CHAP 251: CHIẾN THẮNG (1)
Dịch, Edit, Fanpage: TheSun Fansub
****
Rầm!
Chiếc bàn đã từng rất chắc chắn vỡ tan cùng với một âm thanh ngắn.
Đó là một sự kiện đột ngột, nhưng không có ai giật mình.
Vì họ cũng có cùng cảm xúc với người đã phá vỡ cái bàn.
- Chúng ta không nên tin tưởng Tư Lệnh Huy tối Cao Clay, .....không, Clay nhiều như vậy.
- Chết tiệt. Ngay cả Sư Đoàn 2 cũng bị tiêu diệt....
- Vùng Newark đã chuyển sang tay của Bá Tước Lancephil, thưa các ngài.
Vô số chỉ huy trong phòng họp lên tiếng.
Mọi người ánh mắt hướng về phía người đàn ông phá bàn.
Anh ta là Miller Voisa, người đã đưa Clay lên ghế Tư Lệnh Tối Cao của Quân Giải Phóng Rinse và là giám đốc điều hành của các lực lượng quân đội chính quy còn lại.
- Ta không thể ngờ rằng Clay sẽ gánh chịu một thấy bại nặng nề như vậy.
Anh nghĩ một trận chiến khó khăn sẽ xảy ra.
Anh ấy nghĩ rằng một thất bại cũng có thể.
Nhưng ít nhất, nếu đó là Clay, anh ta nghĩ rằng hắn sẽ dày vò Roan và Quân Đội Lãnh Thổ Lancephil.
Sau đó, để tiêu diệt Quân Đội Lãnh Thổ Lancephil đã phải đối mặt với trận chiến đau đớn đó bằng cách sử dụng Quân Giải phóng Rinse thứ 3, là đội quân chính trong kế hoạch.
Tuy nhiên, mọi thứ đều trật bánh.
- Haizz.
Mills thở dài.
Một tình huống khó lường.
Hơn nữa, đó là một tình huống khá khó khăn.
Tuy nhiên, còn quá sớm để tuyệt vọng.
- Chúng ta vẫn còn có Quân Đội Vương Quốc Istel và Byron.
Lực lượng của hai vương quốc đang gây áp lực cho Xuw Lancephil từ phía bắc và phía đông.
Người có lợi thế vẫn là Quân Giải Phóng Rinse.
Mills nhìn thẳng vào mặt của vô số chỉ huy.
- Mọi người chuẩn bị cho cuộc hành quân. Chúng tôi sẽ đánh chặn Roan và Quân Đội Lãnh Thổ Lancephil.
- Rõ, thưa ngài.
Mọi người cúi đầu với vẻ mặt kiên quyết.
Tuy nhiên, việc hành quân không hề đơn giản.
- Chúng ta cần một người ở lại để bảo vệ lâu đài Sedes.
Lâu đài Sedes là thủ đô của Vương Quốc Miền Bắc Rinse và là nơi mà vị vua hiện tại, Barry Webster đang ở.
Cùng lúc, đó là nơi đặt trụ sở của Quân Giải Phóng Rinse.
Ngay cả khi mọi thứ có thể diễn ra không đúng ý, họ có thể dễ dàng làm lại miễn là Lâu Đài Sedes ít nhất là an toàn.
Thủ đô Sedes, là một nơi quan trọng như vậy.
Tuy nhiên và ngay cả như vậy, họ cũng không thể để lại một lực lượng của mình ở hậu phương trước một trận chiến lớn.
Họ đã phải suy ngẫm rất nhiều.
Tại thời điểm đó.
- Thuộc hạ sẽ bảo vệ Lâu Đài Sedes, thưa các ngài.
Người bước về phía trước với một giọng nói rõ ràng và vang lên là một người đàn ông khá trẻ.
Đôi mắt to của anh ấy rất cuốn hút.
- Người đàn ông này là một thuộc hạ được mang đến bởi Clay...
Mills nhìn chàng trai và khẽ gật đầu.
- Tên và thứ hạng của ngươi là gì?
Ngay khi lời nói của anh ấy kết thúc, chàng trai trả lời với giọng đầy căng thẳng.
- Tôi, tôi là Pichio, Đội Trưởng Đội Bảo Vệ Sedes, thưa ngài. Tôi đang phục vụ Tư Lệnh Tối Cao Clay, thưa ngài.
Danh tính của chàng trai trẻ đã gây sốc.
Người đã rời đi cùng Clay khi phản bội Roan và Xứ Lancephil, đó chính là Pichio.
Rõ ràng là một tên phản bội rõ ràng.
Nhưng.
- Cuối cùng cũng đến lượt của mình.
Pichio nghiến răng.
- Cũng đã khá lâu trôi qua kể từ khi nhận được mệnh lệnh bí mật của lãnh chúa và theo dõi Clay.
Vào thời điểm đó, Roan đã đưa ra một mệnh lệnh riêng cho Pichio với việc phản bội cùng Clay.
Roan cũng nghĩ Pichio là mảnh ghép cuối cùng.
Pichio đã xin cam kết đây không phải là một sự phản bội thực sự mà chỉ là một sự phản bội giả.
- Dĩ nhiên, làm cho Clay tin tưởng là điều đầu tiên.
Thật trùng hợp, một lý do đáng tin cậy mà Pichio không thể giúp đỡ nhưng đã phản bội Roan đã được tạo ra.
- Cuộc chiến của Quân Đội Lãnh Thổ Lancephil với các Hexer.
Trong quá trình đó, sự thật rằng Pichio thuộc dòng máu của Hexer đã được tiết lộ.
Tất nhiên, người biết được sự thật này chỉ có Roan, người đã nhận được đòn tấn công tinh thần của Hexer.
- Mình đã chạy đến Clay và cầu xin cho mạng sống của mình.
Anh ta đưa ra những lời nói rằng Roan đang lên kế hoạch giết anh ta, người có dòng máu Hexer.
Tất nhiên, đây là tất cả kế hoạch mà Roan và Pichio bàn cùng nhau để khớp với lời nói và âm mưu của họ.
Nhưng Clay, người ngay từ đầu đã nghi ngờ liệu Pichio có thuộc dòng máu Hexer hay không ngay lập tức cắn miếng mồi.
Nhờ đó, Pichio đã có thể đi cùng với Clay khi hắn rời khỏi Xứ Lancephil và hướng đến Xứ Webster.
Nhưng.
- Clay, người đầy nghi ngờ, đã không giao nhiệm vụ quan trọng cho mình.
Hắn bỏ anh ta ở vị trí cấp thấp nhất, liên tục theo dõi và nghe lén anh ấy.
Pichio im lặng tập trung vào các nhiệm vụ nhất định.
Sự nghi ngờ của Clay dần dần phai nhạt khi thời gian trôi qua, nhưng ngay cả như vậy, hắn cũng không mở ra cho anh ấy một vị trí cao hơn.
Ít nhất, anh ta đã có thể leo lên vị trí Đội Trưởng Đội Bảo Vệ Thủ Đô Sedes, nhờ vào khả năng xuất sắc của mình.
Nhưng, nó chỉ ở mức đó.
Clay, khi hắn thành lập Quân Giải Phóng Rinse thứ 2, hoàn toàn bỏ rơi Pichio.
Cái cớ của việc đó là vì trật tự công cộng của Lâu Đài Sedes, nhưng thực tế là vì một mối nghi ngờ duy nhất mà hắn ta vẫn không thể xóa bỏ.
Cảm giác như vậy của Clay chỉ được biết đến với các phụ tá thân cận là những người đi theo hắn ta. Còn các hiệp sĩ, các chỉ huy, quý tộc và binh lính khác của Vương Quốc Miền Bắc Rinse hoàn toàn không thể đoán được điều đó.
Thậm chí không cần phải đề cập đến những người thuộc Quân Đội Đế Chế Estia, kể cả Mills.
- Nhờ đó, mình là một trong những cấp dưới có khả năng nhất của Clay trong những người này.
Trong mắt họ, Pichio chỉ là một trong những thuộc hạ của Clay và là Đội Trưởng Đội Bảo Vệ Thủ Đô Sedes.
- Bọn chúng không nghi ngờ mình.
Pichio hít sâu vào.
Bây giờ chính xác là thời gian để nâng cơ thể đã luồn cúi này của anh ấy.
- Mình sẽ tiếp quản thủ đô Sedes.
Đó là lý do anh đặc biệt bước lên và tình nguyện làm hàng phòng thủ của Thủ Đô.
Mill chậm rãi gật đầu.
- Ngươi chắc đã được thông báo rõ về tình hình của Thủ Đô vì ngươi là Đội Trưởng Đội Bảo Vệ Sedes.
Mills, người chỉ đơn giản là không biết về ý định của Pichio, đã nở một nụ cười nhạt.
- Ta sẽ cho ngươi năm ngàn lính. Bảo vệ Lâu Đài Sedes bằng mọi giá.
- Vâng, thưa ngài. Thuộc hạ sẽ hoàn thành nhiệm vụ này.
Pichio cúi đầu thật sâu.
Khóe miệng anh hơi nhếch lên.
Cuối cùng, khoảnh khắc đã đến để hoàn thành mệnh lệnh bí mật của Roan.
Vài ngày sau, Quân Giải Phóng Rinse thứ 3 với năm mươi ngàn binh sĩ thuộc quân đội chính hành quân về phía nam.
Một tinh thần táo bạo và không sợ hãi như dự đoán.
Tuy nhiên, sự thật không như vậy.
Không giống như tinh thần của các chỉ huy, bên trong của những người lính thực sự phải chiến đấu rất phức tạp và đen tối.
Bởi vì họ cũng có mắt và tai, họ nhận thức rõ tình hình hiện tại đang diễn biến như thế nào.
Ực.
Mọi người khô khốc nuốt nước miếng với vẻ mặt cứng đờ.
Đặc biệt là khuôn mặt của những người lính nghĩa vụ phải tham gia là không tốt.
- Họ nói chúng sẽ không đuổi theo những người chạy trốn từ những gì tôi nghe thấy....
- Họ nói rằng bọn chúng sẽ tha thứ cho những người lính nghĩa vụ.
- Họ nói rằng chúng đã nhốt tất cả những kẻ tấn công cho đến khi kết thúc....
Các người lính nghĩa vụ lặp đi lặp lại những tin đồn họ nghe đi nghe lại nhiều lần.
Họ thậm chí đã nghĩ đến việc vứt bỏ vũ khí của mình và chạy nếu có cơ hội.
Tất nhiên, các chỉ huy bao gồm Mills, hiệp sĩ và binh sĩ ưu tú thậm chí không thể đoán được sự thật như vậy.
Quân Giải Phóng Rinse thứ 3 đã ọp ẹp ngay từ đầu.
****
- Kuu! Chết tiệt! Những tên Byron khốn kiếp!
- Chết! Chết đi!
- Hãy quay về với vùng đất của các ngươi đi!
Những người lính trông có vẻ đau đớn hét lên trong thất vọng.
Biểu Tượng của Tập Đoàn Quân Miền Đông của Vương Rinse được khắc trên áo giáp ngực của họ.
Quân đội Vương Quốc Byron đánh nhau với Tập Đoàn Quân Miền Đông Vương Quốc Rinse.
Một trận chiến khốc liệt diễn ra.
- Nó không dễ dàng.
Tư Lệnh Tối Cao của Tập Đoàn Quân Miền Đông nhìn vào chiến trường và cau mày.
- Chúng ta chỉ có mười ngàn nhưng mặt khác quân địch có gần tới ba mươi ngàn, thưa ngài.
Một trong những người phụ tá nói với một biểu hiện như nói rằng nó thật sự khó nhằn.
Thật ra, một cuộc chiến cân bằng như bây giờ đã là một chiến công không thể tin được.
- Tất cả là đều nhờ ngài.
Aaron, đã đi về phía một người đàn ông đang tự do đi lang thang trên chiến trường.
Một chiến binh tàn sát quân đội địch đang cầm một cây giáo.
- Ngài Tử Tước Reil Baker.
Ông ta đang ở trong Xứ Lancephil đã lãnh đạo Trung Đoàn Xứ Baker và quân đội phòng thủ Xứ Lancephil rồi tham gia Tập Đoàn Quân Miền Đông.
Tập Đoàn Quân Miền Đông, nhờ vào hành động của Reil và những người lính ưu tú, hầu như đã có thể lấp đầy cách biệt của hai mươi ngàn quân.
Nhưng ngay cả khi đó, biểu hiện của Aaron vẫn u ám.
- Những tin tức đưa đến từ gần đây không được tốt lắm.
Tin đồn rằng Quân Đội Vương Quốc Istel đã vượt qua biên giới phía đông và chiếm được khu vực phía đông đã được nghe thấy.
Nhiều phụ tá đề nghị lập tức ra ngoài phản công nhưng Aaron lắc đầu.
Lá thư của Roan đã đến trước khi cậu ấy hành quân lên Miền Bắc.
Ông ta tin vào những lời nói là không cần phải lo lắng về Quân Đội Vương Quốc Istel.
- Đừng lo lắng. Mình chỉ cần tin tưởng vào Bá Tước Roan Lancephil.
Aaron hít sâu vào.
Ông giằng xé trái tim tạm thời run động của mình.
Ông ấy nghiến răng và rút thanh kiếm ra ở thắt lưng ra.
Chang.
Một âm thanh của kim loại xuyên qua tai ông ta.
Vào lúc đó.
Vvuuuuu!
Một tiếng kèn sừng được nghe thấy từ hướng đông nam của chiến trường.
- Hm?
Aaron, người sắp sửa dẫn quân đi và nhăn trán và nhìn chằm chằm về phía đông nam.
Mồ hôi lạnh toát ra trên lưng.
Hiện tại không có lực lượng nào ở khu vực gần đây có thể cứu được Tập Đoàn Quân Miền Đông.
- Nếu nó là quân tiếp viện của địch thì...
Một suy nghĩ thật kinh khủng và khó chịu.
Ực.
Nhiều phụ tá nước nước bọt khô khốc và nhìn về hướng đông nam.
Ngay lúc đó.
Duududududu!
Cùng với tiếng vó ngựa, những lá cờ cao vút lần đầu tiên xuất hiện.
Vô số tên quân đoàn và tên gọi chung được trộn lẫn và lộn xộn, nhưng lá cờ lớn nhất là khác biệt.
Một lá cờ khổng lồ tung bay.
<Vương Quốc Istel>
Một lực lượng xuất hiện ở một hướng khác chính là Quân Đội của Vương Quốc Istel.
- A....
Aaron thốt lên một tiếng lặng lẽ.
Ông ta đã không nghĩ rằng, tại thời điểm này, tại chính nơi này, Quân Đội Vương quốc Istel sẽ xuất hiện.
- Vương, Vương Quốc Iste...
- Có phải khu vực miền đồng đã bị bọn chúng xâm chiếm rồi.
- Kuuk!
Vô số phụ tá và những người lính đang quyết liệt tiếp tục trận chiến của họ, tất cả đều nhăn mày với vẻ tuyệt vọng.
Ngược lại, Quân Đội Vương Quốc Byron đang oằn mình nhiều hơn họ tưởng đã đánh trống và chuông để cổ vũ.
Dum! Dum! Dum! Jing! Jing! Jing!
- Đó là quân tiếp viện!
- Đó là Vương Quốc Istel!
- Waaaaaa!
Tinh thần lên cao xuyên qua bầu trời.
- Điều này khá rắc rối.
Tử Tước Reil Baker, người đang tự do rong ruổi trên chiến trường cũng nở một nụ cười cay đắng.
Tuy nhiên, bản thân ông ta là một chiến binh xuất sắc, đó là một cấp độ có khả năng đối mặt với hai vương quốc cùng một lúc.
Tuy nhiên, nó cũng không phải là một tình huống ông ta có thể quay trở lại.
- Rút lui ngay lúc này là một thất bại.
Một tình huống mà ngay cả Xứ Lancephil sẽ gặp nguy hiểm nếu Tập Đoàn Quân Miền Đông sụp đổ ở đây,
Cuối cùng, họ chỉ có thể chiến đấu với mạng sống của họ trên chiến tuyến.
Kkwaddck.
Reil dồn sức vào nắm chặt ngọn giáo.
Vào thời điểm đó, Quân Đội Vương Quốc Istel đã di chuyển lá cờ vương quốc và cờ quân đoàn của họ lên trước và bắt đầu một cuộc tấn công dữ dội.
Vvuuuuu!
Những tiếng kèn sừng được lặp lại.
- Dồn lên cánh phải! Chuẩn bị cho một cuộc tấn công của quân địch!
Aaron nhanh chóng đưa ra một mệnh lệnh và sau đó đích thân dẫn quân của mình và tiến về phía đông nam.
Mặc dù họ chỉ là một quân số nhỏ, nhưng ông ta đã lên kế hoạch ngăn chặn sự tiến lên của Quân Đội Vương Quốc Istel bằng mọi cách.
- Mặc dù mình muốn uống rượu với Bá Tước Lancephil, nhưng.
Một nụ cười cay đắng treo trên miệng ông.
Aaron đã quyết tâm từ bỏ mạng sống của mình.
Uddck.
Ông ấy siết chặt nắm tay.
Ngay lúc đó.
Vvuuu! Vvuuu! Vvuuu!
Âm thanh tiếng kèn sừng của đuân Đội Vương Quốc Istel thay đổi một cách kỳ lạ.
Đồng thời, hướng tấn công của Quân Đội Vương Quốc Istel đang chạy thẳng về phía Tập Đoàn Quân Miền Đông bẻ xoắn lại.
Đầu con ngựa quay về hướng Bắc.
Dudududududu!
Tiếng vó ngựa vang lên thậm chí càng mạnh bạo hơn.
Tốc độ tấn của họ tăng lên thêm một chút.
- Hửm?
Aaron nhìn vào Quân Đội Vương Quốc Istel đột nhiên quay đầu lại và nhăn trán.
Các phụ tá khác của Tập Đoàn Quân Miền Đông cũng như vậy.
Mọi người nhìn chằm chằm vào Quân Đội Vương Quốc Istel với đôi mắt bối rối.
- Hể?
- Cái quái gì ?
- Tại sao bọn chúng lại chạy hướng đó?
Quân Đội Vương Quốc Byron cũng chết lặng trước sự tiến công của Quân Đội Vương Quốc Istel.
Đôi mắt họ run rẩy.
Một nỗi sợ không rõ đã lướt qua cổ họ.
Và cuối cùng.
- Xông Lên!
Một giọng nói vang dội phát ra từ đội hình của Quân Đội Vương Quốc Istel.
Đồng thời, đội kỵ binh dẫn đầu tấn công không phải về phía Tập Đoàn Quân Miền Đông mà hướng về Quân Đội Vương Quốc Byron.
Kwang!
Một âm thanh nặng nề phát ra.
- Kuuk!
- Kuk!
Các binh sĩ của Quân đội Vương Quốc Byron bị tấn công bởi những con ngựa chiến mạnh mẽ đã văng ra theo mọi hướng.
- Bọn ngươi, những tên khốn ngu ngốc! Chúng ta Quân Đội Vương Quốc Byron. Chúng ta là đồng minh!
- Kẻ địch ở hướng đó! Bọn chúng ở phía đối diện chúng ta!
Âm thanh của tiếng la hét và giận dữ nổ ra hết lần này đến lần khác.
Đặc biệt là Nam Tước Hank Villun, người đang lãnh đạo đội tiên phong của Quân Đội Vương Quốc Byron, phát ra một tiếng gầm với khuôn mặt đỏ bừng.
- Những tên khốn kiếp Istel ngu ngốc. Đó là bởi vì có những tên khốn như bọn ngươi nên Vương Quốc Istel luôn luôn bị đánh bại bởi Vương Quốc Rin...
Khoảnh khắc anh ta tiếp tục nói đến đó.
- Thật ồn ào.
Một thanh trường kiếm sắc nhọn xuất hiện cùng với giọng nói trầm.
Ssskuk.
Với một âm thanh gọn gẽ, cổ của Hank đã bị chém đứt.
Một cái chết không thể biết trước được và trống rỗng.
- Hử!
- Chỉ, chủ huy!
- Ngài Nam Tước Villun!
Những phụ tá gần đó hét lên và bị sốc.
- Ngươi, ngươi là ai tên khốn kiếp!
Một trong số những người phụ tá hét lên với chủ sở hữu củ trường kiếm.
Người chiến binh cắt cổ của Hank đã thể hiện dáng vóc khổng lồ của mình và hét lên với giọng vang dội
- Ta là Tử Tước Guy Raymond của Vương Quốc Istel.
Đồng thời, thanh trường kiếm lại một lần cắt đôi không khí.
Ssskuk! Sssguk!
Mỗi lần như vậy, cái đầu của một phụ tá hoặc hiệp sĩ rơi ra với một âm thanh ghê rợn.
- Hmp!
Guy khịt mũi và tinh tế nhìn lại.
- Những thằng nhãi ranh Byron chỉ biết vung và vung kiếm là nhiều nhất, kỹ năng của chúng là một mớ hỗn độn, thưa ngài.
Một vẻ mặt thất vọng.
- Đó là vì ngài Tử Tước Raymond rất mạnh, thưa ngài.
Người nói nhẹ nhàng với anh ta là Tử Tước Peid Neil.
Tư Lệnh Tối Cao của Quân Đội Vương Quốc Istel cuối cùng đã thể hiện mình.
Peid mỉm cười yếu ớt và quay đầu lại và nhìn Aaron.
- Hm.
Aaron, người đang theo dõi tình hình mà không hề biết gì, đã thốt lên một tiếng lặng lẽ ngay khi nhìn thấy đôi mắt của Peid.
- Haizz.
Một tiếng thở dài tự nhiên tuôn ra.
Khuôn mặt đã hoàn toàn cứng đờ từ từ thư giãn.
Cuối cùng, ông ấy có thể hiểu những lời của bức thư mà Roan đã gửi.
- Vậy là những từ nói chúng ta không cần phải lo lắng về Vương Quốc Istel là như thế này.
Đây không phải là một mức độ cần phải lo lắng.
Aaron lẩm bẩm với một biểu hiện kinh ngạc.
- Trên thực tế, phe phải lo lắng về Quân Đội Vương Quốc Istel chính là Vương Quốc Byron.
Một tiếng cười tự nhiên phát ra.
Một tình huống mà ông ta chỉ có thể lắc đầu.
Aaron hít sâu và giơ cao thanh kiếm của mình.
- Tấn công! Đẩy lùi Quân Đội Vương Quốc Byron!
Một giọng nói vang dội vang khắp chiến trường.
Những người lính của Tập Đoàn Quân Miền Đông vẫn chỉ chớp mắt với những biểu cảm bối rối.
Aaron chỉ vào Quân Đội Vương Quốc Byron bằng mũi trường kiếm.
- Quân Đội Vương Quốc Istel là đồng minh chiến đấu cùng chúng ta.
Một tiếng hét phát ra giải quyết những thắc mắc của mọi người.
- A!
- Quân Đội Vương Quốc Istel là?
Các binh sĩ của Tập Đoàn Quân Miền Đông cũng như các chỉ huy, và thậm chí Reil Baker đã có những biểu hiện sốc.
- Tấn Công!
Aaron thúc ngựa khi ông ra lệnh.
Một cách đột ngột.
Để phá vỡ những nghi ngờ của người lính, ông ta bắt đầu tiến về phía Quân Đội Vương Quốc Istel một mình.
Pbat!
Quân Đội Istel lùi lại hai bên và mở ra một con đường.
- A...!
- Đó, đó là sự thật!
- Quân Đội Vương Quốc Istel là đồng minh của chúng ta!
Các binh sĩ của Tập Đoàn Quân Miền Đông đã giơ cao vũ khí và reo hò.
Ngược lại, Quân Đội Vương quốc Byron đang loạng choạng di chuyển trở lại với những biểu cảm cứng đờ.
- Làm, làm sao có thể...
- Thật, thật điên rồ!
- Điêù, điều này là không thể nào!
Một sự kiện khó hiểu mở ra ngay trước mắt bọn chúng.
Vào lúc đó, Aaron, người đến ngay trước mũi chúng, vung kiếm và hét to lên.
- Người đã làm nên điều không thể thành có thể chính là ngài Bá Tước Roan Lancephil!
Đó là tiếng hét làm chấn động chiến trường.
- Waaaaaa!
Một lát sau, các binh sĩ của Tập Đoàn Quân Miền Đông xông lên trong tiếng reo hò và tiến lên phản công.
Tình hình chiến đấu nghiêng về một phía ngay lập tức.
Mọi chuyện xảy ra như Roan đã dự định.
****HẾT****p
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip