Lảm nhảm Diary
Không thể hiểu nổi. Làm là sai, làm là sai. Tại sao lại có những thể loại người mà có cố gắng cẩn thận hơn cũng vô ích như mình nhỉ. Làm đề 50 câu không sai khó thì sai ngu. Kiểu gì mức điểm vẫn cứ giậm chân tại chỗ. Làm hàng chục đề rồi chưa đề nào có số điểm ưng ý, đúng với khả năng. Nhìn kết quả khi nào cũng buồn, cũng shock. Lúc xem lại thì luôn giật mình trước cái sự ngớ ngẩn của bản thân trong lúc làm.
Buồn là sự việc mãi vẫn chẳng cải thiện được. Rồi đến lúc thi thật. Cuộc đời mình sẽ lại bó chặt trong hai chữ "tiếc nuối" hay sao?
Buồn hết cả tim gan. Buồn cái buồn cố với tay vẫn cứ thấy chới với. Buồn chênh vênh lắm. Cuộc đời mình rồi sẽ đi về đâu. Làm sao uốn được một sợi thép thành thang leo, mà không phải cong như một vòng tròn luẩn quẩn?
Btw giậm chân tại chỗ: (walking on the spot ) to make no headway/ to mark time/ to be at a stanstill / to reach deadlock T____T
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip