. Chàng muốn tìm ra con đường của chính mình.
Sáng hôm sau, Todoroki đến khu chợ Nam một lần nữa. Mưa đã dứt, nhưng không khí vẫn ẩm ướt. Bakugo đang ngồi bên giá vẽ, vẽ những bức tranh mà chỉ cậu mới hiểu. Chàng không cần nói gì, chỉ lặng lẽ ngồi xuống cạnh Bakugo, nhìn những nét vẽ sinh động như những ngọn lửa đang cháy.
"Ta đã quyết định rồi," Todoroki nói, giọng chắc chắn.
Bakugo ngẩng lên, đôi mắt sáng rực như ngọn lửa đang thiêu đốt. "Vậy thì, ta sẽ luôn ở đây, giúp ngươi tìm con đường ấy."
Todoroki nhìn vào đôi mắt ấy, ánh sáng trong đó như thắp sáng cả thế giới của chàng. Và lần này, không có gì có thể ngăn cản chàng nữa.
____________________
Chương này dở vcl =(((
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip